WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Giấy mời và dân chủ

Lời mở đầu: Tôi xin gửi lời cảm ơn đến các bạn đã đọc bài viết “Nhật ký làm việc với PA61 – An ninh thành phố Đ.N”, xin cảm ơn một số bạn đã đồng cảm và lo lắng cho tôi, mong được biết tin buổi làm việc tiếp theo.

Theo hẹn, sáng 06.02.2013, tôi lên làm việc, không biết do cuối năm, do cũng chẳng còn gì để “làm việc” hay do bài viết làm việc với an ninh được công khai minh bạch mà hai anh cán bộ làm việc rất nhanh gọn. Họ đưa ra một số bài viết được họ in xuống từ web PT CĐVN, danluan, họ hỏi đây có phải là những bài tôi viết không? Tôi đọc qua từng bài. Tôi xác nhận một số bài có thể là tôi viết vì viết đã lâu nên tôi không nhớ hết, tiêu đề và nội dung tổng quát là của tôi nhưng để xác nhận cần phải xem lại thật kỹ mới kết luận được vì không biết có bị biên tập, thêm bớt gì không? Họ yêu cầu tôi trình bày ngụ ý từng bài viết. Tôi trả lời là “từng câu chữ đã mang ý nghĩa của nó, còn người đọc cảm nhận sao là quyền mọi người-một việc luôn có người khen, kẻ chê. Người khác cho chẳng có gì, còn an ninh các anh thì có thể suy diễn ra đủ thứ. Tôi không có nghĩa vụ phải nói lên cảm nhận của mình”. Chỉ có như vậy, sau đó trao đổi vài điều linh tinh mang tính cá nhân. Cuối cùng, họ chúc tết, tôi cảm ơn, chúc lại và ra về.

giay moiQua đây tôi cũng có một bài viết nhỏ, nhằm trao đổi để các bạn biết thêm một điều “là một công dân, chúng ta có rất nhiều quyền lực”, nếu chúng ta biết, chúng ta sử dụng hay cùng nhau đấu tranh để giữ lấy thì chúng ta đã có một thể chế dân chủ tốt hơn là bị “đè đầu, cỡi cổ” như thời gian qua.

Thể chế chính trị dân chủ với quan niệm rằng “quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân”, nhân dân là chủ thể của đất nước, “nhân viên nhà nước” chỉ là người làm thuê. Không cần quan tâm ai lãnh đạo, vai trò của họ là làm thuê. Chúng ta thường nghe câu trích dẫn “cán bộ là công bộc, là đầy tớ của nhân dân” (lời CT HCM). Tuy nhiên dân chủ không thể có được chỉ bằng ý tưởng, bằng lời nói dù là của lãnh tụ, mà nó phải được thực hiện trên thực tế. Thực tế dù nhỏ nhặt nhất như chuyện giấy mời.

Lâu nay, khi an ninh VN có mối nghi ngờ ai đó phạm luật thì họ ra giấy mời, phát đến “đối tượng” mời lên làm việc. Tiếng là giấy mời cho vẻ lịch sự nhưng thực chất thì không khác một “lệnh”: họ qui định hẳn thời gian đi làm việc, không quan tâm đến công dân có bận công việc gì không và thường họ đưa giấy rất cận ngày-chiều hôm nay đưa, sáng mai đi làm việc. Nhiều nơi còn cửa quyền đến mức ghi “có việc quan trọng”, “không đi chịu trách nhiệm trước pháp luật”, “yêu cầu đi đúng giờ”.

Sự vô lý đó có mặt ở khắp nơi và trong một thời gian rất dài. Rất nhiều người là nạn nhân từ thói hành xử này: căng thẳng, mệt mỏi, rối loạn cuộc sống cá nhân; mất việc; thậm chí là phá sản như trường hợp anh Trần Huỳnh Duy Thức. Công ty anh Thức bị nghi ngờ trộm cướp viễn thông, thế là công an mời anh làm việc suốt 21 ngày, dù anh là tổng giám đốc công ty họ cũng chẳng quan tâm là anh có bận việc không. Kết quả là công ty anh lâm vào khó khăn, phá sản dù anh chẳng phạm tội trộm cước viễn thông. Rất, rất nhiều doanh nhân bị tai bay vạ gió giống anh.

