WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Vài chuyện đã rõ về ông Hồ

hochiminh-hbb

Vài chuyện đã rõ về ông Hồ
(Thư ngỏ gửi anh Phương Nam – Đỗ Nam Hải)

Tôi vừa nhận đựơc  bức thư ngỏ của anh về ý kiến của nhà sử học Dương Trung Quốc đối với cuốn sách nhỏ  “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch”. Tôi hơi sửng sốt khi được tin này. Vì tôi quen anh Quốc, lại vừa có dịp gặp anh Quốc ở California, Hoa Kỳ 2 năm trước.

Có người mới đây phàn nàn là anh Quốc đã đồng lõa với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, “kẻ tung người hứng” nhịp nhàng như để mớm lời cho ông Dũng có dịp thanh minh trước Quốc hội rằng ông luôn tuân theo ý Đảng, không bao giờ xin xỏ điều gì, nay Đảng không thi hành kỷ luật ông thì ông phải phục tùng thôi.

Tôi không nghĩ trong vụ này nhà sử học họ Dương, một kẻ sỹ Bắc Hà chính cống, lại tệ đến thế. Tôi còn ngầm khen anh Quốc đã mạnh dạn đặt một câu hỏi hóc búa, có tính chất móc máy nữa, khi gợi ý về nền văn hóa từ chức vốn bình thường trong một xã hội văn minh.  Cứ nhìn sắc mặt tái, thái độ lúng túng của ông Dũng khi ấp úng trả lời là có thể hiểu như thế.

Đến chuyện mới xảy ra, tôi thật sử sửng sốt. Vì chuyện Trần Dân Tiên đích thị là Hồ Chí Minh đã rành rõ như 1+1 là 2. Từ năm 1990, nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh ông Hồ, báo Nhân Dân đã có bài tư liệu thống kê hơn 30 tên và bí danh của ông, trong đó có tên Trần Dân tiên, coi như tài liệu gốc cho dịp này. Nhà chính trị Nguyễn Khánh Toàn, vốn là giáo sư đỏ ở Nga, có bài viết trên báo Nhân Dân cũng nói rõ như thế. Nhà sử học Hà Minh Đức cũng có bài trên báo Văn Nghệ nói rõ chuyện này, cho biết không chỉ Trần Dân Tiên, mà T. Lan viết cuốn “Vừa đi đường vừa kể chuyện” cũng là ông Hồ.

Tôi không thể hiểu nổi tại sao nhà sử học họ Dương lại có lỗ hổng kỳ lạ trong trí nhớ đến vậy. Hay là ông cố tình kể lại chuyện thuần túy của ngày xưa khi còn đi học, còn thơ và ngây. Nay chuyện Trần Dân Tiên đích danh là ông Hồ không nên bàn thêm thực hư nữa, vì đã rõ quá đi rồi.

Còn chuyện ông Hồ có được UNESCO tuyên dương là Anh hùng dân tộc, nhà Văn hóa kiệt xuất của thế giới và được UNESCO long trọng kỷ niệm năm 1990 hay không?  Hình như tôi đã có trả lời ngắn gọn vấn đề này khi anh Phương Nam – Đỗ Nam Hải còn ở bên Úc. Tôi có dịp ghé qua trụ sở Liên Hiệp Quốc ở New York, rồi đến trụ sở UNESCO bên bờ trái sông Seine, giữa Paris, chỉ để tìm cho ra lẽ vấn đề này. Tóm tắt lại, có thể nói UNESCO có hoan nghênh và ủng hộ việc này, qua lá thư của Bộ trưởng Võ Đông Giang thông báo cho LHQ  là Việt Nam sẽ tổ chức lễ kỷ niệm 100 năm ngày  sinh của  “Chủ tịch Hồ Chí Minh, Anh hùng giải phóng dân tộc của VN và Danh nhân văn hóa thế giới “. Tổng thư ký UNESCO ghi nhận thông báo đó của phía VN, cho ghi vào tập văn kiện lưu trữ của UNESCO .  Không hề có một nghị quyết nào riêng của LHQ về vấn đề này. Ngoài ông Hồ còn có kỷ niệm ông Mahatma Gandhi và một số nhà chính trị, nhà kiến trúc khác.

