WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Vài suy nghĩ về ông Giáp

80515 vngiap

Vị tướng được những người cộng sản xem là “khai quốc công thần” cuối cùng đã trở thành người thiên cổ vào ngày 4 tháng 10 vừa qua. Vậy là, biểu tượng sống về công lao “giành độc lập” và lý tưởng “cách mạng”, tượng đài hữu danh vô thực về một thời “hào hùng” của những người cộng sản đã trở về với cát bụi.

Ông ta đã thực sự rời bỏ cuộc chơi, đã từ giã  cõi nhân sinh điên đảo này. Không ai biết ông sẽ đi về đâu nhưng ông đã để lại di sản đầy đau đớn và nhiễu nhương, để lại cho tất cả chúng ta một Việt Nam với tiếng ai oán khắp nơi. Thôi thì cũng cầu chúc ông ra đi trong thanh thản, dù ông đã  lặng thinh một cách vô cảm trước những người đã ra đi một cách bi thương  khác.

Là người đã có công khai sinh ra một Việt Nam cộng sản, thiết nghĩ không cần bàn đến chuyện ông có lý tưởng hay không lý tưởng và sự cần thiết hay không của những cuộc chiến tranh vô nghĩa mà ông đã đóng vai trò lãnh đạo quân sự tối cao, ông phải chịu trách nhiệm trước lịch sử về sự im lặng của mình trước những trang lịch sử bất công, gian trá và đau thương mà người Việt Nam đã trải qua.

Không ít người ca ngợi ông là một trí thức lớn, là nhà văn hoá. Tôi không muốn bàn những chuyện ấy nữa vì đã có nhiều tài liệu lịch sử có sẵn cho việc tìm hiểu, nghiên cứu về ông Giáp. Chỉ xin hỏi: Ông đã làm gì khi luật sư Nguyễn Mạnh Tường kêu gọi dân chủ pháp trị để rồi sau đó bị thất sủng? Nếu là một trí thức lớn thực sự, lẽ ra ông phải biết dân chủ pháp trị cần cho một quốc gia như thế nào trước cả cụ Tường bởi thực tế cho thấy chủ nghĩa cộng sản đã tàn phá quốc gia như thế nào? Nếu không nhận ra khiếm khuyết của một chế độ độc tài cộng sản, ông có xứng đáng với danh xưng một đại trí thức? Và cứ cho là ông không biết gì về độc tài-dân chủ, nhưng khi luật sư Tường lên tiếng về xã hội dân chủ, ông không có động tĩnh gì, đó có phải là biểu hiện của một nhân cách lớn?

Lại nữa, ông đã ở đâu, đã làm gì khi những Nguyễn Hữu Đang, Trần Dần, Hữu Loan bị đấu tố, bị đoạ đày? Ông có chút tủi nhục, cảm thương hay phẫn nộ nào không khi hàng triệu người miền Nam bỏ nước ra đi trong tức tưởi khi Việt Nam  cộng hoà bị cưỡng chiếm để rồi hàng nghìn người trong số họ đã vùi thân ngoài biển cả? Ông nghĩ gì khi tướng Trần Độ đã dũng cảm lên tiếng rồi bị đàn áp? Ông đã làm gì khi cụ Hoàng Minh Chính đã tỏ thái độ đối kháng để rồi bị bỏ tù? Ông đã đứng bên lề bao biến cố đau thương của đất nước. Đó có phải là vị trí xứng đáng của một trí thức hay không?

Dù là ai, một người vừa mới qua đời nên được cầu nguyện cho sự ra đi bình an. Tôi đã rất phân vân khi viết những dòng này. Có nên viết những lời cay đắng cho một người đã chết không? Có nên kể tội họ khi họ đã mãi mãi không còn khả năng biện bạch? Nhưng quả tình, tôi không viết những dòng này nhắm vào tướng Giáp, tôi viết cho những người còn sống, cho những người  còn bị ám thị bởi cái ảo ảnh hào quang mà những người cộng sản đã tạo ra. Đa số thanh niên Việt Nam hiện nay sống trong sự lừa gạt đó mà không biết, và cũng không có ý chí vượt thoát ra.