Để đất nước chúng ta thật sự dân chủ, chúng ta cần có những qui định rõ ràng nhằm bảo đảm thực hiện được trong thực tế cuộc sống chứ không chỉ lời hay ý đẹp.

-         Giáo dục cho công dân, cho nhân viên nhà nước biết quyền và nghĩa vụ của họ. Những người hiểu biết, luật sư,… viết bài để giúp mọi người biết họ có quyền gì khi bị mời, quyền lực cơ quan công an đến đâu?

-         Thực hiện nguyên tắc bình đẳng giữa công dân và nhà nước. Trong nhà nước pháp quyền, công dân với nhà nước phải bình đẳng. Công dân có cuộc sống, công việc của công dân, họ đóng thuế để thuê nhân viên nhà nước thực hiện các công việc chung như: giữ trật tự xã hội, chống tội phạm, bảo đảm an ninh. Để có thể thực hiện được công việc được giao phó, nhân viên nhà nước có quyền hành-cái gọi là “công lực”. Tuy nhiên nhiều nhân viên công lực không biết quyền lực này cũng có giới hạn, họ cũng phải bình đẳng trước pháp luật. Họ có xu hướng nhân danh nhà nước, nhân danh pháp luật để lạm quyền. Họ không biết rằng phận sự họ làm cũng như bao công việc khác như giáo viên đi dạy, thầy thuốc chữa bệnh, công nhân làm đường,…. suy cho cùng bảo đảm an ninh cũng chỉ là một việc như bao việc trong cuộc sống. Họ phải có trách nhiệm với công việc. Họ không thể “hành dân” để được việc của mình. Hiện nay nhà nước đã có luật bồi thường oan sai, tuy nhiên người viết luật rất khôn khi dành “cái cán” cho cán bộ nhà nước khi qui định người bị oan phải chứng minh thiệt hại. Rất khó chứng minh là người giám đốc bị mời đi làm việc một ngày thì thiệt hại bao nhiêu? Chúng ta cần đấu tranh để quốc hội ra luật: trong trường hợp nhân viên an ninh muốn công dân cộng tác để được việc mình thì phải thỏa thuận với công dân về thời gian, phải chi trả thiệt hại khi công dân nghỉ việc. Trong trường hợp lạm quyền, hành xử sai luật thì nhân viên phải bồi thường thiệt hại bằng tiền của mình chứ không thể lấy tiền nhà nước (tiền thuế dân) ra bồi thường. (Đây là ý tưởng của tôi, bạn nào đồng ý xin liên lạc để hình thành nhóm vận động).

-         Những người lên tiếng cổ xúy cho dân chủ nên lập một cổng thông tin chia sẻ, đấu tranh, kiện cáo khi bị “mời” đi làm việc một cách không tự nguyện.

-         Người mời đi làm việc nên chuẩn bị tâm lý không có gì phải sợ. Cơ quan công an hay có một luận điệu “anh có gì chúng tôi mới mời anh, không có lửa làm sao có khói”, kiểu lập lờ như vậy làm nhiều người tự nhiên thấy mình là “tội phạm”, đâm ra lo lắng, sợ hãi. Với tôi họ cũng nói như vậy, tôi bác bỏ ngay. Tôi nói “biết đâu được, nhỡ các anh hoang tưởng thì sao, thấy đâu cũng là tội phạm, các anh mời tôi, hay các anh rảnh quá, muốn làm phiền người khác thì sao?”. Nền pháp trị phải có bằng chứng chứ không thể dùng cảm tính “nghi ngờ” được.

