WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Từ toàn quốc kháng chiến tới Điện Biên Phủ

Tình hình sau thế chiến

Ngày 9-3-1945 Nhật đảo chính pháp tại Đông Dương, Đại sứ Nhật yết kiến nhà vua và tuyên bố trao trả độc lập cho Việt Nam . Bảo Đại bèn tuyên bố độc lập ngày 10-3-1945 và gia nhập khối Đại Đông Á, nhà vua ra tuyên ngôn độc lập ngày 11-3-1945. Ông mời Giáo sư Trần Trọng Kim làm Thủ Tướng thành lập nội các ngày 7-4-1945, lấy bài Tiếng Gọi Thanh Niên của Lưu Hữu Phước làm quốc ca, lấy cờ vàng quẻ ly gồm hai vạch liền và một gạch gẫy ở giữa làm quốc kỳ.

Chính phủ Trần Trọng Kim

Chính phủ Trần Trọng Kim

Ngày 15-8-1945 Nhật đầu hàng Đồng minh, Thủ Tướng Trần Trọng Kim xin từ chức ngày 7-8 vì bất lực, chính phủ không có quân đội. Khi ấy tình hình trong nước rất xáo xộn, Việt Minh tổng khởi nghĩa cướp chính quyền 19-8, ngày 22-8 họ gửi điện văn vào Huế yêu cầu Bảo Đại thoái vị, họ đã cướp được chính quyền. Các vị triều thần như Thủ Tướng, Tổng Lý Ngự Tiền Văn Phòng cũng khuyên nhà vua thoái vị, vì quá sợ hãi Việt Minh đang bành trướng mạnh lại có vũ trang. Tháng 6 năm 1945 Hồ chí Minh đã được Mỹ thả dù xuống chiến khu cung cấp cho VM nhiều súng đủ các loại để chống Nhật. Chính phủ Trần Trọng Kim không có quân đội nên dù muốn chống lại phong trào cũng khó. Ngày 25-8-1945, nhà vua đọc bản tuyên ngôn thoái vị trước cửa Ngọ môn lâu

Ngày 2-9 Hồ chí Minh đọc tuyên ngôn độc lập.

De Gaulle quyết định tái chiếm Đông dương để đòi lại chủ quyền những nhà máy, đồn điền, cửa hàng, mỏ than… mà Pháp cho là của họ. Tháng 9-1945 Thực dân thành lập Quân đoàn viễn chinh để tái chiếm Đông Dương, họ gặp sự kháng cự mạnh của người Việt và cường độ chiến tranh ngày một gia tăng có thể chia làm 3 giai đoạn (1)

-Chuẩn bị tái chiếm (1945-1946) – Theo dõi tình hình, móc nối Pháp kiều và những thành phần thân Pháp.

-Tái chiếm (1946-1949) – Pháp trở lại Đông Dương sau khi Nhật đầu hàng , đưa quân chiếm lại toàn cõi Đông Dương
-Chiến tranh khốc liệt- (1949-1954) Sau khi chiếm trọn vẹn nước Tầu, Trung Cộng huấn luyện và viện trợ cho Việt Minh nhiều vũ khí, đạn dược khiến tình thế ngày càng bất lợi cho Pháp, họ yếu thế và sa lầy.
Hội nghị Postdam tháng 7-1945 quyết định giao cho quân đội Trung Hoa giải giới Nhật phía trên vĩ tuyến 16, phía dưới thuộc quân Anh

Diễn tiến quân sự

Pháp theo chân quân Anh giải giới Nhật, tới Tân Sơn Nhất với 300 người lính đầu tiên ngày 11-9, sau họ đưa thêm nhiều quân sang chiếm các tỉnh dưới vĩ tuyến 16. Từ giữa tháng 10-1945 tới đầu tháng 2-1946 quân Pháp đã bình định được miền nam, chiếm lại được Vĩnh Long, Cần Thơ, Tây Ninh, Nha Trang, Ban Mê Thuột, Long Xuyên, Châu Đốc, Cà Mâu….

Trong thời gian này họ đã đưa vào 50,000 quân tham chiến, 7,425 xe cộ đủ loại , 21,000 tấn quân nhu, tổng kết Pháp có 630 người chết và mất tích, 1,037 người bị thương (2)

Đầu năm 1946, Pháp bắt đầu thương thuyết với chính phủ Tưởng Giới Thạch tại Trùng Khánh để được thay thế quân Tầu giải giới Nhật. Sau đó thương thuyết với Việt Minh

Đầu tháng 3-1946 Tướng Leclerc cho đổ bộ lên Hải Phòng , ngày 5-3 quân Pháp và Tầu đã chạm súng nhưng sau đó hai bên đã dàn xếp. Việt Minh ký với Pháp Hiệp định sơ bộ thuận cho Pháp vào BV. Họ mượn tay Pháp để đuổi Tầu về nước (3) và củng cố nội bộ, tiêu diệt các đảng phái quốc gia không CS. Theo tờ tường trình của Tướng Leclerc gửi chính phủ Pháp ngày 27-3-1946 thì tính tới cuối năm, VM đã thủ tiêu, giết hại tổng cộng khoảng 50,000 người

Ngày 18-3 Leclerc đưa quân từ Hải phòng lên Hà nội, ngày 27-3 Leclerc thảo tờ trình Chính phủ cho biết 6 tháng qua (9/1945 – 2/1946) có 600 lính Pháp bị giết, 1,000 bị thương. Từ giữa 1945 Việt Minh được Mỹ thả dù cho nhiều súng đạn để chống Nhật. Tháng 9 sau khi đầu hàng, nhiều người Nhật giúp súng đạn và huấn luyện VM chống lại Pháp vì họ cũng là da vàng. Quốc dân đảng Trung hoa không ưa Pháp và bán súng cho VM nên họ cũng thành lập được một lực lượng vũ trang đáng kể.

