Cuối tuần với hải quân Việt Nam Cộng Hòa
Thứ bẩy cuối tháng 11 và chủ nhật 1 tháng 12-2013 là 2 ngày hải quân VNCH về San Jose họp mặt để tham dự vào việc hoàn tất bộ phim: “Chuyến hải hành cuối cùng”. Đây là chuyện ra khơi 38 năm xưa kể lại bằng phim ảnh. Chương trình do Dân Sinh Media và hội hải quân Bạch Đằng phối hợp. Chúng tôi tham dự cả 2 ngày và xin kể lại mối duyên tao ngộ với hải quân từ 38 năm xưa cho đến ngày nay. Trước hết xin góp ý về phần tổ chức và thành phần tham dự. Rất đáng ca ngợi về sự vận động và tham dự đông đảo của các thành viên từ bốn phương về Bắc Cali giữa mùa lễ Tạ ơn, di chuyển hết sức tốn kém. Thêm vào đó không vị tướng lãnh nào tham dự vì đa số tuổi già sức yếu, ngoại trừ đô đốc Trần văn Chơn cư ngụ ngay tại San Jose. Điều này ghi nhận rằng yếu thời gian ảnh hưởng hết sức quan trọng. Dần dần trong tương lai, sẽ chỉ còn các sỹ quan và chiến binh trẻ tuổi ở lớp tuổi 70 họp mặt ghi dấu 40 năm và 50 năm đất khách quê người. Vì vậy về được với nhau bây giờ là điều quý giá hơn tất cả mọi hình thức trình bầy dù nghi lễ nghiêm trang, diễn văn dài dòng hay văn nghệ hấp dẫn. Trong tình nghĩa bao dung và tấm lòng rộng mở, tôi xin kể lại các tin tức và mối liên hệ với hải quân trong dịp trùng dương hội ngộ.
Chuyện làm phim
Chiều thứ bẩy ban tổ chức HQ Bạch Đằng và Dân Sinh Media đã mời quan khách duyệt qua bản thảo của phim lịch sử Chuyến Hải Hành Cuối Cùng. Quý vị đã đóng góp thêm các ý kiến và tin tức hết sức quý giá. Qua ngày chủ nhật quan khách lại tiếp tục tham dự vào côngviệc làm phim dù là khán giả giữa hội trường hay các nhân vật trên sân khấu. Tất cả đều là nhân chứng cho việc ghi lại lịch sử của 1 lần hạm đội ra khơi. Trong việc làm phin ông Phạm Phú Nam đã sưu tầm rất nhiều nguồn tư liệu, và không quên các nguồn tin từ các tác giả như đại tá Đỗ Kiểm viết bằng Anh ngữ, nữ tác giả Điệp Mỹ Linh viết bằng Việt ngữ, nhà văn Phan Lạc Tiếp và rất nhiều tác giả đóng góp trong hải sử. Tất cả quý vị tác giả đều có mặt hôm nay. Đó là về phần tài liệu, và tài liệu sẽ còn tiếp tục ghi nhận thêm. Ngày thứ bẩy riêng tôi có dịp đóng góp ý kiến là cuốn phim sẽ là một một di sản dành cho thế hệ tương lai. Một sản phẩm của Viện Bảo tàng Việt Nam. Trên mặt đất chúng ta có phim về trận phòng thủ Bình Long, An Lộc. Có phim về trận phản công Quảng trị. Bây giờ phải có một tác phẩm trên đại dương nói lên ý nghĩa của hải quân Việt Nam trong những giờ phút sau cùng của cuộc chiến. Tinh thần kỷ luật, tình nhân đạo đồng hương, khả năng kỹ thuật. Cuốn phim phải nói lên những hoàn cảnh của những người có phương tiện , nhưng không đi. Lý do: Gia đình. Những người liều chết ra đi. Vì tự do. Những người ra đi rồi lại trở về, vì tình yêu vợ con. Khi trở về, ân hận vì tù đầy nhưng chứng tỏ là quyết định dù nhầm lẫn vẫn chứng minh vì tình nghĩa gia đình. Trong chút duyên văn tự, chúng tôi hết sức vui mừng nhìn thấy sự hiện diện của những cây bút viết về những ngày sau cùng của hải quân. Cả 3 vị đều có cơ hội lên tiếng trong buổi luận bàn cũng như thu hình phỏng vấn cho cuốn phim. Tác giả Điệp Mỹ Linh bổ túc về thành phần tổ chức hải quân và khen ngợi phần nhạc đệm. Thiếu tá Phan Lạc Tiếp lưu úy về thành quả của chiến hạm ông phục vụ và hoạt động tích cực của tướng Hoàng cơ Minh trong chuyến hải hành cuối cùng. Đại tá Đỗ Kiểm, nguyên tham mưu phó hành quân, người trực tiếp liên lạc với hải quân Hoa Kỳ đã có nhiều bình luận đặc biệt. Ông giải thích về vai trò của nhân vật trung gian giữa hai bên và ông ca ngợi tinh thần kỷ luật của đoàn viên và thủy thủ. Tinh thần này được xây dựng giữa sĩ quan và binh sĩ, giữa hạm trưởng và nhân viên. Đó chính là yếu tố thành công của chuyến hải hành.