Thế nhưng  trong thực tế, việc hoan nghênh và ủng hộ của LHQ  không hề được thực hiện, còn bị chính UNESCO thu hẹp và cấm đoán.  Lý do là có sự chống đối mạnh mẽ của một bộ phận cộng đồng người Việt ở Pháp, Đức, Hoa Kỳ, Úc, của một số người Pháp mà người thân bị mất tích trong chiến tranh, của Hội cựu chiến binh Pháp đang đòi chính phủ Hà Nội phải trả lời về số phận hơn 2.000 quân sỹ Pháp bị mất tích sau khi bị bắt. Bà Catherine giữ tài liệu ở UNESCO cho tôi biết hồi ấy hồ sơ về ca ngợi ông Hồ hầu như không có, trái lại hồ sơ về tội của ông thì khá nhiều, có cả những gia đình kháng chiến có người thân bị chôn sống trong Cải cách ruộng đất và nhiều thư tố cáo các hố chôn sống người ở Huế trong biến cố Tết Mậu thân 1968.

Do những sự việc trên nên Tổng Thư ký UNESCO đích thân quyết định không có một hình thức kỷ niệm gì ở trụ sở chính UNESCO  tại Paris,  cũng không cử đại diện nào đi dự lễ chính thức ở Hà Nội. Xin nhớ lúc ấy là sau khi bức tường Berlin sụp đổ, Liên Xô bị tụt giảm thanh thế, Việt Nam và ông Hồ cũng bị tụt giảm theo.

Để vớt vát, sứ quán Việt Nam ở Pháp thuê một phòng nhỏ trong trụ sở UNESCO để tổ chức, chỉ có người của sứ quán, người thân sứ quán và một số cán bộ của đảng CS Pháp tham gia. Không một viên chức nào của UNESCO tham dự tuy được khẩn khoản mời. Chính quyền Pháp và chính quyền Paris cũng không có một đại diện nào đến. Người cai quản trụ sở này còn giao hẹn trước không được cắm cờ, treo ảnh ở ngay trong phòng họp, ngoài hành lang không được triển lãm sách báo tranh ảnh. Họ còn quy định rõ không được dùng từ “danh nhân văn hóa”  nơi công cộng và giấy mời không được ghi là kỷ niệm ai, chỉ được ghi là buổi “sinh hoạt văn nghệ”, với một cuộc trình diễn cải lương.

Đấy là tất cả sự thật về chuyện Bác Hồ được suy tôn là Danh nhân văn hóa thế giới, cay đắng mỉa mai lắm. Bộ ngoại giao ở Hà Nội biết quá rõ, nhưng họ vẫn làm như không có gì trở ngại.

Tôi hoàn toàn tán đồng ý kiến của anh Phương Nam băn khoăn hoài nghi về tập thơ  Ngục trung nhật ký,  cứ như của người Tàu, phong cảnh Tàu, cảm khái Tàu, lịch sử Tàu, hồi tưởng Tàu, hình ảnh Tàu. Không một tên làng, tên huyện, tên tỉnh VN, không tên tuổi một anh hùng, di tích lịch sử VN, không một con sông ngọn núi VN. Chưa có nhà phê bình văn học thơ ca nào nghiên cứu kỹ về điểm này.
Nhưng về ông Hồ điều đáng trách nhất là không chỉ ra cho đất nước cần xây dựng theo mô hình nào. Điều này anh Đặng Quốc Bảo đã kể với Đại tá Quách Hải Lượng rằng đã trao đổi vấn đề này với ông Hồ; ông Hồ công nhận rằng “thành công của Bác là giành lại độc lập cho dân tộc, mà thất bại của Bác cũng là về dân tộc, Bác không tìm ra, chỉ ra được xây dựng đất nước ra sao” ( mở mạng Google, tìm “Đặng Quốc Bảo”).

Theo tôi, ông Hồ có mang về mô hình “chiếc gông chuyên chính vô sản” đấy chứ.