Theo nhận xét của Henri Navarre, cựu Tư lệnh Đông dương cuộc chiến này bị đối lập tại Pháp chống lại cho là cuộc chiến ô nhục, nhơ bẩn mà chính phủ không dám đặt tên cho nó. Những đợt tiếp viện, tăng quân yếu kém được thực hiện lén lút (4)

Theo tường trình của Leclerc VM được giúp đỡ nhiều, trước đó họ cũng đã được người Trung hoa và các phái bộ Mỹ giúp về quân sự, chính trị. Họ tuyên truyền mạnh và cả hăm dọa nên số người theo rất đông

Từ đầu tháng 4, quân Pháp lần lượt thay thế quân Tầu tại miền Bắc phía trên vĩ tuyến 16. Từ tháng 4 tới tháng 6-1946 Pháp thương thuyết với VM để giải quyết tình hình bằng ngoại giao, chính trị. Hội nghị Đà Lạt ngày 17-4 không có kết quả, Hồ chí Minh cùng Tướng Salan sang Pháp theo lời mời của chính phủ Pháp từ 22-6 tới 27-7-1946. Ngày 6-7 khai mạc Hội nghị Fontainebleau , hai bên căng thẳng, phái đoàn VN bỏ ra về phản đối Pháp không thực lòng

Hồ Chí Minh ở lại ký bản tạm ước với Bộ trưởng Pháp quốc hải ngoại để hoãn binh. Tình hình căng thẳng giữa Việt Minh và Pháp, nhân vụ nổ súng giữa các đơn vị VM và Pháp tại Hải phòng ngày 20-11-1946, thực dân chiếm luôn thành phố này hôm 23-11.

Leclerc từ chức Tư lệnh từ tháng 7-1946 nhưng vì tình hình căng thẳng, chính phủ Pháp cử ông sang Đông Dương điều tra ngày 18-12 nhưng đã quá trễ, hôm sau ngày 19-12-1946 chiến tranh toàn quốc bùng nổ khi VM tấn công quân Pháp tại Hà nội. Tình hình hai bên đã quá căng thẳng từ nhiều ngày trước.

Quân Pháp tại phía trên vĩ tuyến 16 có hơn một sư đoàn không đủ để bình định hết miền Bắc mà chỉ đủ giữ các thành phố. Trong mấy tháng đầu năm 1947 Pháp giải tỏa quốc lộ 5 nối Hà Nội Hải Phòng.

Chiếm Phủ lý 6-1-1947. Từ Đà Nẵng tiến ra Huế giải tỏa đơn vị Pháp bị vây tại đây, chiếm Quảng Trị ngày 18-2, chiếm Đồng Hới đầu tháng 3. Chiếm nhanh chóng mỏ than Hòn Gay. Chiếm các miền Thái thuộc Sơn La Lai Châu.

Đầu tháng 4-1947 tân Cao ủy Bollaert vận động thương thuyết với VM nhưng bất thành và chuyển sang tiếp xúc với Bảo Đại lập chính phủ Quốc gia chống Cộng Sản từ tháng 9-1947. Cựu hoàng ở Hồng kông hướng các hoạt động chính trị về quốc nội.

Tháng 10-1947 Pháp mở cuộc tổng tấn công qui mô lên miền rừng núi Việt Bắc để tiêu diệt chủ lực quân VM tại đây. Họ huy động 20 tiểu đoàn bộ binh và nhẩy dù có chiến xa yểm trợ. Trung Tướng Salan chỉ huy tổng quát chiến dịch: cánh thứ nhất từ Hà nội chiếm Sơn Tây, Hưng Hóa, Phủ Đoan Hùng, cánh thứ hai dọc theo quốc lộ 4 chiếm Thất Khê, Đông Khê. Giữa hai gọng kìm này là những cánh quân nhẩy dù chiếm Cao Bằng, Bắc Cạn, Thái Nguyên, Tuyên Quang ngày 13-10-1947, trong cuộc nhẩy dù xuống Bắc Cạn, Pháp đã bắt hụt Hồ chí Minh. Ngoài ra còn những nỗ lực phụ chiếm Tây Bắc Việt Bắc, chiếm Phong Thổ, Chapa. Cuộc hành quân không tiêu diệt được chủ lực quân VM vì họ né tránh để bảo toàn lực lượng. Sau đó Pháp rút về đồng bằng chỉ để lại quân tại vùng Đông Bắc Việt Bắc tại khu tam giác Lạng Sơn, Cao Bằng, Bắc Kạn.

Sang năm 1948, Pháp mở rộng vùng chiếm đóng tại Quảng Yên, Kiến An, Hà Đông, Ninh Bình, chiếm đóng Sơn Tây và Việt Trì. Phía VM mở rộng hoạt động du kích, quấy phá đồn bót, phục kích công voa.

Pháp kiểm soát được Nam việt nhưng vùng Đồng Tháp Mười, U Minh Thượng, U Minh Hạ, Tây bắc Thủ Đầu Một… vẫn thuộc VM. Ngày 1-3- 1948 VM phục kích tiêu diệt đoàn công voa Pháp, tiêu diệt 70 xe gần La Ngà trên Quốc lộ 20. Các tỉnh Quảng Nam , Quảng Ngãi và Bình Định ở trong tay VM vì Pháp không đủ quân số để chiếm toàn thể lãnh thổ
Sang năm 1949 tháng 7 và tháng 8 Pháp mở các cuộc hành quân chiếm Bắc Ninh, Vĩnh Yên, Phúc Yên; tháng 9 chiếm Phát Diệm và Bùi Chu.