-         Không nên có tâm lý chờ ơn lòng tốt của cán bộ công an. Họ hay nói là chúng tôi làm việc nhanh thôi, sẽ làm cho anh không bị theo dõi, không bị làm phiền, chúng tôi muốn tốt cho anh, muốn giúp anh khỏi bị công an hiểu lầm,….Nên nghi ngờ tất cả, có thể có người tốt nhưng khối người chẳng ra gì, gây không biết bao nhiêu oan sai cho dân lành. Nên hỏi kỹ tên, tuổi, số hiệu, ghi chép rõ ràng các điều đó. Yêu cầu làm việc với người có danh tính rõ ràng, chúng ta cứ nói thẳng là thời buổi thật giả lẫn lộn, lừa đảo khắp nơi. Nên ghi âm cuộc làm việc, ít nhất là bằng điện thoại. Ghi âm là quyền của bạn, không phải sợ gì. Nếu họ yêu cầu tắt máy ghi âm, bạn có thể từ chối vì pháp luật không cấm việc này. Bạn nên tấn công lại là “các anh có khuất tất mới sợ sự minh bạch. Ghi âm là quyền tự bảo vệ mình của công dân”.

-         Nên nhớ một quyền đó là “chúng ta có quyền im lặng, từ chối trả lời”, không cần thiết là họ hỏi gì trả lời đó. Công an có tính cù nhầy và hay hỏi nhiều câu rất vớ vẩn.

-         Nên minh bạch. Thời buổi này không gì tốt hơn minh bạch. Trong thể chế mà tư pháp không độc lập, chính quyền trên dưới một giuột thì để bảo vệ mình không gì tốt hơn là công luận. Chính công luận sẽ làm chùn bước âm mưu khép tội bẩn thỉu.

Vài dòng chia sẻ, kinh chúc quí bạn hữu đón tết ngập tràn niềm vui!

Đ.N, 06.02.2013

© Nguyễn Văn Thạnh

© Đàn Chim Việt

 

 

6 Phản hồi cho “Giấy mời và dân chủ”

  1. Người Tự Do says:

    Bố Tiên ngu này !
    Tôi và mọi người đọc ý kiến của bố , thoạt nghe , bố có vẻ như thật thà , chân chất , ngây thơ và ” giữa đường thấy chuyện bất bằng mà tha “…….tóm lại toàn đức tính tốt của một con người !
    Nhưng ngẫm kỹ , không hiểu bố ngây thơ thật hay ngây thơ giả vờ , đã là xã hội thì ở đâu cũng có chuyện này chuyện khác .
    Nhưng tôi thấy bố thật nhiệt tình với những chuyện xảy ra ở Việt nam , nhưng làm ngơ với những chuyện xảy ra với người gốc Việt ngay tại nơi bố ở là Mỹ , sao thế bố ?
    Hay là bố ngây thơ tốt bụng nhưng bị ” viễn thị ” , chỉ nhìn thấy những cái xấu ở xa mà không trông thấy những điều ngay trước mắt ?
    Cảnh sát Việt nam dọa dân không ? Có xảy ra , nhưng cảnh sát Mỹ bắn chết người gốc Việt có không ? Có !
    Sao không thấy bố nhắc tới ? Phải chăng bố không biết ?

    • Hồ Cương Q says:

      Ê Con Tự Do, Đừng lạm dụng chữ Cảnh Sát của thế giới loài người, phải dùng đúng chữ nguyên thủy là Công An VC mới lột hết được sự kinh hoàng của nó, trẻ con mà dọa “công an kìa” thì đang đái cũng tắt mẹ cái vòi con Tự Do. Muốn so sánh Công An Việt Cộng với Cảnh Sát Mỹ hả ? Đây, mở to mắt bò ra mà đọc, đơn cử 3 trường hợp.
      - Mới hơn tháng trước, Cảnh sát Mỹ bắn chết 1 người đàn ông Việt vì hiểu lầm, gia đình nạn nhân đang đòi bồi thường 10 triệu đô la. nội vụ đang điều tra chờ tòa án phân xử.
      - Vài năm trước 1 du sinh từ VN, mang theo cái thói dọa nạt của việt công, cảnh cáo 1 người bạn sống cùng phòng ở Bắc Cali “nếu ở VN tao đã giết mày”. Tay du sinh này tiếng Mỹ ú ớ làm người bạn cùng phòng tưởng rằng mình sắp bị giết nên đã gọi Cảnh Sát, Cảnh Sát Mỹ đến tặng du sinh Việt mấy cái dùi cui không cần thiết, thế là chính quyền Mỹ phải điều đình tống mõm du sinh Việt này 300 ngàn đô la xài chơi (hơn 6 tỉ tiền Hồ âm phủ). Nhiều tay du sinh khác xuýt xoa, “giá tạo được Cảnh Sát Mỹ ‘chiếu cố’ cho vài cú đấm thì sướng quá”.
      - Đầu năm 1992, thằng Mỹ gốc lọ chảo tên là Rodney King đang say ma túy lái xe vượt quá tốc độ cho phép, bị Cảnh Sát chận lại nhưng không tuân lệnh, sau một hồi rượt bắt mới tóm được, thằng lọ chảo chống cự, cảnh sát nổi điên nện cho 1 trận tơi bời hoa lá …, kết quả thằng lọ chảo được đền 3 triệu 800 ngàn cộng với 1 triệu 700 ngàn tiền luật sư chưa kể án phí, tổng cộng chính quyền phải chi ra hơn 5 triệu rưỡi đô la thời 21 năm trước, nếu tính theo thời giá bây giờ tương đương gần 200 tỉ tiền Hồ tối thui. Chưa xong, sau vụ án, con vợ nó kiện tiếp đòi 1 triệu đô la tiền bồi thường mất sướng vì sau khi bị ăn dùi cui thằng chồng không còn lao động tốt rơi vào tình trạng có lúc trên bảo dưới không nghe. Tòa hỏi thằng lọ chảo có đúng như con vợ nó nói không, nó mếu máo “Dạ đúng quá đi chứ ạ, lúc trước con bảo nó lúc nào nó cũng vâng lời, bây giờ nó vùng lên đòi làm Người … Tự Do không chịu theo lệnh con như trước nũa. Thưa tòa, hu.. hu, Người gì cái ngữ đó, có là Con Tự Do thì có. Ông tòa ghét cái Con Tự Do phản bội, bèn thí cho con vợ 500 ngàn để bù .. lỗ bị mất sướng.
      A lô lô con Tự Do ơi ời, chỉ có bọn vô học mới thích đánh người, và chính quyền Mỹ đã phải trả giá nặng như thế nếu họa hoằn có thằng vô học nào bị tuyển lầm vào làm Cảnh Sát. Còn Công An đít đỏ VN thì sao ? Tất cả chúng nó, từ trên xuống dưới, rặt một lũ côn đồ vô học, đứa nào cũng lấy chuyện đánh và giết người làm thú tiêu khiển. Sự thực nhan nhãn xẩy ra hàng ngày, hàng giờ, hàng phút trên khắp nẻo đường đất nước.
      Có biết thế nào là Pháp Trị thế nào là Công An Trị không ? Dại quá đi thôi, cứ đưa lưng cho người đấm, chỉ có giống con Tự Do mới vậy.

    • Tien Ngu says:

      Cò à, xứ Mỹ nó là loại pháp trị đàng hoàng, đâu ra đó.

      Cảnh sát Mỹ, luôn tôn trọng công dân, Cũng có những đứa láu cá, ăn cắp của công, nhưng cái số này, đếm trên đầu ngón tay. Khi bị bắt, mang nhục suốt đời, không ngóc đầu lên nỗi.

      Đối diện với bất kỳ một tình nghi phạm luật trong tay có vũ khí, sau khi kêu gọi, không buông vũ khí, nó có quyền bắn. Chận xe tình nghi cũng vậy, cảnh sát đừng trước đầu xe mà tiếp tục chạy, nó có quyền bắn.