Hai nhà sử học William Duiker và Sophie Quinn-Judge đều nói với tôi Hồ Chí Minh là con người rất nhiều vẻ mặt, mang nhiều màu sắc khác nhau  ( versatile , un camélion,  mille faces) đóng kịch giỏi  – do ông phải khôn ranh trốn lủi mật vụ đủ loại, rất khó nắm bắt thực chất. Trong đó còn có hàm ý là xảo trá, giỏi đánh lừa.  Dễ khóc, dễ cười, khóc nhiều kiểu, mà cười cũng nhiều ý.
Một giáo sư người Nhật, ông Tsuboi Yoshiharu, đã cất công nghiên cứu chuyên sâu về ông Hồ để đi đến kết luận rằng bản chất ông Hồ là một người cộng hòa, một nhà dân chủ hơn là một người Cộng sản.

Tôi không đồng ý với lập luận đó.

Nếu ông Hồ mê say chế độ dân chủ kiểu Mỹ và của Pháp thật lòng để trích dẫn ra, ngay khi mở đầu Tuyên ngôn Độc lập 2/9/1945 ,  hai bản Tuyên ngôn lịch sử của Mỹ và của Pháp, thì trong đúng 24 năm làm chủ tịch đảng và chủ tịch nước, ông đã có dịp làm bao nhiêu việc ích quốc lợi dân theo hướng dân chủ và cộng hòa!  Ngược lại,  ông thực hiện chuyên chính vô sản, chuyên chính độc đảng,  Đảng Dân chủ và Đảng Xã hội do ông lập ra chỉ làm trang sức cho đảng CS;  ông thủ tiêu triệt để tự do báo chí, ông đóng cửa trường Luật. Báo chí và tòa án kém xa thời thuộc địa. Thế thì ông là người dân chủ hay người thủ tiêu quyền dân chủ?
Tự do, bình đẳng của công dân không có trong tư duy của ông chủ tịch nước VN Dân chủ Cộng  hòa. Công dân thường không ai có hộ chiếu xuất ngoại. Tự do kinh doanh bị hủy bỏ triệt để, cho quốc doanh hoành hành. Ông mặc cho bà Năm bị bắn, cho ông Vũ Đình Huỳnh thân tín vào tù rồi chết thê thảm, mặc cho ông Nguyễn Hữu Đang bị đọa đầy, cho chừng 20 ngàn trung nông yêu nước giỏi kinh doanh nghề nông bị quy oan là địa chủ để bị bắn và chôn sống.

Tôi đã nói về chuyện này trong bài viết trên VOA mới đây ( bài “Tôi thưa Bác Hồ” ).

Việc đánh giá ông HCM là rất cần thiết, không nên e ngại, tránh né. Có thể đi cả vào đời tư lắm bi kịch, nhưng cái chính là đường lối chính trị, mô hình xây dựng đất nước dân chủ bình đẳng và phồn vinh cho mọi người chung hưởng. Ông Hồ đã bỏ lỡ thời cơ ngàn năm một thủa.

Một điều cuối cùng có thể châm chước cho ông là ông không cố tình phá hại đất nước. Do văn hóa thấp, mới học hết bậc tiểu học, lại còn quá trẻ nên khi đọc bài của Lenin về giải phóng dân tộc, ông đã nhẹ dạ theo ngay Mác, Lenin , rồi Stalin, rồi Mao cho đến suốt đời, cả sau khi chết. Có thể đến khi chết ông vẫn đinh ninh là con đường mình đi nhìn chung là đúng, tuy có lúc ông công nhận rằng ông thất bại trong xây dựng đất nước. Đến khi chết ông vẫn hài lòng nghĩ mình là một lãnh tụ yêu nước và cứu nước. Theo tôi một nhà lãnh đạo dân tộc mà yêu nước kiểu như vậy thì bằng mười làm hại đất nước, dân tộc, thà ông không yêu nước thì có khi lại là may cho nhân dân. Hiện ta thua xa Thái Lan, Inđonesia, Singapore, Malaysia… là vì vậy.

Tôi đã để hơn 20 năm nghiền ngẫm, đắn đo, suy nghĩ đánh giá cẩn trọng về nhân vật Hồ Chí Minh. Có khi khó khăn, dằn vật, buồn tiếc, thương cho dân mình, nhất là từng lớp trẻ. Nhưng cuối cùng nhẹ nhõm khi tiếp cận được chân lý. Cần có dũng khí làm người. Dám suy tư độc lập, bằng chính bộ óc tỉnh táo của chính mình. Không sợ nói trái ý đa số còn bị mê hoặc.