Năm 1950 tình hình biến chuyển mau lẹ, gió đã đổi chiều khi Trung Cộng chiếm trọn vẹn nước Tầu. VM được họ tiếp tế vũ khí đạn dược ồ ạt và huấn luyện tại biên giới. Trung Cộng giúp VM thành lập hai sư đoàn đầu tiên 304, 308 bằng kết hợp các trung đoàn chủ lực tại BV và Trung Việt. VM đã đủ mạnh và bước sang giai đoạn cầm cự , tháng 9-1950 họ mở chiến dịch chiến dịch Lê Hồng Phong vào vùng Tam Đảo, uy hiếp Lào Kay, và mở chiến dịch Hoàng văn Thụ chiếm Đông Khê trên quốc lộ 4 khiến Cao Bằng bị cô lập.

Trước tình hình biến chuyển, chính phủ Pháp cử Tướng Revers, Tổng tham mưu trưởng quân đội Pháp sang Đông Dương nghiên cứu tình hình. Revers đề nghị với chính phủ cho rút khỏi Cao Bằng và được chấp thuận, đáng lẽ thực hiện sớm cuối năm 1949 nhưng vì để trễ tới cuối năm 1950 nên đã bị thảm bại.

Tháng 10-1950 VM đánh thắng trận lớn đầu tiên mà họ gọi là chiến thắng Cao Bắc Lạng. Tại trận này quân Pháp rút bỏ Cao Bằng bị chận đánh tan nát

Giữa tháng 10-1950 Pháp bỏ Lào Kay rút về Lai châu, bỏ Hòa bình.

Hạ tuần tháng 12-1950 Chính phủ Pháp cử Đại tướng De Lattre de Tassigny sang giữ chức Cao ủy kiêm Tổng Tư lệnh quân đội viễn chinh. Ngay từ giai đoạn này quân số VM đông hơn Pháp tại miền Bắc Pháp có khoảng 23 tiểu đoàn, VM có khoảng 70 tiểu đoàn, miền Trung Pháp 14, VM 18…Tháng 3-1951 De Lattre về Pháp xin tăng viện và được chấp thuận 11tiểu đoàn bộ binh, 3 tiểu đoàn thiết giáp, 4 tiểu đoàn pháo binh, 2 tiểu đoàn công binh, 1 tiểu đoàn truyền tin (5)

De Lattre là người có quyết định táo bạo tại trận Vĩnh Yên khi cho lệnh ném bom napalm ngay giữa mặt trận, ông quyết định nhanh chóng đã thắng lớn trong trận này. Đầu năm 1952 De Lattre về Pháp chết vì bệnh ung thư.

Tháng 1-1951 VM đã thành lập được 5 sư đoàn bộ binh (304, 308, 312, 316, 320) và một sư đoàn pháo binh (351), họ có 81 tiểu đoàn bộ binh 12 tiểu đoàn pháo binh, 8 tiểu đoàn công binh.

Các trận đánh quan trọng và các chiến dịch lớn gồm:

Trận Cao Bắc Lạng

Từ giữa và cuối 1949, Trung Cộng thắng thế tại Hoa lục, tình hình biến chuyển, chính phủ Pháp cử Tướng Revers sang Đông dương nghiên cứu tình hình, ông đề nghị rút bỏ Cao bằng . Nếu thực hiện cuối 1949 thì thuận lợi nhưng vì để tới gần cuối 1950 mới cho rút nên đã thảm bại. Trận đánh kéo dài từ từ 29-9 tới 7-10-1950, toàn bộ quân Pháp triệt thoái gồm 7,000 người. Đại tá Charton chỉ huy đạo quân rút khỏi Cao Bằng về Đông Khê. Đại tá Lepage chỉ huy một lực lượng khoảng 5 tiểu đoàn để tái chiếm Đông Khê. Cả hai cánh quân bị một lực lượng lớn của VM khoảng 30 tiểu đoàn chận đánh tan nát.

Tổng cộng Pháp mất hai liên đoàn phải bỏ Lạng Sơn. Trận đánh rung động cả nước Pháp, thiệt hại trên 7,000 người vừa bị giết vừa mất tích, mất 13 khẩu đại bác 105 ly, 125 súng cối, gần 500 xe cộ, 3 chi đội thiết giáp, 940 đại liên, 1,200 trung liên và trên 800 súng trường . Số vũ khí này VM có thể trang bị cho 5 trung đoàn bộ binh (6)

Trận Vĩnh Yên từ 13-1-1951 tới 17-1-1951

Sau trận thảm bại Cao Bắc Lạng, ngày 7-12-1950 chính phủ Pháp hốt hoảng cử Tướng De Lattre De Tassigny sang Đông Dương vào lúc này người Pháp đang mât tinh thần. Ông vừa làm Cao ủy vừa giữ chức Tư lệnh quân viễn chinh, lần đầu tiên một Tướng lãnh chỉ huy cả dân sự và quân sự. De Lattre tới Đông Dương ngày 17-12-1950 để cứu vãn tình thế và cũng để rửa hận cho trận thảm bại nhục nhã Cao -Bắc- Lạng cách đây hai tháng.