Ông Giáp, vị “đại tướng quân” trong mắt nhiều thanh niên Việt Nam, là người góp công to lớn để tạo dựng và bảo vệ chế độ độc tài tàn bạo này. Ông đã sống quá xa cái tuổi “cổ lai hy” và ra đi trong tình thương yêu của gia tộc, trong sự ngưỡng vọng của nhiều người. Nhưng ông có biết đâu, một người có công gây dựng nên một tập đoàn tội ác như ông lại ra đi thanh thản và vinh quang, trong khi chính những nạn nhân vô tội của chế độ thì lại hứng chịu thảm trạng bi đát của gia đình để rồi phải ra đi trong uất ức, tủi nhục.

Đó chính là một Đặng Ngọc Viết hiền lành, siêng năng bị chính quyền cướp đất, phẫn uất cùng cực đến mức phải ra tay giết chết một quan chức tỉnh Thái Bình rồi tự sát bằng một viên đạn vào tim. Đó là một Thomas Nguyễn Tự Thành-một thuyền nhân bị cưỡng bách hồi hương về Việt Nam từ Thái Lan, bị sách nhiễu và phong toả kinh tế liên tục bởi chính quyền cộng sản đến nỗi uất ức quá phải tự vẫn bằng cách thắt cổ vào ngày 3 tháng 10, trước ngày ông Giáp chết một ngày. Tại sao ông lại được vinh danh khi chính ông là một phần nguyên nhân của những cái chết đau đớn ấy?

Tất nhiên, ông Giáp không còn là lãnh đạo đất nước từ lâu, các chính sách, hành động của chính quyền này ông không tham gia. Nhưng chính  cái quá khứ “oai hùng” và  cái hiện tại vô trách nhiệm của ông tạo nên tính chính đáng cho chế độ tàn ác này. Chế độ này vẫn lấy ông ra làm cái bệ đỡ để biện minh cho những hành động bán nước hại dân của họ. Ông là cái phao cứu sinh khi những người lãnh đạo cộng sản đối diện với sự căm phẫn của người dân vì sự tham quyền cố vị của họ. Không hiểu vì tuổi già làm tiêu hao ý chí, vì sự sợ hãi làm xói mòn lương tâm, hay vì danh lợi của con cháu làm tiêu tan tinh thần trách nhiệm, mà cho đến những năm cuối đời ông Giáp vẫn lặng thinh trước hiện tình đất nước vật vã dưới chế độ độc tài, vẫn để cho nhà cầm quyền tiếp tục lợi dụng ông cho chế độ bất nhẫn của họ. (Chỉ có một lần ông lên tiếng yếu ớt cho vấn đề Bauxite Tây nguyên)

Giá như ông lên tiếng cổ vũ cho Nhân quyền Tự do thì tiếng nói của ông đã tác động mạnh mẽ đến lương tâm tuổi trẻ và có thể xoay chuyển ý thức của biết bao người dân đang bị ám thị. Một ông Giáp đại tướng quân chắc chắc có khả năng thức tỉnh quần chúng, làm rúng động đảng cộng sản hơn hẳn một Lê Công Định, Phạm Hồng Sơn, Huỳnh Ngọc Tuấn, Phạm Thanh Nghiên hay Phương Uyên chứ? Thế nhưng, ông đã chọn cách sống trong sự co rút và chết trong cờ xí, kèn trống của chế độ cộng sản, hơn là cách sống trong sự phản tỉnh và chết như một chiến sĩ tự do. Đáng lẽ tuổi già phải là giới hạn cuối cùng của sự sợ hãi, nhưng ông đã để nó đi cùng ông sang tận thế giới bên kia.