Mối liên hệ
Chiều chủ nhật, tôi có dịp lên sân khấu với tư cách là người cảm ơn hải quân và cũng là nhân chứng của chuyến ra khơi. Tháng 3-1975 tôi là phó trưởng đoàn bộ tham mưu tiền phương của Bộ tổng tham mưu ra Cam Ranh yểm trợ cho việc rút quân của QĐ I và QĐ II. Chúng tôi lập cơ sở tại bộ chỉ huy 5 tiếp vận. Nhưng chỉ được 3 ngày thì công tác hoàn toàn thất bại. Tiếp theo cao nguyên và miền Trung, mặt trận duyên hải tan rã. Cá nhân tôi di tản từ bán đảo vào căn cứ hải quân. Tại đây gặp đề đốc Hoàng Cơ Minh. Lúc đó toàn thể bộ tư lệnh tiền phương của tổng tham mưu chỉ còn tôi với môt số sĩ quan. Thiếu tướng Nguyễn xuân Trang là trưởng đoàn đã bay vào Phan Rang. Đề đốc Minh nói rằng, các chiến hạm còn ngoài biển. Anh muốn đi chiếc nào thì đi. Tôi xuống 1 chiến hạm mà không còn nhớ tên con tàu. Chỉ nhớ rằng khi tàu vào bến Phú Quốc, cô con gái của vị tư lệnh hải quân đầu tiên là đại tá Lê Quang Mỹ, lúc đó cô là thiếu úy cán sự xã hội hải quân. Cô đã té ở cầu tàu và chết.
Hải quân ghi nhận rằng đã chuyên chở cả ngàn người di tản từ miền Trung về miền Nam vào cái tháng 4 đau thương đó. Trong đó có tôi . Tôi xin gửi lời cảm ơn muộn màng 38 năm sau đến ông hạm trưởng con tàu đã chở tôi chạy từ Cam Ranh về đến Phú Quốc. Khi tôi nói chuyện này thì dưới khán giả có người giơ 5 ngón tay nói đến HQ 5 của thiếu tá Lập. Sau này tôi mới biết. Cảm ơn ông Lập. Còn ghi thêm là ông Ngọc Bùi, người tình nguyện phụ trách chương trình nuôi ăn Homeless San Jose 20 năm qua cũng hoan hô hải quân đã đưa gia đình ông đi vào 30 tháng tư -1975.
Nhân chứng
Chuyện thứ hai là trong khi hải quân chuẩn bị ra khơi vào ngày 29/4/75 thì đơn vị tiếp vận của chúng tôi cũng có tàu. Đoàn tàu cận duyên của lục quân di chuyển từ Đà Nẵng về đậu ở bến Khánh Hội. Chúng tôi cũng chuẩn bị và vào đêm 29 sáng 30 tháng 4 đứng trên buồng lái của giang đoàn tôi có dịp thấy các chiến hạm từ bến Bạch Đằng ra đi. Sau khi hải quân ra biển thì tàu quân vận của chúng tôi cũng đi theo. Và chúng tôi cũng vớt đồng bào lên đầy tàu. Con số trên 30 ngàn đồng bào được hải quân vớt, xin cho tôi được ghi công muộn màng là cũng có cả ngàn người lên đoàn tàu quân vận mà sau cùng đã qua Mỹ.
Hạm đội của hải quân VNCH ra khơi đến Subic Bay khá đầy đủ chỉ có riêng vài chiếc bị thương nặng nên phải đánh chìm dưới biển.
Phần chúng tôi, tàu quân vận cận duyên không đủ sức đi xa ra biển lớn, sau khi chuyển qua tàu viễn dương của Hoa Kỳ, tất cả đều bị đánh chìm hay thả trôi dù chẳng hề thương tích. Chỉ vì sức yếu mà phải chết thôi.
Giấy tờ chứng minh
Trong đợi di tản 1975 Hoa Kỳ tổng kết tiếp nhận 130 ngàn người, nhưng trên giấy tờ của tổng thống Ford, nước Mỹ trước đó dự trù chỉ nhận tối đa 50 ngàn người. Điều kiện chấp nhận cho di tản bằng phi cơ là phải có liên hệ gia đình với người Mỹ. Có khế ước làm việc với chính phủ Mỹ, nhân viên tình báo và các giới chức cao cấp trong chính quyền mà sự ở lại sẽ nguy đến tính mạng. Như vậy, phần lớn quân nhân kể cả các sĩ quan và dân chúng đều không đủ điều kiện. Năm 1954 có 1 gia đình chài lưới di cư từ Đồ Sơn vào Phan Thiết. Tháng 3- 75 chạy từ Phan Thiết vào Phước Tỉnh. Tháng tư chạy ra biển.