Tân Tư lệnh dám quyết định những việc mà các Tư lệnh trước không ai dám làm như tập trung xử dụng những người dân sự Pháp để đảm nhiệm canh phòng thay thế cho người lính để ra trận (7)

Sau trận đại thắng Cao Bằng mới đây, Việt Minh thừa thắng sông lên đem binh về “lấy nốt Thăng Long”. Ngày 10-1-1951 Võ Nguyên Giáp đưa hai sư đoàn 308, 312 chuẩn bị một cuộc tấn công lớn tại Vĩnh Yên gần Hà Nội và Châu thổ Bắc Việt. Việt Minh giải truyền đơn ní “Bác Hồ về Hà Nội ăn Tết”, tình báo Pháp đã biết VM tập trung quân ở đâu và mục tiêu chọn vào ngày nào.

Lần đầu tiên trong chiến tranh Đông Dương Pháp được đánh một trận diện địa chuẩn bị trước. Võ Nguyên Giáp được cố vấn Tầu dậy cho lối đánh biển người, đẩy thanh niên vào tử địa. Trận đánh diễn ra tại một vùng đồi trọc chiều ngang 12 km, dọc 10 km, phía Bắc tỉnh lỵ Vĩnh Yên. VM tập trung quân tại vùng núi Tam Đảo, lực lượng VM gồm 2 sư đoàn 308, 312; Pháp gồm hai liên đoàn: liên đoàn bắc phi của Đại tá Edon, liên đoàn 3 của Đại tá Vanuxem đóng tại các đồn phía Tây để ngăn chận VM.

Ngày 13-1 Giáp cho tấn công chia cắt hai liên đoàn Pháp, Võ Nguyên Giáp gần hoàn thành lời hứa, Hà Nội mất tinh thần, bao chí Paris đăng tin Hà Nội sắp mất.

De Lattre bèn đích thân chỉ huy trận đánh. Ngày 14-1-1951 ông bay tới Vĩnh Yên, cho trưng dụng tất cả máy bay chở quân trừ bị từ miền nam VN ra Bắc, và cho tiếp tế từ Hà nội, từ miền Bắc. De Lattre lệnh cho hai lữ đoàn chiếm các ngọn đồi phía bắc Vĩnh Yên. Ngày 16-1 lúc 15 giờ Pháp chiếm lại đồi 101, 210, lúc 17 giờ sư đoàn 308 tập trung tấn công mạnh, lần đầu tiên quân Pháp đối diện với trận đánh biển người.

VM xung phong hết lớp này đến lớp khác cùng với yểm trợ của súng cối, hai bên đã trộn trấu. De Lattre có một quyết định thật táo bạo, ông huy động hàng trăm máy bay oanh tạc cơ và vận tải ném bom napalm, đây là trận oanh tạc lớn nhất trong chiến tranh Đông Dương, lửa cháy ngút trời giết hại đối phương và hy sinh cả binh sĩ của Pháp.

Với lối đánh táo bạo, dũng mãnh, De Lattre đánh cho Võ Nguyên Giáp và các cố vấn Tầu tả tơi, VM bị thiệt hại nặng, 6,000 bị giết, bị thương 8,000, 500 bị bắt làm tù binh, Pháp tổn thất một nửa.

VM trộn trấu tưởng là Pháp sẽ không dám pháo hay oanh tạc nhưng không ngờ De Lattre táo bạo, thí quân cả hai bên. De Lattre tung vào trận địa các đơn vị trừ bị trưa 17-1 và cho ném bom napalm đã đẩu lui những đợt tấn công cuối cùng của VM.

De Lattre đã cứu được Vĩnh yên và Hà Nội, ông cho tổ chức duyệt binh để trấn an dân chúng. Sau đó Pháp củng cố phòng thủ chờ VM. De Lattre gấp rút cải tổ quân đội và thành lập nhiều liên đoàn lưu động tại BV để phòng thủ chống VM. (8)

Võ Nguyện Giáp thất bại nặng ở Vĩnh Yên, ngày 23-1 ông ta nhận sai lầm, cũng lên án các chiến binh thiếu can đảm, hèn nhát và ca ngợi dân công đã mang tới mặt trận 5,000 tấn thực phẩm, súng đạn (9)

Trận Mạo khê.

Tháng 3-1951 Tướng Giáp cho mở trận tấn công định chiếm vùng núi Đông triều ở Tây Bắc Hải Phòng. Pháp có ba căn cứ bảo vệ khu quân sự Mạo Khê: Một đồn trên đồi mỏ Mạo Khê, một đơn vị chiên xa đóng tại khu phố Mạo Khê, một đại đội đóng tại nhà thờ Mạo Khê, tổng cộng 400 người.

Phía VM gồm sư đoàn 308, 312, 316, đêm 23-3 VM tấn công hạ 7 đồn dọc theo tỉnh lộ 18. Đêm 26-3 De Lattre tiên đoán VM sẽ tấn công đồn Mạo Khê, ông huy động gửi 3 tiểu đoàn tới, cho hải đoàn xung phong vào sông Bạch đằng yểm trợ hải pháo. Một giờ khuya 27-3 VM pháo kích, tấn công đồn mỏ Mạo Khê, sau nhiều đợt tấn công nhưng binh sĩ trong đồn chống cự và đẩy lui các đợt xung phong.

Mười giờ sáng VM tấn công đồn và cả khu nhà thờ Mạo khê, quân Pháp có máy bay và hải quân yểm trợ nhưng VM rất đông, một máy bay Hellcat bị bắn hạ. Tối 27-3, VM mở cuộc tấn công chót vào đồn và khu phố Mạo khê, phá hủy ba chiến xa Pháp. Sáu giờ sáng VM rút lui và không chiếm được mục tiêu.