Còn về thi hài ông Hồ, tôi thấy cần vận động nhân dân tán đồng đưa đi an táng vì nhiều lẽ chính đáng về đạo lý, khoa học và môi trường.  Không có gì tệ hơn là độc đoán bác bỏ yêu cầu cuối cùng thiêng liêng ghi trong di chúc của ông Hồ là hỏa thiêu. Cũng không có gì xúc phạm ông hơn là chia cắt nát thi thể ông ra không còn nguyên vẹn suốt hơn 40 năm ròng, nay vẫn chưa được nhập trọn vẹn vào đất nước quê hương. Điều này quá độc ác, và tệ bạc.

Có một nét nhỏ, ngoài lề, vui vui,  đó là chuyện anh bạn nhà báo người Nga tên A.V. từng làm việc ở Hà Nội tôi gặp lại ở Paris, bảo  tôi : “Lăng Hồ Chí Minh tớ quan sát kỹ thì cái mái cao của nó giống như chiếc mũ dạ của các chiến sỹ Cossack hay đội mùa đông. Đứng xa càng thấy giống…”  Tôi bảo các nhà kiến trúc Việt Nam tự hào là nó theo dáng của đình chùa Việt Nam đấy chứ. Anh Phương Nam thấy thế nào?

Thư đã dài. Cám ơn anh Phương Nam – Đỗ Nam Hải và nhà báo tài năng Huy Đức cho tôi có dịp nói lên vài sự thật về một nhân vật trung tâm của chiến cuộc trên đất nước đau thương đang thức tỉnh này.

© Bùi Tín
(nguồn VOA)

25 Phản hồi cho “Vài chuyện đã rõ về ông Hồ”

  1. Phan BA says:

    Cám ơn bác Bùi Tín, bây giờ hầu hết người Việt đều đã rõ ông Nguyễn sinh Cung, Lê văn nhuận, đỗ 10… là một đám người ít học, hung ác, gian xảo nhưng lại bị người Trung cộng lừa gạt để hại chính dân mình, dân tộc Việt.

    Việc bây giờ là chúng ta phải làm gì để đuổi bọn bầy nhầy, bọn cố đấm ăn xôi và lũ côn đồ còn đảng còn mình.

    Tàu cộng thì cướp đất nước nhưng chúng không chống, không lên án, chỉ lo ôm ghế và lo kiếm tiền bằng một cách bẩn thỉu.

    Biểu tình đi bà con.

  2. BỘI TÍN says:

    Hồi còn đang ăn trên ngồi trước, quyền cao chức trọng ở tòa báo quân đội ăn hại nhân dân, giá mà đ/c B.Tín viết ra bài báo này thì hay biết mấy, giờ đỡ khổ cho ta biết mấy, chứ bây giờ Đ/c mới phụt ra thì làm sao khi đi gập Bác, chắc cũng sắp rồi, có còn dám b’ac bác con con với bác nữa không !?

    • Út Em says:

      Bội Tín,viết mấy dòng góp ý cụa anh làm gì ? Cho anh hả giận hờn ?-Người Việt chúng ta rất cần thiết và muốn luôn có những người phản tỉnh chế độ cs mà trở về với hàng ngũ quốc gia, cùng nhau chống chống CS Việtnam. Bài viết cuả ông Bùi Tín rất đáng hoan nghênh ,và cũng giúp cho người việt còn ngu muội mau trở về với dân tộc .

      • BỘI TÍN H/K says:

        Út Em says:
        23/02/2013 at 21:31 Bội Tín,viết mấy dòng góp ý cụa anh làm gì ? Cho anh hả giận hờn ?-Người Việt chúng ta rất cần thiết và muốn luôn có những người phản tỉnh chế độ cs mà trở về với hàng ngũ quốc gia, cùng nhau chống chống CS Việtnam. Bài viết cuả ông Bùi Tín rất đáng hoan nghênh ,và cũng giúp cho người việt còn ngu muội mau trở về với dân tộc .
        Xin lỗi : cả nửa thế kỷ ngủ mê, bị người ta đá văng mới ú ớ ngái ngủ tỉnh dậy la bải hoải ” phản tỉnh, phản tỉnh ” , phản tỉnh cái con mẹ gì, phản phé, phản trắc thì có ! Lại xin lỗi nữa , ngày nay đứa con nít lớp 3 trường làng nó cũng không quá ngu muội như mấy ông ngủ mê nói mớ phản tinh mà không biết nguồn gốc dân tộc mình ở đâu mà trở về đâu .