      Tình nghi bị bắn chết trong các trường hợp này, anh cảnh sát nổ súng sẽ bị điều tra, bị tù, nếu như tình nghi bị giết oan.

      Những trường hợp người gốc Việt bị giết vì không hiểu luật, cộng đồng người Việt lúc nào cũng liên lạc trực tiếp với sở cảnh sát để tìm hiểu ngọn ngành, tìm cách giãi quyết thoã đáng. Ngay cả trường hợp các bạn du sinh từ VN qua cũng được bênh vực…

      Mỹ là hợp chủng quốc, kỳ thị chũng tộc là một tội bị khinh bỉ nhất.
      Không có chuyện cảnh sát Mỹ muốn bắn người gốc Việt là bắn…thõai mái đâu.

      Còn công an cảnh sát VC? khỏi nói nhiều ai cũng biết tõng cả rồi…

      Thời đại a còng, tin tức không thể nào phát hành theo…lề phải hoài được, dân sẽ càng ngày càng khôn ra, hãy bỏ cái tật ý lại độc quyền mà ăn hiếp dân bằng những thủ đoạn bỉ ổi……

    • noileo says:

      Vớ va vớ vẩn!
      Tiên ngu hay nick “người tự do”, hay bất cứ độc giả nào, có toàn quyền lên tiếng, hay không lên tiếng, về bất cứ vấn đề gì, ở MỸ hay ở VN, hay ở trên thế giói, hay ở trên mặt trăng, hay ở trên sao hỏa.

      Vấn đề là cái sự lên tiếng ấy có đúng hay không, có gì đáng kể hay không, hay chỉ toàn những chuyện vớ va vớ vẩn, chẳng hạn như cái còm trên của nick “người tự do” thì rất là vớ va vớ vẩn!

      “Cảnh sát Việt nam dọa dân không ? Có xảy ra , nhưng cảnh sát Mỹ bắn chết người gốc Việt có không ? Có !” (người tự do)

      Luận điệu trên y hệt cái luận điệu “ở đâu cũng có tham nhũng” của bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ chuyên nghề làm chứng gian, hòng che dậy & hòng chạy tội tham những cho bọn cộng sản VN Hồ chí Minh chuyên nghề trấn lột dân nghèo, ăn cắp quốc khố, mãi quốc cầu vinh .

      “Ở đâu cũng có tham nhũng” đúng vậy, tuy nhiên có sự khác biẹt là ở các quốc gia dân chủ tự do, có báo chí tư nhân, có luật pháp nghiêm minh, thì “tham nhũng” dễ dàng bị phát hiện, bị xét xử nghiêm trị, do đó tham nhũng ít tác hại,

      ngược lại,ở VN dưới ách cai trị độc tài cộng sản Hồ chí Minh, tham nhũng là có tổ chức, một mạng lưới tham nhũng từ trung ương Hà nội đỏ đến mọi xã phường xa xoi, từ cấp chủ tịch nước, tổng bí thư cộng sản cho đến thủ tướng bộ trưởng cộng sản, cho đến chủ tịch tỉnh, bí thuê tỉnh, cho đến chủ tịch phuong, chủ tịch xã, xã đội công an …

      1-Cảnh sát Mỹ bắn chết người, nếu có như vậy, không phải là một yếu tố để chạy tội cho hành động tội ác của bọn công an cộng sản Hồ chí Minh đe dọa người dân, đánh đập người dân đến chết xong dàn cảnh người dân “tự tử”!