VM có 500 người bị giết, Pháp khoảng 200, đây là trận thứ hai của VM đánh vào đồng bằng, De Lattre coi đây là chiến thắng quan trọng.

De Lattre sang Đông dương từ đầu năm 1951 tới nay được gần nửa năm đã phải đương đầu với hai trận lớn của VM. Sau trận thảm bại Cao Bắc Lạng, quân Pháp mất tinh thần nhưng De Lattre với chiến thuật táo bạo, dũng mãnh đã chuyển bại thành thắng nâng cao tinh thần chiến đấu quân sĩ. Ông cho lập phòng tuyến bảo vệ châu thổ BV, chuyển bớt các đơn vị đóng đồn không cần thiết thành những đơn vị lưu động.

Trận Bờ sông Đáy. (10)

Trận qui mô được Tướng Giáp chuẩn bị chu đáo phía VM đưa vào ba sư đoàn 304, 308 và 320, Pháp cũng huy động lực lượng lớn gồm: 3 liên đoàn lưu động, một liên đoàn thiết giáp, hai tiểu đoàn nhẩy dù, 3 hải đoàn, 4 tiểu đoàn pháo, 30 chiến đấu cơ. Một trận đánh kéo dài 26 ngày trên một chiến tuyến dài 80km gồm nhiều giai doạn. Sư đoàn 308 đánh Ninh Bình, sư đoàn 304 đánh Phủ lý, sư đoàn 320 đánh vào giáo khu Phát Diệm phía nam Ninh Bình.

Gồm có 4 trận:

1- Ninh Bình (29-5 tới 30-5)
2- Yên Cư Hạ (4-6 tới 18-6)
3- Phát Diệm (8-6 tới 9-6)
4- Đông bắc Phủ lý (20-6 tới 23-6)

Tại trận Ninh bình VM để lại 350 xác chết , 153 súng trường, 40 tiểu liên, 12 trung liên, 2 đại liên, 9 súng cối. Phía người Pháp chết và bị thương 1,000 người, nhiều đại bác bị phá hủy, các tầu chiến bị hư hại, con trai De Lattre tử trận tại đây.

Trận Yên Cư Hạ từ 4-6 tới 18-6-1951, đây là một đồn kiên cố, xây bằng bê tông, có hàng rào kẽm gai. Tại trận này VM chết 200 người, hai đại đội Pháp giữ đồn chỉ còn vài chục người sống sót.

Trận Phát Diệm từ 8-6 tới 9-6. Sư đoàn 320 vào giáo khu Phát Diệm, uy hiếp tinh thần, phô trương lực lượng.

Trận Đông Bắc Phủ lý từ 20-6 tới 23-6. Trận phản công qui mô của Pháp vào vùng Phủ lý, Ninh bình, VM bị thiệt hại rất nhiều.

Qua các trận đánh thấy VM chưa thể thắng ở đồng bằng nhưng địch đã mạnh hơn trước. Hai bên tổn thất nặng. Pháp huy động nhanh các lực lượng tiếp viện hải, không quân.

Trận Hòa Bình

Tháng 9-1951, De Lattre chuẩn bị đánh Thanh Hóa nhưng đoàn tầu chở quân gặp bão nên phải quay về. De Lattre đổi ý cho đánh chiếm Hòa Bình, ông huy động 15 tiểu đoàn bộ binh, 3 tiểu đoàn nhẩy dù, 2 liên đoàn thiết giáp, 7 tiểu đoàn pháo binh, 2 tiểu đoàn công binh, 2 hải đoàn xung phong . Cuộc hành quân Hòa Bình ngày 9-11-1951 gồm 3 lực lượng và chiếm tỉnh dễ dàng. VM huy động các sư đoàn 304, 308, 312 tới mặt trận.

Đầu tháng 12 VM gây áp lực quanh Hòa Bình qua trận Tu Vũ, Xóm Phèo, họ chiếm được đồn nhưng bị thiệt hại nặng, VM phục kích đoàn tầu trên sông và bộ binh Pháp trên đường số 6, tại trận Xóm Phèo VM thiệt hại nhiều.

Salan thay thế De Lattre cho rút khỏi Hòa Bình, giữ Hòa Bình bất lợi vì địch có cao xạ bắn chính xác những máy bay hạ cánh, phục kích đoàn tầu. Binh lính hay bị sốt rét, chiến trường rừng núi không thích hợp với Pháp. Ngày 22-2-1952 bắt đầu rút để lo bảo vệ đồng bằng, tới 24-2 cuộc triệt thoái coi như chấm dứt.

De Lattre chuyển bại thành thắng, lên tinh thần quyết tâm đánh Hòa Bình nhưng tại rừng núi nhiều bệnh tật, Pháp thua VM tại rừng núi nhưng thắng tại đồng bằng. Lên rừng mất ưu thế không quân, binh sĩ không chịu nổi khí hậu rừng núi. Hòa Bình là một thất bại cho Pháp

Trận Miền Thái từ 11-10-1952 tới 1-12-1952. Xứ Thái gồm Sơn La, Lai Châu. Lực lượng VM tấn công xứ Thái gồm các sư đoàn 308, 312, 316, sư đoàn pháo 351 và các đơn vị công binh. Ngày 17-10 sư đoàn 308 đánh đồn Nghĩa lộ trong đó có 700 quân Pháp, VM pháo dữ dội rồi xung phong chiếm đồn bắt nhiều tù binh. Các đồn ở miền này bị đánh, chiếm, VM làm tan rã hệ thống phòng thủ dọc sông Hồng.

Hành quân Lorraine .