Khi gia đình này gồm 38 người đến Springfield, Illinois báo chí TV phỏng vấn. Tôi là thông dịch viên. Báo Mỹ hỏi ông già trưởng tộc là không phải là gia đình có đủ điều kiện để bốc đi Mỹ. Ông không nằm trong danh sách của tổng thống Ford làm sao ông lại đi được. Ông già nói là tôi cũng có giấy cho đi nhưng ở ngoài biển khi leo lên tàu hải quân Việt Nam không ai hỏi giấy.
Báo chí hỏi rằng thế giấy tờ ông còn giữ đó không. Ông cụ móc bóp đưa giấy cho thông dịch viên. Tôi cầm tờ giấy thấy có những vạch kẻ vuông và chữ viết lăng nhăng. Phía trên có hàng chữ Lá Số Tử Vi của họ Bất. Thưa quý vị, chữ nghĩa tôi có bao nhiêu mà giải thích cho báo chí Hoa Kỳ biết rằng gia đình này đi được không phải là do điều kiện của ông Ford. Đi được là do số tử vi ấn định bởi các vì sao. Giấy do ông Trời cấp. Mỹ dự trù chỉ nhận có 50 ngàn người di tản. Xem ra đã có cả hàng chục ngàn người đi theo số tử vi, trong đó đa số là do tàu hải quân Việt Nam vớt.
38 năm trước chúng ta đã sống trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt. Ai cũng muốn chạy trốn cộng sản. Một lần nữa tôi lại nhắc lại câu chuyện hôm thứ bẩy. Nhân dịp viết về chuyến hải hành của Hải quân. Nhưng người đi được đã quyết định ở lại. Đô đốc Chơn ở lại vì thân phụ đã già. Con trai ông là hạm trưởng cũng ở lại cũng vì thân phụ. Cả cha con đều vào tù. Và biết bao người tìm cách ra đi. Có người đi được lại tìm đường trở về. Tại sao lại ra đi. Tại sao lại ở lại. Tại sao ra đi rồi còn trở về. Đi là tìm tự do. Ở lại vì nghĩ đến gia đình. Đã đi rồi lại tìm cách trở về. Vì tình yêu. Tình yêu vợ con. Nhưng trở về nào đâu có đoàn tụ được với gia đình. Khi vào tù dù ân hận nhưng đã chứng tỏ được tình yêu. Có các thủy thủ, sĩ quan và cả hạm trưởng quay về rồi vào tù chín, mười năm. Dù đau thương nhưng đã chứng tỏ được tình yêu. Vì yêu em nên anh vất vả.
Sau cùng, chúng ta đều có mặt ở đây. Đã 38 năm qua, chúng ta cùng nhau trả lời câu hỏi đi để làm gì. Khi ra đi đã ở tuổi trung niên. Đã trải qua nửa đời người. Lúc đó có nhà thơ tự hỏi rằng. Ta biết làm gì cho hết nửa đời sau. Bây giờ nửa đời sau cũng đã hết rồi. Vậy ta đã làm được những gì?
Thưa quý vị cuốn phim Chuyến hải hành cuối cùng với toàn thể quý vị hải quân tham dự tại San Jose vào năm 2013 sẽ là 1 thông điệp cho tương lai. Cho con cháu thế hệ mai sau cần biết là ông cha ngày xưa đã ra đi như thế nào. Nước mất nhà tan nhưng hải quân Việt Nam đã ra đi có trật tự, đã trả nợ những con tàu cho nước Mỹ, không để lọt vào tay địch. Và giữa trùng dương bao la, 32 chiến hạm đã hạ cờ vàng trong nước mắt.
Cuốn phim như thế sẽ có hình ảnh của quý vị tham dự, và quý vị sẽ đón chờ, quảng bá cho toàn thể bà con trên toàn thế giới. Trên đất liền đã có Bình Long Anh Dũng, đã có Kontum Kiêu Hùng, đã có Trị Thiên Vùng Dậy thì ngoài biển cả phải có Chuyến Hải Hành Cuối Cùng của hải quân VNCH.
© Giao Chỉ, San Jose
© Đàn Chim Việt
***********************
Chi phiếu $20 đặt mua gửi cho Dân Sinh Media: 1445 Koll Circle #113 San Jose CA 95112.
Ha ha! mời các dư-lợn-viên vào xem đài TV Đồng-nai chiếu phim về Hoàng sa do VNCH thực hiện năm 1974.
http://www.dnrtv.org.vn/tvod/video/1556
Thế lày là thế lào hở các đồng chấy ?