Có người nói: chúng ta không ở vị trí của ông nên không thể hiểu hết những gì ông phải đối mặt. Đúng! Chúng ta không hiểu hoàn cảnh và vị trí của ông. Nhưng chúng ta có thể hiểu được hoàn cảnh của những bạn sinh viên vì biểu tình yêu nước mà bị nhà trường đuổi học và  mất cả tương lai không? Chúng ta có từng đặt mình vào vị trí Phương Uyên, cô bé sinh viên phải chịu biết bao nhiêu sợ hãi, tổn thương tinh thần khi bị bắt và giam giữ, chỉ vì cô bé biểu thị lòng yêu nước?  Rồi nhiều người đối kháng khác nữa, chỉ vì lên tiếng cho Dân chủ tự do mà phải chịu những bản án nặng nề, mất cả hạnh phúc trăm năm, con cái bơ vơ- thất học. Hoàn cảnh của ông Giáp có ngặt nghèo hơn hoàn cảnh của những người kể trên hay không? Hay để dễ hình dung hơn, tình huống của ông có khó khăn hơn tình huống của tướng  Trần Độ, của cụ Hoàng Minh Chính hay không? Tôi cho rằng, vấn đề là ở lương tâm và bản lĩnh!

Ông đã ra đi để lại tất cả, một chế độ độc tài dai dẳng,  những mảnh đời oan khuất, những cuộc đàn áp tiếp diễn, những cái chết oan khiên… Nhưng những dòng này không phải để kể tội ông. Quả thật, thế giới này tồn tại trong trạng thái tương đối của mọi giá trị. Nhưng vẫn có cách để phân biệt những trí tuệ và nhân cách lớn CHÂN THẬT với  sự tô vẽ KHÔNG THẬT. Cầu cho ông ra đi được bình an và xin gởi tới ông sự cảm thương cho một kiếp người đa đoan trong thế giới vô minh này; nhưng sự tôn kính thì tôi xin giữ lại cho những con người sống với tương tâm, trách nhiệm và ý chí và chết với nỗ lực lên tiếng cho sự thật. Việt Nam còn rất nhiều người để chúng ta thành tâm ca ngợi và kính ngưỡng, nhưng đó không phải là ông.

Sài Gòn tháng 10 năm 2013

© Huỳnh Thục Vy

© Đàn Chim Việt

 

Tags:

159 Phản hồi cho “Vài suy nghĩ về ông Giáp”

  1. hoàng says:

    Bảo vệ chủ quyền đất nước…nghe buồn cười thật…Chỉ có những kẻ đầu không có óc,mới đủ
    “gan” mà thốt lên câu nói đó.Lảnh thổ VN đang bị tàu phương bắc nuốt dần,chúng mầy chỉ có
    nhiệm vụ bảo vê bon bán nước mà thôi,chúng mầy không đủ khả năng cũng như lý trí giử vửng bờ cõi quê-hương VN.Đừng có láo khoéc,Chúng mầy chỉ là một bọn người máy “robots”mà thôi,chúng mầy không có quyền cưởng lại bọn bán nước buôn dân là 3 dũng.Có mắt như mù,có tai như điếc,có mồm như câm,có óc như khối đậu hủ…nên chúng mầy coi người tị-nạn như cục phân…cho nên chúng mầy muốn ăn,muốn nuốt lúc nào cũng được,chũng mầy có đủ tự-do để làm điều nầy.

  2. Hoàng says:

    Tướng giáp đã sống hèn,sống nhục từ khi bỏ nghề thầy dạy học đề theo bọn thổ tả h.c.m. đi cướp của giết người.Tướng giáp đã mất linh hồn từ đó…thì cuối đời còn lại chỉ là một khối thịt người biết chuyển động.Hắn biết rỏ hơn ai hết rằng hắn là kẻ bấc tài…nhưng nhờ dựa vào bọn cs vn để được “tự-do” giết hại dân lành và cũng được “tự-do” lên làm tường…mà người xưa gọi là tướng cướp giáp.
    Trước khi bước đến đoạn cuối của cuộc đời…hắn đâu còn biết liêm-sỉ của một con người,khi còn làm tướng mà không có liêm sỉ thì khi bước chân xuống huyệt mộ thì còn gì sỉ diện của một kẻ đã sống để làm tướng bằng bạo lực và hèn hạ trước nổi nhục-vinh của kiếp người.
    Còn những người thương vai khốc mướn cho cái chết của một con kên-kên thì chỉ có lủ cs hậu duệt,lủ con cháu của chúng nó tạo sự thối tha trong cái chết đó mà thôi…