Pháp mở cuộc hành quân Lorraine ngày 29-10-1952 nhằm tấn công các tuyến giao thông, cơ sở VM tại Việt Bắc. Trung Tướng Salan lên làm Tư lệnh thay thế De Lattre, ông giao cho Tướng Linares (Tư Lệnh BV) chỉ huy và điều động chiến dịch gồm 4 liên đoàn lưu động, 3 liên đoàn nhẩy dù, 2 tiểu đoàn bộ binh, 2 liên đoàn thiết giáp, 2 hải đoàn xung phong, 2 tiểu đoàn pháo, tổng cộng 30,000 người.

Pháp tảo thanh một vùng rộng lớn giữa sông Hồng và sông Đáy. Bộ chỉ huy đóng tại Việt Trì. Ngày 9-11 các tiểu đoàn nhẩy dù xuống bao vây Phủ Đoan, thị trấn bỏ ngỏ, Pháp chiếm được một kho quân nhu lớn. Ngày 14-11 tới Phủ Yên Bình cách Phủ Đoan 60 km về hướng Bắc không gặp kháng cự, không gặp người dân nào. Pháp mệt mỏi phải rút, VM cho 2 trung đoàn về đối phó. Ngày 17-11 Pháp lọt ổ phục kích VM dài 4km tại thung lũng Chấn Mương từ sáng tới 4 giờ chiều, Pháp nhờ không quân yểm trợ mới thoát ra khỏi, Pháp thiệt hại gần một tiểu đoàn

Pháo Lũy Nasan.

Trong khi ấy, Salan cho lập pháo lũy Nasan, ông chủ trương lập những cứ điểm mạnh dựa trên các sân bay hơn là mở những cuộc hành quân phiêu lưu.

Nasan là một thung lũng dài 2km, ngang 1km, xung quanh có 24 ngọn đồi. Một vị trí chiến lược quan trọng giữa các đường tiến quân tại miền Thái, các ngọn đồi ngăn chận đường tiến quân VM, mục đích của chiến lũy.

1- Để đón các toán quân Pháp rút từ các đồn bị cô lập ở Tây Bắc và Đông Nam
2- Ngăn chận VM tiến về Lai Châu
3- Tiêu diệt chủ lực quân VM nếu họ tấn công

Mặt trận Pháp bị chia làm hai, một ở Nasan và một ở Lai Châu. Pháo lũy Nasan thiết lập đầu tháng 11-1952, được tăng cường ngày 1-11 khi các đơn vị Thái được đưa về đây, một liên đoàn lưu động VN được chở tới bằng máy bay. Ngày 21-11 có ba tiểu đoàn nhẩy dù các pháo đội được đưa tới. Cuối tháng 11-1952 pháo lũy Nasan gồm tổng cộng 10 tiểu đoàn trong đó có lính nhẩy dù, bộ binh, các tiểu đoàn Thái. Ngoài ra còn một tiểu đoàn công binh, một tiểu đoàn pháo binh với 5 pháo đội, 2 chi đoàn thiết giáp, di chuyển khó khăn, bị hạn chế nên chỉ có 10 quân xa tiếp tế, tải thương. Đại tá nhẩy dù Gilles được giao chỉ huy mặt trận này.

VM tấn công đêm 23-11-1952 nhưng bị đẩy lui, đêm 30 rạng 1-12 VM thật sự tấn công lớn nhưng thất bại. Đêm 1 rạng 2-12 VM mở cuộc tấn công quyết liệt suốt đêm, họ chiếm được hai điểm tựa 21bis và 22 bảo vệ sân bay. Pháo binh Pháp bắn liên tục, trận đánh kéo dài tới hôm sau. Pháp cho nhẩy dù xuống đỉnh đồi mới giải tỏa được , VM bỏ lại hơn 600 xác chết và tịch thu được nhiều súng, trận này VM bị thiệt hại nặng, sau đó VM chỉ pháo kích chứ không đánh. Tổng kết mặt trận Nasan Pháp cho biết VM bị mất 5,000 người. Trận miền Thái chấm dứt, Pháp giữ được Lai Châu, Nasan. Người Pháp cho rằng việc thiết lập pháo lũy Nasan là tốt và sau đó họ thiết lập thêm pháo lũy tại cánh đồng Chum, tại Séno, và cuối cùng tại Điện Biên Phủ đưa tới thất bại.

Điện Biên Phủ.

Tháng 5-1953, chính phủ Pháp cử Đại Tướng Henri Navarre sang làm Tư lệnh Đông Dương thay Trung tướng Salan để cứu vãn tình hình quân sự tại đây. Ông cho lập một chiến lũy, một căn cứ lớn tại ĐBP.

Theo Navarre (11) mục đích cho đóng quân tại đây để ngăn chận VM tiến đánh Thượng Lào và tạo mặt trận lớn để địch không đánh châu thổ BV. ĐBP là một khu lòng chảo có núi đồi bao quanh, là một cánh đồng dài 12 km rộng 9 km. Những đỉnh núi cao cách phi trường từ 10 tới 12 km, sẽ thiết lập đồn lũy quanh đó. Khoảng cách này ngoài tầm pháo của địch.

Chiến lũy ĐBP được xây dựng theo kiểu pháo lũy Nasan năm trước, Pháp tin tưởng cũng sẽ chống lại VM hữu hiệu và gây thiệt hại nặng cho đối phương. Navarre cho lập chiến lũy ngoài những mục tiêu kể trên còn để dụ VM lại giết một mẻ lớn làm suy yếu đối phương vì họ nay đã đông, mạnh hơn trước (12). ĐBP cách châu thổ BV 200 km, cách biên giới Tầu 300 km, cách Hà Nội 300 km.