Với một người Mỹ, một lần họ đã là kẻ thù của VN, nhưng họ vẫn nhìn về VN với những ưu ái và tốt đẹp ! Tôi không hiểu những người VN họ đã sung sướng, hạnh phúc hơn đại đa số người VN khác suốt bao thế hệ, hiện nay họ ở Bắc Mỹ, Âu châu… những nơi thịnh vượng của nhân loại nhưng họ vẫn nhìn về VN với lòng thù hận và muốn đốt cháy quê hương họ ! Họ chẳng hiểu gì về ý nghĩa của chữ PHÁT TRIỂN cả ! Chữ này cần thời gian, dân trí, dĩ nhiên cũng cần tài năng , khôn ngoan của lãnh đạo ! Nhưng dù là thiên tài lãnh đạo cũng chẳng làm gì được trong loạn ly và phá rối ! Hãy nhìn về Cố hương bằng đôi mắt cảm thông để hiểu sự khó khăn và nếu có hãy dành cho nó những ý kiến chân thành ! Nhưng đừng nghĩ ý kiến của mình la Đúng nhất là siêu nhất !
Tôi vốn luôn tôn trọng sự thật
Tôn trong moị ý kiến, moị góc nhìn
Không đòi hoỉ áp đặt ai- phaỉ cùng như mình hợp ý mình mơí đáng ngơị khen- Ai khác biệt là chê bai chống đối …( thường thì lờ đi)
Không, trăm lần không ngàn lần không !!! Mình là cái giống gì thứ gì mới được chứ ???
_ Có một điều rất thật thà và vô cùng lễ phép – Không thể tha thứ , chẳng thể bỏ qua khi ai chạm đến màu CỜ – QUÊ HƯƠNG- TÔN GIÁO… thế cho nên khi đáp trả – giải thích…. biết khó tránh, sẽ chạm đến tình cảm THIÊNG LIÊNG cuả nhiều người !
Tôi vô cùng trân trong tấm lòng cuả bất cứ ai còn cùng tôi trăn trở về QUÊ HƯƠNG, về thân phận con người- không thờ ơ- không làm ngơ…. góp một tiếng noí , một chữ, một từ, một câu… Thật vô cùng quý hóa !
DÙ chẳng là gì cả !!!! Nhưng tôi vô cùng khinh bỉ, thậm chí muốn BỢT TAI những sinh vật quá NGU- NGU đến dộ không phân biệt được NGỮ NGHIÃ mà dám lên mặt thầy đời !
- Tấm lòng cuả ace Vũ Lương Nhật thật đáng quý- đáng trân trọng – lương tri, kiến thức trí tuệ có thừà !
Vậy thì hà cớ gì – vì đâu , động cơ nào, áp lực nào… BÃ nào -(có sự chăn dắt, sai khiếng nào !!!! LÀM HÕNG tất cả !!!
“.. họ vẫn nhìn về VN với lòng thù hận và muốn đốt cháy quê hương họ “
_ BAO GIỜ thì có đủ TRI KHÔN để phân định QUÊ HƯƠNG !!!!!!????
AI “muốn đốt cháy quê hương” ???
Tôi vẫn thận trọng, nên không dám nặng lời nguyền ruã về sự ngu xuẫn còn ám ảnh bời cái “Yêu XHCN là yêu nước” vẫn cón tiềm ẩn đâu đó, hay đui mù, hay từ cái gen di truyền cuả quân đầu đường xó chợ- vô sản- bần cố …vô học…đương lên đời – chẳng thể đổi thay !! ( cũng là thường , chẳng có gì ghê gớm lắm – còn rất nhiếu ! ) TIẾC thôi, thưa ace quý mến !
_ Đáng thương hơn là trách ! Biết sai thì làm ơn TỰ SỬA !
KÍNH
Các đại cường Anh, Đức, Hoa kỳ và tổ chức nhân quyền quốc tế tố cáo bầy Quỷ Đỏ giam giữ nhiều người tù lương tâm ,và đòi chúng phải thả những người này
***DCV.info – 10:20:am 11/12/13 | Tác giả: On The Net
Tuyên bố của Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam David B. Shear nhân dịp Ngày Nhân quyền Quốc tế : …..Chúng tôi kêu gọi chính phủ Việt Nam thực hiện các bước cụ thể để cải thiện thành tích của mình, bao gồm cả việc trả tự do cho tất cả các tù nhân lương tâm, cho phép mọi người Việt Nam được bày tỏ ý kiến của bản thân, và bảo vệ tự do tôn giáo trên toàn quốc.
***DCV.info – 11:18:am 10/12/13 | Tác giả: Đàn Chim Việt
Đại sứ Đức, Anh kêu gọi HN trả tự do cho tù nhân lương tâm và hủy án tử hình
…..Bản thông cáo báo chí nói rõ “Nhưng đáng tiếc là tại Việt Nam có những người bị giam giữ vì họ công khai đưa ra chính kiến của mình. Việt Nam phải bảo đảm không hạn chế quyền tự do chính kiến, tự do báo chí và tự do hội họp và phải thả ngay tất cả những người bị giam giữ vì tội đã đưa ra những chính kiến của mình”.