  3. quang phan says:

    Bên nào có chính nghĩa ? Cách đây gần 40 năm thuộc thế kỷ trước, 200000 ( hay 20 sư đoàn) người đã không muốn tiếp tục làm những tên lính đánh thuê lót đường cho tham vọng đế quốc của bè lũ Trung- Xô, không muốn biến thành các hồn ma của đồ tể Võ nguyên Giáp, họ đã tự nguyện buông súng hưởng ứng lời kêu gọi của chính sách Chiêu Hồi trở về với chính nghĩa Quốc Gia ngời sáng .

    Năm Hồi chánh ( tổng số tích luỹ)

    1963 11248
    1964 16665
    1965 27789
    1966 48031
    1967 75209
    1968 93380
    1969 140403
    1970 173064
    6/1970 176458
    1975 khoảng 200000

    Trong những người hồi chánh được biết đến nhiều là nhà văn Xuân Vũ, Thượng tá Tám Hà, Trung tá Phan văn Xưởng, Trung tá Huỳnh Cự; ca sĩ Bùi Thiện và Đoàn Chính, con trai nhạc sĩ Đoàn Chuẩn.

    1.Thượng tá Tám Hà Trần Văn Đắc;, chính ủy Sư Đoàn 5 ra hồi chánh tại Bình Dương năm 1970.
    2.Trung tá Huỳnh Cự
    3.Trung tá Phan văn Xưởng và Trung Đoàn Cửu Long hồi chánh tập thể.
    4.Trung tá Lê Xuân Chuyên
    5.Bác sĩ Đặng Tân, trưởng ty y tế Pleiku
    6.Nhà văn Xuân Vũ Bùi Quang Triết
    7.Nhạc sĩ Phan Thế
    8.Diễn viên Cao Huynh
    9.Mai Văn Sổ (em song sinh của Mai Văn Bộ)
    10. Bùi công Tương – uỷ viên tuyên huấn tỉnh Bến Tre

    Chiêu hồi là một chương trình do chính phủ Việt nam Cộng Hoà đề ra để kêu gọi các thành phần của Mặt trận Giải phóng miền Nam và bộ đội miền Bắc buông súng quay về với chính phủ VNCH để hợp tác hoặc trở về với gia đình để làm ăn sinh sống trong chính thể tự do của Miền Nam.

    Chương trình Chiêu Hồi được ra đời ngàyngày 17 tháng 4 năm 1963.

    Chương trình này thời gian đầu trực thuộc Bộ Công Dân Vụ và một thời mang tên “Phong trào Chiêu tập Kháng chiến Lầm Đường”. Sau năm 1963, phân ban Chiêu Hồi đổi qua trực thuộc Phủ Thủ tướng. Năm 1965, chuyển sang Bộ Thông Tin.

    Sang thời Đệ nhị Cộng hòa thì chính phủ nâng Phủ Đặc ủy Dân Vận Chiêu Hồi lên thành Bộ Chiêu Hồi riêng để điều hành hệ thống chiêu hồi trên khắp 44 tỉnh thành của bốn vùng chiến thuật. Mỗi tỉnh thì có một Ty Chiêu Hồi.

  4. Tien Ngu says:

    Ủa? Trung sỉ Long? Mới thấy cái bài lên lớp này ở bên…tự hào và tủi hận rồi mà? Chổ nào cũng…dán vậy, Long?

    Đầu đường nào cũng có gắn loa cả à?

  5. nvtncs says:

    “Tôi là người Bắc di cư,
    Đã vào Nam
    và làm
    trong BỘ MÁY CHÍNH QUYỀN ông Diệm XƯA,
    TỨC LÀ nền đệ nhất Cộng hòa.
    Tôi già rồi
    sống ở Mỹ…”

    Văn phong ngớ ngẩn của ông cho tôi đoán ông là một tên CS còn sống ở VN, có lẽ miền bắc VN, với một trình độ học vấn khoảng lớp tư.