Ngày 13-3-1954 trận đánh khởi đầu, Pháp có 12 tiểu đoàn, trong khi chiến trận diễn ra, Pháp cho nhẩy dù thêm 5 tiểu đoàn, tổng cộng toàn bộ vào khoảng 15,000 người. Phía VM tổng cộng có 5 sư đoàn chính qui vào khoảng 50,000 người, chưa kể 25,000 dân công tiếp tế . VM có 600 xe vận tải chở đạn dược tiếp liệu từ Trung Cộng sang ĐBP.

ĐBP chia làm ba khu, phía Bắc gồm hai căn cứ tại hai ngọn đồi, khu Trung ương gồm 5 trung tâm kháng cự và khu Isabelle ở phía Nam .

Hai tiền đồn phía bắc bị thất thủ vào ngày 13 và 14-3 sau một ngày giao chiến, hỏa lực địch quá mạnh, sau ngày 26-3 chỉ tiếp tế được bằng thả dù, số phận ĐBP đã được định đoạt. Tổng thống Eisenhower và các cố vấn đã nghiên cứu kế hoạch cứu nguy ĐBP bằng oanh tạc ồ ạt, Tòa Bạch ốc đã thảo luận, dự định trong suốt tháng 4-1954 nhưng kế hoạch bất thành.

Trận đánh kéo dài từ ngày 13-3 tới ngày 7-5 thì ĐBP thất thủ, 11 ngàn quân Pháp bị bắt làm tù binh, trên 2,000 bị giết chưa kể trên 2,000 mất tích, VM thiệt hại khoảng 10,000 người.

Pháp thảm bại vì lực lượng địch đông gấp 4 lần, hỏa lực phòng không và pháo binh của VM do Trung Cộng cung cấp rất mạnh. Ngoài ra không quân Pháp thiếu khả năng yểm trợ cho một trận đánh quá lớn. Navarre chưa có kinh nghiệm về Đông Dương đã sai lầm cho lựa chọn trận đánh tại một địa điểm xa xôi chỉ tiếp tế được bằng máy bay mà thực ra không quân Pháp quá yếu, toàn chiến trường Đông Dương họ chỉ có chưa tới 200 máy bay.

ĐBP là trận đánh lớn nhất và quan trọng nhất trong cuộc chiến Đông Dương lần thứ nhất đồng thời cũng là một trong những trận đánh quan trọng trên thế giới.

Tình hình chính trị

Việt Minh tổng khởi nghĩa cướp chính quyền 19-8. Ngày 25-8-1945, vua Bảo Đại thoái vị, ông được Hồ chí Minh mời làm cố vấn. Tháng 9-1946 ông được đưa qua Trùng Khánh để tiếp xúc với Tưởng Giới Thạch, sau đó Cựu hoàng bỏ trốn qua Hồng Kông.

Khi đã chiếm được được các thành phố tại Trung châu Bắc Việt, Trung Việt, các tỉnh cao nguyên, Nam Bộ. Pháp bằt đầu chiêu dụ dân chúng, đón tiếp người hồi cư, trả lương cho công chức. Dân tản cư kéo về ngày một đông hơn, dân quê có, dân tỉnh hồi cư cũng có, họ không tin tưởng vào cuộc kháng chiến gian khổ và đẫm máu của Việt Minh.

Người Pháp tính tới việc dùng chiến tranh tâm lý, chính trị để tranh thủ nhân tâm, họ cần một người ôn hòa, thân Pháp, được toàn quốc biết tới, giúp họ để chiêu dụ người dân. Cựu hoàng Bảo Đại là người đủ điều kiện và có thẩm quyền nhất, ông đã là vua, được nhân dân kính trọng, có tinh thần quốc gia và công nhận quyền lợi của người Pháp. Họ nghĩ tới cựu hoàng Bảo Đại và tìm cách mời ông về nước. Báo Thời sự ở Hà Nội đưa ý kiến thỉnh cựu hoàng hồi hương lãnh đạo phong trào Quốc gia chống Cộng và dành độc lập.

Nhiều cuộc biểu tình khá lớn để ủng hộ và yêu cầu cựu hoàng về nước cứu vãn thời cuộc như tại Huế ngày 12-8-1947, ở Hà nội ngày 1-9-1947 và cả Sài Gòn (13). Ngài đã là vua nay đứng đầu nước là lẽ tự nhiên , năm 1945 Ngài thoái vị để tránh đổ máu để bây giờ đất nước bị chiến tranh tàn phá.

Giải pháp Bảo Đại được nêu ra từ đầu 1947 nhưng hai năm sau mới thực hiện được.

Nhiều nhà cách mạng lưu vong taị Hồng Kông đề nghị cựu hoàng về gánh vác việc quốc gia, người Pháp cũng liên lạc với ông đề nghị tương tự nhưng ông vẫn dè dặt. Bảo Đại tuyên bố với phái đoàn quốc nội ra mời Ngài về nước, ông nói tôi vì hạnh phúc của dân mà thoái vị, nay nếu nhân dân lại muốn tôi giúp nước và điều đình với Pháp tôi sẽ sẵn sàng nhận để đòi hỏi độc lập thống nhất cho Việt Nam.

Ngày 6-12-1947 Bảo Đại nhận lời mời của Cao uỷ Bollaert và gặp ông tại vịnh Hạ Long để trao đổi nhận xét tình thế rồi lại về Hương Cảng. Ngày 19-12-1947 một phái đoàn gồm ông Nguyễn Văn Xuân, Trần Văn Hữu sang Hương Cảng thúc dục Cựu hoàng về lãnh trọng trách, ông chấp nhận và nói còn phải sang Âu châu vận động.