Bản tuyên bố của hai vị đại sứ cũng kêu gọi Việt Nam cần phải thể hiện đúng vai trò thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc và đưa ra lời mời thường trực đến các Báo cáo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc để họ có thể đến Việt Nam bất cứ lúc nào để quan sát tình trạng nhân quyền. Bản tuyên bố nói “Trong thực tế nhiều nước đã đưa ra lời mời thưởng trực đối với các chuyên gia, có nghĩa là một lời mời có giá trị lâu dài. Cho đến nay Việt Nam chưa đưa ra lời mời thường xuyên đó”.
***HRW: ‘VN đàn áp có hệ thống’ – thứ năm, 31 tháng 1, 2013
Phúc trình của tổ chức Human Rights Watch (HRW) nói chính phủ Việt Nam “đàn áp một cách có hệ thống các quyền tự do ngôn luận, lập hội và nhóm họp ôn hòa và trấn áp những người lên tiếng chất vấn chính sách nhà nước”.
Tài liệu thường niên về tình hình nhân quyền thế giới của tổ chức đặt trụ sở ở New York vừa công bố hôm 31/1.
HRW cáo buộc Việt Nam “tùy tiện bắt bớ các nhà hoạt động, giam giữ biệt lập trong thời gian dài, không cho họ gặp gỡ gia đình hoặc tiếp cận với các nguồn trợ giúp pháp lý, tra tấn và truy tố họ ra trước các tòa án bị chính trị tác động”.
Họ bị “áp đặt các mức án tù thật nặng với các tội danh mơ hồ về xâm phạm an ninh quốc gia”.
“nhưng họ vẫn nhìn về VN với lòng thù hận và muốn đốt cháy quê hương họ” ( Vũ Lương Nhật says: 13/12/2013 at 03:23)
@Vũ Lương Nhật đừng dở dọng làm chứng gian cố hữu của bọn trí thức cộng sản san chân chính tim đỏ thẻ đỏ chuyên nghề vu cáo người ngay, chuyên nghề bịp bợm đánh đồng bọn cộng sản Hồ chí Minh & Võ nguyên Giáp & Nguyễn Phú Trọng phản quốc với “quê hương Việt nam”.
Chỉ có những hạng người ngu độn thộn dại lắm lắm và bọn trí thức cộng sản chuyên nghề làm chứng gian và @Vũ Lương Nhật mới không hiểu tại sao người Việt hải ngoại, mặc dù đã đang có một cuọc sống tương đối đầy đủ tại Mỹ, tại các quốc gia dân chủ tự do giàu mạnh trên thế giới, lại vẫn không quên nhìn về quê hương Việt nam.
Việt nam dưới ách cai trị cộng sản của bọn cộng sản Hồ chí Minh vong bản ngoại lai tay sai giặc Tàu, từ 40 năm qua, từ 70 năm qua vẫn không ngừng trôi về phía sau, tụt hậu về mặt chính trị, kinh tế, giáo dục, văn hóa, xã hội, lãnh thổ bị thu hẹp dần, bị cộng quân cộng sản Hồ chí Minh cắt xẻ dâng cho giặc Tàu, xô đẩy đất nước dân tộc Việt nam vào vòng nô thuộc giặc Tàu.
Bọn cộng sản Hồ chí Minh & Võ NGuyên Giáp & Nguyễn Phú Trọng đã phạm tội đại ác chống lại con người, chống lại con người VN.
Bọn cộng sản Hồ chí Minh & Võ Nguyên Giáp & NGuyễn Phú Trọng đã phạm tội đại nghịch rước giặc Tàu vào Việt nam, chống lại Việt nam.
Chỉ có những hạng người ngu độn thộn dại lắm lắm và bọn trí thức cộng sản chuyên nghề làm chứng gian và @Vũ Lương Nhật mới có hành động phản quốc: đánh đồng bọn cộng sản Hồ chí Minh & Võ nguyên Giáp & Nguyễn Phú Trọng phản quốc với “quê hương Việt nam”, hòng mong vu cáo, gọi công cuộc chống cộng, chống lại sự tàn ác cộng sản, chống lại chế độ cộng sản Hồ chí Minh & Võ Nguyên Giáp & Nguyễn Phú Trọng độc ác & phản quốc, là “thù hận và muốn đốt cháy quê hương”.
Chống cộng, chống lại chế độ cộng sản Hồ chí Minh phản quốc, tàn ác chính là yêu quê hương đất nước VN, chính là vì một tiền đồ xán lạn cho Việt nam, chính là để nâng cao tốc độ & công suất phát triển, là để xây dụng một tương lai xán lạn cho VN.