      • Lê Dân Việt says:

        Hoàn toàn đồng ý với bạn Út Em.

        Ông bạn mang danh Bội Tín hãy biết đặt quyền lợi của quốc gia đại sự lên trên mọi thành kiến cá nhân. Mong thay!

      • Trương Thúy Sơn says:

        Tôi hòan toàn đồng ý với Út Em. Đây là lúc chúng ta dồn hết nổ lực để giải thể bọn CS và chúng ta phải cùng đoàn kết trong chiều hướng mang lại tự do, dân chủ cho mọi người dân trong nước thay vì bươi móc vạch lá tìm sâu và gây chia rẽ. Mong thay!

        Trương Thúy Sơn

    • Củ Lẫn says:

      “… bây giờ Đ/c mới phụt ra thì làm sao khi đi gập Bác, chắc cũng sắp rồi…”

      Nghe cái giọng ba que xỏ lá là biết “dư luận viên” (CAM) rồi!

  3. Dân Việt says:

    Bắc kỳ di cư says:
    20/02/2013 at 21:26 Bác Hồ là một anh chột dẫn một lũ mù (PVĐ, LD, TC..vv) vào một thiên đường ảo gọi là xã hội chủ nghĩa.

    Bác Hồ là một anh đại bịp đội lốt nhân nghỉa đào tạo một lũ cướp ( trăm năm trồng người) , mời quí vị đọc tin điện báo Người Việt “:

    “Nghi can này là Ngô Thanh Tuấn 27 tuổi, thiếu úy công an đang làm việc tại Ðội Công An Trật Tự-Cơ Ðộng thuộc Công An quận 6, Sài Gòn.

    Báo Lao Ðộng dẫn lời của một con bạc tên H. tại một sòng tài xỉu ở đường Cao Ðạt, quận 5 cho biết, sòng bài này bị cướp sáng ngày 13 tháng 2, tức mùng 4 Tết. Bà này cho biết, đang cùng 7 người nữa chơi tài xỉu với số tiền đặt cược khoảng vài trăm ngàn đồng.

    Ông Tuấn mặc thường phục, mang theo còng số 8 đột ngột xuất hiện cùng với 8 người nữa. Họ chở nhau bằng 4 chiếc xe gắn máy, uy hiếp mọi người để tịch thu tiền bạc, tư trang của họ.

    Nhân chứng này kể thêm: “Ông Tuấn và mấy người kia có ma trắc của công an, la lớn, buộc chúng tôi phải ngồi yên, giơ hai tay lên đầu. Ổng chĩa súng vào chúng tôi, bắt tháo hết đồng hồ, vòng vàng, điện thoại, tiền bạc bỏ ra bên ngoài để ông kiểm tra.”

    Theo bà H., tại sòng bài này, ông Tuấn cướp được số tài sản của người đánh bạc trị giá tổng cộng khoảng 10 triệu đồng, tương đương 500 đôla. Bà này cũng nói rằng ông Tuấn cũng buộc một con bạc trong bọn đang đeo dây chuyền vàng khoảng một lượng phải giao nộp luôn. Ông kia sợ quá bỏ chạy thì ông Tuấn rượt theo “giật” sợi dây cho bằng được.

    Từ sự kiện này, các con bạc lại nghi ông Tuấn là công an “dởm” nên tri hô cầu cứu. Một cuộc ấu đả diễn ra khiến ông Tuấn móc súng ra bắn và cùng với đồng bọn dùng ma trắc tấn công các con bạc. Ba người dân bị thương khá nặng sau đó được đưa đến bệnh viện cứu cấp.

    Ông Tuấn cuối cùng bị người dân vây bắt, lòi ra là công an thật biến thành kẻ cướp hồi nào không hay.