      2-Vấn đề không chỉ là cảnh sát Mỹ hay công an Việt cộng có bắn chết người hay không,

      Vấn đề là, khi môt cảnh sát Mỹ bắn chết người, nếu có như vậy, vụ việc sẽ đuọc các cơ quan công lực xét sử nghiêm minh, nếu viên cảnh sát thực sự phạm sai lầm, sẽ bị truy tố ra tòa, tòa án Mỹ sẽ xét xử, nếu viên cảnh sát Mỹ sai, tòa sẽ trừng phạt đúng tội .

      trong khi đó, bọn công an cộng sản Hồ chí Minh đánh đạp, bắn giết người dân, xong dàn cảnh dân “tư tự”, mà không bị xét xử, hoặc chỉ bị xét xử qua loa, trừng phạt không đúng tội.

      Đó là lý do tại sao người ta cần phải nói nhiều, lên án hành động tội ác của bọn công an cộng sản Hồ chí Minh đánh giết người dân ở VN dưới ách cai trị cộng sản Hồ chí Minh vong bản ngoại lai tay sai tàu cộng

  2. Trung Kiên says:

    Cám ơn anh Thạnh về bài viết này!

    Nếu cán bộ nhà nước hiểu được như Anh thì dân ta đã bớt khổ, và VN đã tiến bộ hơn nhiều rồi…

    Khổ nỗi họ không hiểu luật pháp, hay vì cửa quyền nên đã gây ra tổn thất rất nhiều cho nhân dân mà điển hình là anh Trần Huỳnh Duy Thức đã phải gánh chịu một cách bất công như Anh đã viết ở trên!

    Điều đáng nói là hiện nay nhiều trí thức VN đã vượt qua được nỗi sợ hãi và “dám” nói lên suy nghĩ của mình…mà đáng ra đã phải nói từ lâu rồi!

    Nhân sỹ yêu cầu bỏ ‘chuyên chính vô sản’…

    Có thật hiện nay chúng ta đã có “Độc lập” không…Hay chỉ để nói cho có???

    Xuân về, Tết đến, thân chúc anh Thạnh và gia đình, BBT ĐCV.Info, cùng toàn thể các Bạn…Vui vẻ, sức khoẻ và hạnh phúc.

  3. Tien Ngu says:

    Tiên Ngu đọc hai bài của anh Thạnh mà…khoái quá xá…

    Mong rằng mọi người dân VN đều hiểu dân và nhà nước, trên pháp luật đã qui định bới các đại biểu của toàn dân, phải bình đẳng với nhau.
    Dân được nhà nước bảo vệ để làm ăn mà có tiển để nuôi gia đình, góp phần xây dựng xã hội tốt đẹp hơn lên, và đóng thuế để….nuôi các nhân viên làm việc nhà nước.

    Lực lượng công an làm việc cho nhà nước, được nhà nước trã lương nuôi thân, lương ấy cũng từ…dân mà có. Tuy không bằng tiền..ăn hối lộ, hay tiền ăn cắp của công, nhưng đó là lương…chính thức, từ đó mới có chính dân làm công quyền mà…kiếm mánh cãi thiện thêm…

    Người dân phạm luật pháp, bị toà án kết tội, khi ấy mới là tội phạm, công an có quyền …thi hành pháp luật công khai đối với cá nhân đó. Chưa bị kết tội, không phải là tội phạm, công an không có quyền ép cung, hành hạ một cách láo xược…

    Xưa nay, công an là lực lượng chính bảo vệ quyền chính trị của đảng cầm quyền, con cưng của chế độ cs, thành ra lực lượng này hách dịch và láo xược vô cùng, dân ai cũng né, cũng sợ, không dám cự cãi lại chúng. Chúng tha hồ mà lên chân…như mặt rô xã hội đen…

    Ngay cả công an mạng trên net cũng vậy, quen tật ăn hiếp dân ngu ngoài đời, trên mạng chúng cũng luôn lên giọng hù doạ, nhát ma những dân đen hiền hậu như….Tiên Ngu.

    Hy vọng hai bài viết của anh Thạnh sẽ được triệu người biết đến, tứ đó những cảnh bị đánh đến chết trong đồn công an, bị khũng bố một cách oan ức, sẽ không còn nữa…

    Đa tạ.

Leave a Reply to Hồ Cương Q