*****
70 năm cai trị, cuộc chiến tranh Hồ chí minh tội ác đã chấm dứt từ 38 năm qua với “bên thắng cuộc” là bọn cộng sản VNDCCH, áp đặt chế độ cộng sản VNDCCH vong bản ngoại lai tay sai giặc Tàu trên toàn cõi VN, vẫn chưa là đủ cho @Vũ Lương Nhật ?
Đất nước dân tộc Việt nam không thiếu gì nhân tài, những người tài giỏi bình thường, có thừa khả năng đóng góp với hiệu suất cao vào công cuộc phát triển đất nước.
Để có thể tiến hành công cuộc “phát triển” một cách hũu hiệu với tốc độ cao, các vị trí điều hành & chỉ huy, và ngay cà vị trí thừa hành, trong công cuộc “phát triển”, đều phải đuọc trao vào tay người có khả năng, có ý thức trách nhiệm.
Để đuọc như trên, cần phải tuyển lựa người điều hành từ trong toàn thể dân số, từ 90 triệu con người VN hiện tại để trao trách nhiệm.
Thế nhưng bọn cộng sản Hồ chí Minh cầm quyền, lại đã chiếm trọn độc quyền các vị trí điều hành công cuộc phát triển. Mọi vị trí điều hành từ xã phường xa xôi đến trung ương Ba đình đều nằm trong tay đảng viên cộng sản, và chỉ đuọc trao lai cho đảng viên cộng sản.
“Chủ trương lớn” nói trên của cộng sản (đảng viên cộng sản độc chiếm mọi vị trí điều hành) tuyệt đối không vì một mong muốn “phát triển” VN, mà chỉ vì nỗi lo bị mất quyền cai trị.
Cái kho nhân tài trong con số 3 triệu không thể bằng cái kho nhân tài trong con số 90 triệu, chưa kể rằng cái “3 triệu đảng viên” ấy đã chỉ đuọc cấu tạo nên từ những phần tử hầu hết là bất tài vô tướng, tham tàn, vô trách nhiệm, ích kỷ hại nhân, những điều mà người ta có thể dễ dàng nhìn thấy trong hàng ngũ “lãnh đạo” to nhỏ lớn bé hiện tại của cộng sản.
Chế độ độc tài cộng sản Hồ chí Minh xô đẩy VN xuống tụt hậu yếu hèn, chính là trở ngại, là kẻ thù của công cuộc phát triển VN,
Lật đổ chế độ cộng sản Hồ chí Minhb tàn ác đần độn vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu là để phát triển VN, để đưa công cuộc phát triển VN theo đúng đường, với một hiệu suất cao.
Cái anh Dâm Tiên Vẹm nằm vùng giả điên giả khùng, giả người QG chuyên đánh phá cộng đồng hải ngoại
Cũng may phương thức của anh này hạ cấp, vô học quá nên không ảnh hưởng gì, người hải ngoại đã biết tỏng anh CAM này từ lâu rồi
Thôi rút lui là vừa, mọi người biết tẩy anh rồi
haingoai
— “Chuyến hải hành cuối cùng ” là cái chi chi, có ích lợi gì ?
Có nhiều điều rát đáng nêu lên để ca ngơi về sự trong sáng, nhân bản
của chính thể tự do Cộng Hòa .
Thế nhưng, nền Cộng Hòa của chúng ta phải chịu ( tam ) hy sinh cho
một mục đích toàn cầu. Nói trắng ra, chúng ta là người THUA cuộc oan
uống. Chúng ta không biết ” nuốt hận” như người Nhật, mà còn làm
như “ăn vạ,” dương oai diễu võ làm chi cho tủi. Thay vì cùng nhắn nhủ
nhau, nhắn nhủ lớp trẻ giữ vững niềm tin, cố gắng vươn lên, theo đà
dân chủ thế giới, chờ một ngày sẽ xoá hết CS nơi quê nhà. Chúng ta
còn có ai la lớn ,” Trả súng cho tao! ” nghe hát bộ vô cùng, lạc lõng.
Phải giữ niếm tin là chúng ta sẽ thắng Cs qua hòa bình và hành động
có văn hóa, nhân bản.Như Hoa Kỳ đã làm với Liên Sô và Động Âu vậy.
Và nếu nhìn cho rõ, Hoa kỳ cũng đang âm thầm giúp đỡ chúng ta tiếp
tục chống và quét CS qua một hình thức hiệu quả khác.
Ông Giao Chỉ, nhà khảo cổ quá sớm! ông viết ” chuyến hải hàng cuối
cùng” là nhằm vào lúc ta…thua đau bỏ chạy, nào có ích lội chi chi cho
đại cuộc đang chờ ta phía trước không?
Biết ngay mà , nại có nời mà nại nời quá xá to !