    Báo Lao Ðộng còn cho biết, trước đó ông Tuấn đã cùng đồng bọn đánh cướp 3 sòng bạc khác, kể cả người đánh đề để đoạt điện thoại di động, lắc vàng, tiền mặt của họ. Nghe đâu, ông này khai đã sử dụng khẩu súng bắn đạn cao su mua trên mạng để đi cướp. ” (PL)

  4. Văn Cảnh học sinh lớp 10 THCS says:

    ” …Tôi không thể hiểu nổi tại sao nhà sử học họ Dương lại có lỗ hổng kỳ lạ trong trí nhớ…” : co’ cái đách gì mà không thể hiểu nổi, ông Bùi Tín đã tụ nhận là đã ” TỈNH ” ( phản tỉnh ???) mà sao thấy ông vẫn còn như lơ mơ ngái ngủ, này nhé cái tên Dương trung Quốc, hàm vị ” Sử Gia” của ông đã được người ta sửa lại là ” Sủa Gia ” nên sủa bậy sủa càn thì cũng đúng thôi có gì mà không hiểu !?

    • VIỆT says:

      Học sinh lớp 10 mà thiếu lễ độ mà lại đần như vậy sao ? Đó là cách hành văn của bác BT, đọc đã không hiểu còn sủa bậy .

  5. Lê Dân Việt says:

    Cám ơn bác Bùi Tín đã viết ra lời tâm sự chân tình này để bộc bạch một phần sự thật về ông HCM, một người mà CSVn đã tô son trét phấn cho ông ta như một ông thánh sống. Nhưng thực chất ông ông chỉ là một thằng tham quan, ham quyền cố vị.

    Có một đến bậy giờ tôi vẫn không hiểu nổi đối với những người theo ông Hồ, ở kế cận ông Hồ như ông Võ Nguyên Giáp, Vũ Kỳ…. và chính cá nhân bác Bùi Tín là những người có học hơn ông Hồ rất nhiều, lại theo ông ta một cách không sáng suốt. Tôi chỉ cử cử một số vấn đề như sau:

    1- Trong kháng chiến chống Pháp, không phải chỉ có một mình đảng CSVN chống Pháp đòi độc lập dân tộc mà còn có Việt nam quốc dân đảng, Đại Việt quốc dân đảng, Đại Việt duy dân đảng, Việt Nam dân xã đảng ( phật giáo Hoà Hào)…Những đảng phái này đa số là có trước đảng Lao động Việt (CSVN ngày nay), và đa số là thành phần trí thức, có uy tín với đồng bào toàn quốc, bằng chứng là quốc hội đầu tiên của VN sau pháp thuộc có tới 70% ghế là của các đảng phái này, nhưng ông Hồ và đảng CSVN đã ngầm ký Hiệp định hoà uớc với Pháp năm 1946 để rước Pháp vào đô hộ Việt nam lần thứ 2: 1946-1954 để mượn bàn tay Pháp triệt hạ các đảng phái trên, bằng cách ngầm báo cho thực dân Pháp những đảng viên của các đảng trên, để cho Pháp bắt bớ và thũ tiêu, nhưng trường hợp ông Hồn bán đứng cụ Phan Bội Châu cho Pháp để lấy 200 ngàn quan Pháp để hoạt động cho CSQT? Vậy thì những vị trí thức theo ông Hồ tại sao không can thiệp để cho ông Hồ giết hại đồng bào của mình qua bàn tay của Pháp. Nhất là ông Võ Nguyên Giáp lại là người tiên phong trong cuộc triệt hạ này? Để rồi sau này ông ta trở thành một đại tướng “cầm quần chị em” ( bộ trưỡng sinh đẻ có kế hoạch)/ Phải chăng đây là một quả báo đối với ông Giáp?

    2- Trong cuộc cải cách ruộng đất, vụ nhân văn gia phẩm, ông Hồ đã giết hại chính những người đã có công nuôi những người như ông Hồ, có công với “cách mạng” như bà Năm Long ở Thái nguyên, tại sao những người CS có học theo ông Hồ lại câm miệng không ngăn cản những điều bất nhân như vậy của ông Hồ?