    Nếu ông vào Nam năm 54, ông không cần phải nói thêm rằng ông “già rồi”.
    Ông cũng không cần nói ông “sống ở Mỹ” hay không.
    Ông là người Bắc di cư thì dĩ nhiên ông ĐÃ vào Nam, việc gì ông phải nhắc thêm một lần nữa rằng ông ĐÃ vào Nam? Tại sao ông lại dùng thêm chư ĐÃ thừa thãi? Chả nhẽ năm 54, từ miền bắc, ông sang thẳng bên Tây rồi cuối cùng ông sang Mỹ?
    Người Nam ít khi nói “bộ máy chính quyền ông Điệm”, họ thường nói ” chính phủ NĐD”.

    Xin ông cho biết trong trường hợp nào cụ Diệm tâm tình với ông lời khen ông Giáp của cụ ấy.

    • quang phan says:

      nvtncs says: Văn phong ngớ ngẩn của ông cho tôi đoán ông là một tên CS…. Xin ông cho biết trong trường hợp nào cụ Diệm tâm tình với ông lời khen ông Giáp ” .

      Ha ha. Giấu đầu lòi đuôi .

    • Nguyễn Văn Hiền says:

      Đồng ý với nhận xét sắc bén của nvtncs!
      Trần Quốc Hưng có thể là một DLV!
      Vì chỉ có những tên nô bộc mới có trình độ thấp kém như vậy. Họ không có tư duy độc lập và tính sáng tạo, chỉ biết cúi đầu làm tôi mọi để kiếm chút bỗng lộc nuôi thân. Thật tội nghiệp cho y ta.

  6. BUILAN says:

    ĐỊNH MỆNH OAN NGHIỆT

    Nguyễn Thị Hải Hà says:

    “Tôi viết những lời này đọc lại cho tất cả bạn đồng nghiệp là giáo viên của tôi nghe. Họ bảo tôi là nói nhẹ lời quá. Nhưng đều đồng ý là tôi đã thay mặt họn ói những lời này.
    Trân trọng:
    Thay mặt chị em giáo viên Hà nội.
    Nguyễn Thị Hải Hà

    Cô giáo NTHaỉ Hà ” ÓI ” ra !
    Cũng giống như thầy HT Nguyễn Trường Tô SỰA vậy ! khakhakha

  7. bui minh duc says:

    hay!

  8. DâM TiêN says:

    Em ơi,
    –Việt Nam Cộng Sản có bằng 1/10 so với Liên Sô
    Động Âu và ba nước Baltique không em?
    –Em có hiểu ra là Tư Sang đi nhận chỉ thị gì từ cả
    hai phía Trung cộng và Hoa kỳ chăng?
    – Em có biết là từ cái ĐBP đã bắt đầu thời kỳ miền
    Bắc VN chính thức làm nô lệ cho Trung cộng chăng?

    Đó, đó là công lao của cặp bài Minh Giáp đó, em à.

  9. congly says:

    Tôi xin có vài lời với cô giáo Hà như sau :
    Tôi cũng đồng ý tướng Giáp là một người có công lớn trong kháng chiến chống ngoại xâm. Và tôi cũng biết rằng Ô Giáp có tấm lòng yêu dân, yêu nước. Nhưng thời đó Ông đã triệt tiêu hết các Đảng phái khác là có thực và chắc rằng do điều kiện lịch sử bắt buộc.
    Nhưng chúng ta là thế hệ sau, nhìn thấy một nước Việt Nam nghèo nàn lạc hậu hơn nhiều so với những nước có cùng trình độ. Người dân nơi nơi vẫn còn lam lũ khổ sở, không nhà cửa, không ruộng vườn, những ông già, bà già ở tuổi bảy, tám mươi vẫn phải đi ăn xin đầy đường. Ở nước ngoài những người như vậy đã được chính phủ nuôi dưỡng, trợ cấp, chăm sóc họ. Còn ở Việt Nam thì tham nhũng, cướp của dân, ăn chặn từng đồng tiền cứu trợ của dân, chị có biết những người đó là ai không ? Là công an đó, là cán bộ đó, là Đảng CS đó chị. Họ không có lương tâm như vậy mà chị cũng không nhận ra ah ? Chị là một giáo viên mà không nghĩ tới những điều này hay sao, hay là chị sống ở Hà Nội, nơi phồn hoa đô thị, ăn cơm của Đảng thì phải nói giùm cho họ, hay là do trình độ hiểu biết, trình độ tư duy lý luận của chị quá kém chăng. Nếu là như vậy thì những người như chúng tôi cũng dễ thông cảm, không chấp nhặt.
    Tôi cũng xin nói với chị , bản thân tôi cũng là người Bắc, dòng họ tôi cũng là dòng họ Đảng CS, có nhiều người trong dòng họ của tôi cũng nghĩ như chị vậy. Tôi cũng là người được học những cuốn sách của Đảng như chị đang dạy học trò của chị vậy. Nhưng tư duy đạo đức, cách nhìn và nhận thức của tôi thì khác. Chị không thấy lịch sử đang nói dối hay sao ? Những năm cải cách ruộng đất Đảng của chị có đúng không, Trường Chinh phải từ chức, Hồ Chí Minh thì lâm bệnh, Mấy trăm ngàn người chết oan do bị tố, có nhiều người phải đổi cả “họ ” mới sống sót tới ngày hôm nay. Những người viết trên trang này có lẽ họ cũng nghĩ như tôi, họ căm giận những người đã là nguyên nhân gây ra những chuyện đau đớn đó đối với dân tộc. Cả tôi và họ đang mong muốn thay đổi chế độ này, để người dân được tự do, để khỏi phải ngày đêm ăn không ngon, ngủ không yên vì lo nhà nước tịch thu đất ( hay những tài sản mà Đảng cho là thuộc quyền sở hữu toàn dân đó). Những hành động đó là ăn cướp đó chị .

  10. Nguyễn Trọng Dân says:

    Dạ kính gởi một giáo chức Cộng Sản Nguyễn Thị Hải Hà

    Thế giới năm châu ca ngợi Giáp đâu có nghĩa Giáp thoát cái tội làm tay sai cho Hán quốc, làm đồng lõa cho Đấu Tố, làm Ủy Viên TW Đảng đã ký công hàm Bán Nước Phạm Văn Đồng , làm đồ tể cho Thãm sát Mậu Thân , etc..

    Xin chị Hà cứ yên trí, khi chủ nghĩa xụp đổ trên nước ta rôi , chi sẽ không ngờ TỘI ÁC CỦA GIÁP GHÊ ĐẾN NHƯ VẬY !

    Ngày xưa, đâu có ai biết đến tội ác bao vây bỏ đói dân Ucrain chết đến triệu người

    Dân Đức ca ngợi Hitler đến tận mây xanh, đâu có ai thấy mấy cái trại tập trung rợn người của Đức Quốc Xã , bây giờ , họ chạy làng ông Hitler này

    Cũng đâu có ai biết đến vụ thãm sát bắn vào dân tại nhà thuơng An Lộc bỏi QDND ( 10 ngàn thuờng dân trú đạn chết banh xác trong tích tắc, HẦU HẾT là đàn bà con nít , thê thãm vô cùng )

    Cũng đâu có ai ngờ chế độ mà Giáp gầy dựng đưa đến thãm cảnh 2 triệu thuyền nhân chết chóc , bị hãm hiếp tại biển Đông

    Tội Ác của tên Cộng Sản Tội Đồ Võ Nguyên Giáp còn nhiều lắm, chị Hà ơi…

    Khi Cộng Sản xụp đổ rồi , chị sẽ thấy ngay lập tức với bằng chứng, con người, xương cốt !

    Ki’nh

Leave a Reply to Tien Ngu