PHẢI GIỮ NIỀM TIN LÀ CHÚNG TA SẼ THẮNG CỘNG SẢN QUA HÒA BÌNH & HÀNH ĐỘNG CÓ VĂN HÓA , NHÂN BẢN NHƯ HOA KỲ ĐÃ LÀM VỚI LIÊN XÔ & ĐÔNG ÂU VẬY
(DâM TiêN)
Merci
CS muốn xóa bỏ tất cả những gì liên quan đến VNCH, cho nên những người Việt hải
ngoại, nếu có điều kiện nên bảo tồn những hình ảnh liên quan đến VNCH ngày trước .
Một bàn tiệc, bàn ăn thì có món nọ món kia, canh chua cá lóc, rau cải xào, gà rô ti, rau muống luộc chấm tương… ai thích món nào xơi món ấy. Một trang báo thì cũng có bài nọ bài kia , chính trị, văn hóa, kinh tế, xã hội, y tế… Chủ tịch nhà nước CSVN qua Mỹ, thất nghiệp tại Mỹ đã suy giảm, lá đu đủ chữa được bệnh ung thư….ai thích bài nào mục nào thì đọc, không thích thì đi chỗ khác chơi nói vớ vẩn làm chi cho mất thì giờ của mình của người khác
Bài viết ra để cho nhiều người đọc đâu có viết riêng cho một mình anh đọc, không thích chuyện xưa, chính trị thì tìm đọc tin từ quê đến tỉnh, xe cán chết hai con chó, đi đêm bị bắt, nhà ông ba bựa bị trộm bắt hai con chó, ba con gà….
Có những anh cả cuộc đời chẳng làm được cái mẹ gì cho xã hội, cho làng nước , ăn hại cơm giời, uống hại nước giếng, mở miệng ra là chê bai chửi bới từ ông tổng thống xuống thằng dân đen…. Người đáng chửi nhất là chính cái bản thân mình thì không chịu chửi, cái bản thân ăn hại cơm nhân dân chết sớm cho nhân dân nhờ lại còn mở miệng thở mùi hôm thối bay vung vít, chỉ khổ bà con phải lấy khăn bịt mũi
Việc thực hiên cuốn phim Chuyến Hải Hành Cuối Cùng thật là tuyệt vời .
Nói về các chế độ độc tài Cộng sản, Điều 9 của Nghị quyết 1481 ngày 25-01-2006 của Hội Đồng Nghị Viện Âu châu công bố : ”Các chế độ độc tài toàn trị còn lại trên thế giới vẫn tiếp tục gây tội ác. Không thể dùng quan điểm quyền lợi quốc gia để biện hộ, lấp liếm sự lên án của cộng đồng nhân loại với các tội ác của các chế độ toàn trị này. Quốc hội chung châu Âu cực lực lên án tất cả mọi vi phạm quyền con người trong các chế độ cộng sản, coi nó như là tội ác chống nhân loại…“.
Bè lũ bọn Việt cộng từ tên đại ác quỷ Hồ chí Minh cho đến bọn Nguyễn phú Trọng ngày nay đã và đang gây biết bao tội ác cho dân tộc và đất nước . Bọn chúng dù chết đến ngàn năm cũng phải lôi chúng ra mà luận tội .
Xin lỖi !
Tôi không mất thì giờ đọc bài cuả quan GIAO CHỈ
Cái TÔI cuả GIAO CHỈ quá to
Cái quá khứ vàng son cuả GC quá lớn !
Giờ nầy mà cố BỐC lên để làm cái quái gì ??
Người ta CHỬI vuốt mặt không kịp mà chẳng chiụ chừa ! \
Lâu lâu lại nuối tiếc chường mặt ra một chút !
Lặng đi cho em út nhờ , thưa quan !
Xin quý vị HQ chớ buồn lòng !
Thay vì LÀM PHIN viết bài như GC – để thì giờ đọc góp ý với những nộii dung- Đang sôi bỏng như thế nầy – Cái nào nên và cái nào không nên !
Kính mời
http://tienggoicongdan.com/2013/12/05/ts-nguyen-phuc-lien-nhung-goi-y-noi-day-dut-bo-csvn-du-voi-bao-dong/
Tuổi trẻ nói về tương lai. Tuổi già kể về quá khứ. Đó là thứ bệnh của người già, chính vì thế thanh niên “ngán” nghe chuyện các “ông bô bà bô già cả” ca cẩm hay ngợi ca những chuyện cũ rích đã đi vào dĩ vãng.
Hầu hết các bài trên ĐCV đều “hoài cồ” vì toàn các “tỷ phú thời gian, đang đứng trước cửa nghĩa địa” than thở thời VNCH, thời gia đình trị NĐD…. “chán chả muốn đọc”, bởi vì nếu VNCH, NĐD huy hoàng, tài giỏi thì làm gì có chuyện 30-4-1975 để hàng triệu người Việt phải lang thang xứ người!
Xin các cụ thôi đi cho người đọc đỡ mệt.