    3- Ông Hồ và đảng CSVN luôn nói rằng xây dựng một xã hội không giai cấp mà tại sao chính ông Hồ và các can bộ cao cấp thì ăn mức “tiểu táo”, trung cấp thì ăn mức ” trung táo”, còn lại cán bộ cấp dưới và binh sĩ thì ăn “đại táo”? Nếu là người có chút suy nghĩ thôi cũng nhận ra đây là điều lượng bịp trắng trợn, thô bỉ nhất mà tại sao các ông trí thức theo CS và ông Hồ không thấy rằng ” CS chỉ nói một đàng, làm một nẻo? Mà vẫn tin theo họ. Nếu noí theo lý thuyết cộng sản làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu. Vậy thì năng lực có thể khác nhau nhưng nhu cầu chắc hẳn ai cũng như ai, nghĩa là ăn, ở, áo quần…vậy thì phải lương giống nhau, ăn giống nhau…Tại sao những người CS không nhận ra điều này? Hay họ bị mù và điếc hết?

    Muốn viết nhiều điều chớ chiêu khác của CS, nhưng không có thì giời kỳ sau viết tiếp.

  6. Dao Cong Khai says:

    Bài này Bùi Tín viết tương đối là khá. Không còn bào chữa cho HCM như những bài trước đây (thường bênh vực Hồ, đổ lỗi cho Lê Duẩn và bọn Lê Đức Thọ…) Nhưng

  7. maison says:

    Ông Hồ không phải là tác giả tập thơ Ngục Trung Nhật Ký.

    1940 niên, 5 nguyệt, xuất nhậm Đệ Tứ Chiến Khu (trú Liễu Châu, Tư lệnh Trương Phát Khuê) chính trị bộ trung tướng chủ nhiệm, phụ trách chiến khu chính trị huấn luyện công tác.

    1940年5月,出任第四战区(驻柳州,司令张发奎 Chang Fa-Kui)政治部中将主任,负责战区政治训练工作

    Theo baike.baidu.com nói về Tướng Lương Hoa Thịnh,Trung Hoa Quốc Dân Đảng. Ông đảm nhận chức vụ Phó Tư Lệnh vào tháng 5 1940. Ông Hồ lúc đó chưa bị đi tù.

    Bài 109 :Chúc mừng và đề cao các chiến công của ông trong đó có các trận chiến với Hồng quân cộng sản Trung Hoa.

    Xin đọc bài ” Lương Hoa Thịnh tướng quân thăng nhậm phó tư lệnh”

    Trích từ Wikipedia

    7. 回师南昌, 升九十二师师长, 参与剿共瑞金之役。
    Hồi sư Nam Xương,thăng cửu thập nhị sư sư trưởng,tham dữ tiễu cộng thụy kim chi dịch。
    8. 民国二十四年 (1935 年) 至昆明追击共军,4 月授陆军少将。

    Dân quốc nhị thập tứ niên (1935 niên) chí Côn Minh truy kích cộng quân,4 nguyệt thụ lục quân thiếu tướng。

    梁华盛 / (1904年-1999年)
    Liáng huá shèng / Lương Hoa Thịnh

  8. anh Búi Tín,
    Trước đây tôi có đọc 1 bài báo nói ông Hồ lúc còn nhỏ có tên là Nguyễn sinh Cong vì tính tình không ngay thẳng, sau này đổi lại thành Cung. Tôi cứ nghĩ vì quá khích nên tác giả bày đặt viết. Khi đọc bài Khôn Nhà Dại Chợ của anh viết tôi thấy anh cũng dùng Nguyễn Sinh Cong nhưng chữ Cong có 2 chữ o là Coong. tôi nghĩ anh trước đây ở gần ông HCM nên biết rõ do đó khi viết bài Bản Góp Ý Sửa Hiến Pháp Của Một Người Việt Hải Ngoại vừa đăng trên ĐCV này tuần rồi tôi cũng dùng chữ Coong làm 1 số bạn gọi tôi cho rằng tôi viết không đúng sự thật. Có lẽ anh cũng nên cho tôi và 1 số người khác biết vì sao anh dùng chữ Coong từ tư liệu nào hay vì viết lộn. Chuyện HCM chính là tên tình báo chệt Hồ Tập Chương là 1 đại nghi án lịch sử cần làm sáng tỏ và trách nhiệm đó là của anh. Cám ơn.