Thích Sự Thật, ở xứ lừa thích cái sự này không khả thị nha.
còn “chán chả muốn đọc” thì cút.
Lang thang xứ người dzậy chứ mà dân xứ lừa có mà nằm mơ cũng hổng đươc.
(phải hổng sợ chết + 10 tới 15 cây mới lang thang được đó)
Thọc gậy bánh xe.
Đúng đúng…
Chúng ta không nên nói về VNCH nữa, bởi lúc này nói về VNCH là chẳng khác nói chúng ta vạch trần cái láo của Việt Nam Cộng sản xưa nay.
Hiện nay chúng ta đang…ấm với Việt Nam Cộng sản mà các…ông già lại đi hát về VNCH là…trật bàn đạp.
Chế độ cộng sản trên thế giới ai cũng…ca ngợi, khâm phục. Đây nà một chế độ…người không bốc lột người, nàm theo nao động, hưỡng theo nhu cầu. Nao động nà vinh quang, còn lang thang nà…chết đói…
Liên xô, Đông Đức, Ba Lan, Tiệp Khắc, Mông Cổ, Hung gà ry, Búng cà ry, vân vân, trước đây vì…ngu, nên họ chối bỏ cộng sản, bây giờ họ…hối hận quá xá. Thực tế cò chứng minh rỏ ràng. Xã hội cs nà…ưu việt, bách thắng…
Thế cho nên, các bạn…trẽ, không nên nghe các ông già…rỗi hơi, mơ tưởng về quá khứ, mà…tư duy lệch lạc. các bạn hãy nên nghe lời cò mồi cs mà hướng về tương lai.
Láo gì rồi cũng thành ra…thật cả. Về sau nữa, ai biết?
Ai thích sự thật, nên nghe theo lời cò mồi CSVN…
Anh viết thế tức nà chưởi xéo cả dân tộc này sao ngu quá , lại đi thờ Hai Bà trưng nà người đã để đất nước bị te tua nhục nhã Hán Hóa gần cả ngàn năm dzồi còn gì…
Chính nghĩa & thắng bại có đôi khi không thuận đường , đem cái bại để che bai Chính Nghĩa… ấy không phải nà trí sáng của người …Việt ta
Đúng hông?
( Cộng sản có trăm vạn binh ngay bây giờ thì việc gì phải sợ lá cờ Vàng in trên áo..thun , trên tường trong nhà…? Sao lại sợ giữ thế , bít bùng không dám cho trẻ biết… )
Theo Ý tôi nghĩ, chúng ta cứ hoài cổ nỉ non mà làm gì.
Hoài cổ về một màn sương âm u, sớm chớp ù ủ, thì
cũng chĩ lũ người trai..60 bó trở lên sụt sùi tưỡng vọng,
có cái lợi gì. Thêm đau.
Vài năm sau, có ai còn muốn nhớ tời những buổi dãi dầu?
Ý tôi nhận ra rắng, tác già chỉ bước lùi mà chẳng bước
tiến ? Xin hạ bớt mấy cung mineur đi cho thế hệ mới, họ
nhờ.
DâmTiên và ThichSựThật “Vô cổ bất thành kim ” hay “Ôn cố tri tân”. Hai bạn quan-niệm theo giáo-diều phủ-nhận quá-khứ. Làm sao biết được hiên tai tốt,xấu, sai, đúng với quá khứ mà đem chiến bại (30-4-1975) luận chính-nghĩa hồ-dồ như thế. Chính-nghĩa không đồng nghĩa với chiến thắng hay thất bai. Đành rằng người đời đa số a-dua theo thắng. Mặc cho cay-dắng phủ-phàn, ói-oăm bức-xuất….Đây cũng là quan-điểm của Việt cọng chủ-trương xóa bỏ lịch-sử 1.000 năm bị Tàu đô-hộ….Thủ-tiêu hết phong-tục tập-quán cao-quý về đạo-đức làm người của Tổ-tiên Ông Bà Dân-tộc Việt để lại. Hỏi hai ban. Có biết gì về sự thật Mỹ đến Việt-Nam trong quá-khứ (trước 1975), và hiện tại Mỹ đã trở lại Việt-Nam có liên-quan đến 30-4-1975 không ?
Đây là lịch sử là sự thật các bác đã kinh qua nên xem thường ,
còn tụi đối với tụi cháu là rất cần thiết Bác ạ
Chiến thắng chưa chắc đã anh hùng đôi khi còn ngược lại.
Thắng bại với cháu là sự thường
cái di sản để lại mới quan trọng
Bác ơi tuần này cả thế giới đang hướng về Nam Phi để tưởng niệm Nelson Mandela.
Con người của DâM nà một hồ nước chứa đầy tâm hồn liberation( khai phóng ) kinh thiệt….
( Hiếm người bỏ được chính mình…)
Hởi ui…, trời sinh Dân sao còn sinh DâM…!