  9. Cú Vọ says:

    Bác Bùi Tín kính mến!
    Tôi có anh bạn đã nghe nhà văn Vũ Thư Hiên kể lại rằng cuốn truyện “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch” là do ông cụ của bác ấy tức là cụ Vũ Đình Huỳnh, viết dưới sự chỉ đạo của HCM.
    Hiện nay Bác Tín chắc biết là bác Vũ Thư Hiên đang cùng sống ở Paris, thì hai bác có thể rủ nhau uống café ở một quán bên bờ sông Seine của Paris thơ mộng, chắc sự thật được chính xác hơn.
    Chúc bác Bùi Tin và Bác Vũ Thư Hiên luôn khỏe và dốc hết tâm sự để bạch hóa các sự kiện lịch sử của đảng cs VN lâu nay bị che đậy và xuyên tạc.

    • Củ Lẫn says:

      Tôi đã gửi còm của bác đến nhà văn VTH, ông Hiên xác định quả (gần) đúng như thế. Lúc đó ông Hồ mới về nước, cả nước hầu như không ai biết ông HCM là ai, nên “đảng” (ô.Nguyễn Lương Bằng) đưa ra ý kiến ông Hồ nên viết tiểu sử của mình. Thế là ông Hồ kể ra cho ông Vũ Đình Huỳnh – bí thư của ông Hồ – ghi lại. Tức là 100/100 ý là của ông Hồ, “văn” là của cụ VĐH. Trưòng Chinh có duyệt lại. (Nói “viết dưới sự chỉ đạo” có lẽ hơi khác nghĩa đi một tí!)

      • Cú Vọ says:

        Cám ơn bác nhiều đã hỏi giúp, giúp tôi khảng định được một vấn đề còn chưa thỏa đáng bấy lâu.

  10. Tien ngu says:

    Cãm ơn bức ảnh chân dung ông Hồ, DCV đưa lên…

    Đây mới đúng là chân dung thật sự của ông Hồ chí Minh. Khác hẳn với chân dung mà csVN cùng cò mồi đang thờ trong chùa nhà đình miếu, các nơi công cộng.

    Đầu rắn, tai chuột, miệng…cá ngao, mắt long sòng sọc…

    Cái tướng này mà làm vua, thì…chết cha thiên hạ là phải rồi.

    Ấy thế mà khi…giãi phóng miền Nam, các cò mồi VC lại trình làng một bức ảnh Hồ chí Minh rất nà….tiên phong đạo cốt, nhân hậu thật thà. Tô vẽ sữa đổi tới bến với ý đồ bơm ông ta lên cạch cạch, xí gạt thiên hạ.

    Hỡi ơi,

    Mặt thật là như thế, cò mồi VC có cố tô vẽ lãnh tụ như thế nào, cũng không làm thay đổi được…số phận VN…
    Dốt láo và…ăn mày. Ròng rã 40 năm…

    Căn bãn…lóp 7 quốc học Huế, xuất thân bồi tàu, thợ phụ làm bánh…xu xuê, cái giõi của những người này chỉ là giõi…láu cá vặt, chớp của người, loè thiên hạ là của mình.
    Thời ấy dân thì…dốt, cò mồi lại khéo bơm, thành ra gặp hên mà…lên đời.

    Ngu nhất như…Tiên Ngu, cũng tưỡng tượng ra được…

    Có một điều, lãnh tụ mà lên đời theo kiểu đó, thì quả là….tan tác đời em.

    Xui tận mạng thêm cái nữa là, các lãnh tụ csVN đời sau, cũng…y hệt vậy…

    Tay chân cò mồi VC biết chuyện này không? Chắc chắn là họ hôm nay đã biết. Nhưng vì quyền lợi quá…sướng, cho nên phải cố bơm theo ngày cũ, cố hoạt mà…đưa đò, đưa dân ngu vào hạ. Có thế mới sướng bền…

    • Nguyễn Văn Hiền says:

      Đúng vậy Bác Tiên Ngu ạ.
      Ông Hồ đúng là một cha già dâm tặc! Thế thôi, chứ chẳng có gì ráo trọi.

      • Bắc kỳ di cư says:

        Bác Hồ là một anh chột dẫn một lũ mù (PVĐ, LD, TC..vv) vào một thiên đường ảo gọi là xã hội chủ nghĩa.

Phản hồi