Kế hoạch thành tựu, ngày mồng 5-6-1948 trên một chiến hạm tại vịnh Hạ Long, Bollaert nhân danh chính phủ Pháp long trọng tuyên bố nước Việt Nam độc lập trong Liên hiệp Pháp. Cựu hoàng Bảo Đại xác nhận chính thức việc điều đình với Pháp trên căn bản đó và công nhận một chính phủ lâm thời do Thiếu tướng Nguyễn Văn Xuân điều khiển. (14)
Trong giai đoạn đầu chính phủ Quốc gia chưa có quyền, chỉ có tính cách tượng trưng, lo giúp dân hồi cư, mở trạm cứu thương, trường học, đáng kể là lập toà án, các đoàn cảnh vệ, trường Võ bị Huế, nơi huấn luyện sĩ quan Quốc Gia Việt Nam đầu tiên.

Ngày 8-3-1949 tại điện Elysée, Cựu hoàng và Tổng thống Pháp Vincent Aurilole trao đổi văn thư thừa nhận Việt Nam Độc Lập trong Liên Hiệp Pháp. Ngày 14-6-1949 Quốc Trưởng Bảo Đại hiệu triệu quốc dân tại toà Đô sảnh Sài Gòn sau khi miền Nam sáp nhập vào lãnh thổ Quốc gia, Cựu Hoàng kêu gọi nhân dân hãy đồng tâm nhất trí. Người dân cho rằng Pháp trả được phần nào hay phần nấy, nay Ngài đã về y như nhà có nóc.

Chính phủ Bảo Đại chấp chính từ tháng 7-1949 đến đầu năm 1950, kế đó là các chính phủ Nguyễn Phan Long 1950, Trần Văn Hữu 1950-1951. Chế độ không có hiến pháp mà chỉ có hai đạo dụ ngày 1-7-1949 về tổ chức công quyền. Quốc trưởng có quyền lập pháp, ban hành đạo dụ, Thủ tướng được ủy nhiệm do Quốc trưởng bổ nhiệm.

Từ 1947, cách đây hai năm, sau khi Pháp mở rộng các khu vực chiếm đóng tại các thành phố miền Bắc và Trung bộ, người dân trong vùng Việt Minh đã trở về các thành phố ngày một đông. Cửa hàng cửa hiệu đã đầy hàng hóa nhập cảng, Pháp tạo không khí sinh hoạt ổn định và lấy lòng dân. Nay Cựu hoàng về nước trị vì đã gây được niềm tin tưởng nơi người dân y như nhà có nóc mà núp, có cột mà dựa. Từ đấy dân chúng hồi cư tấp nập về thành thị, trong tháng 7-1949 mỗi ngày có vài nghìn người, riêng ngày 30-10 tại Bắc Ninh, Hà Nội, Hà Đông, Sơn Tây số người trở về lên tới 35,000 người. Quân Pháp lan tràn kiểm soát vùng duyên hải đông dân như Bùi Chu, Phát Diệm ngày 16-10-1949. Công chức kéo về rất nhiều, chính giới Pháp Việt đã cho giải pháp Bảo Đại đem lại thắng lợi trước cảnh hồi cư đông đúc tại nhiều tỉnh miền Bắc, người dân bỏ già Hồ về với Cựu hoàng.

Diện tích vùng thuộc Pháp tại Trung châu tăng lên gấp ba, số ruộng cầy cấy tăng lên nhiều. Gạo xuất cảng từ 59,000 tấn năm 1945 tăng lên 379,000 tấn năm 1950, nhân công dồi dào, an ninh bảo đảm hơn, các ngành sản xuất than đá, vải sợi, xi măng, đường… đều tiến bộ. Trị giá nhập cảng năm 1946 là 16 tỷ đồng quan Pháp đến năm 1949 tăng lên 73 tỷ đồng. Hàng hoá tràn ngập các cửa tiệm, chợ búa, các ngành sản xuất cũng tiến hẳn lên, lương bổng công tư chức khá cao. Cựu hoàng về nước đem theo nhiều thuận lợi, vùng chiếm đóng nay là vùng Quốc Gia mở rộng dễ dàng, Việt Minh chỉ đột kích, khủng bố chưa có trận đánh lớn. (15)

Từ 1949, chính phủ Quốc Gia Việt Nam đã được một số khá đông các nước công nhận và đã bắt đầu bước vào chính trường ngoại giao, đã được gia nhập trên 30 cơ quan quốc tế với tư cách hội viên: Ủy hội kinh tế Viễn đông Ecafe, Tổ chức Y tế quốc tế, Lao động quốc tế, Lương nông Quốc tế, Văn hóa Quốc tế Unesco… Hoa kỳ đã đặt Phái bộ viện trợ quân sự từ ngày 6-3-1950, viện trợ thương mại từ tháng 7-1950, đã ký kết hiệp ước tương trợ Việt Mỹ.

Quân đội Quốc gia được thành lập và phát triển nhanh, năm 1950 mới có 5 tiểu đoàn, năm 1951 tăng lên 26 tiểu đoàn, năm 1953 lên 6 sư đoàn gồm 167,000 binh sĩ và 3,500 sĩ quan, lương bổng do chính phủ trả tượng trưng một ít còn lại do Mỹ đài thọ. Cấp chỉ huy được đào tạo tại các trường võ bị, trường Võ bị Liên quân Đà Lạt khai giảng 5-11-1950, trường Quân y thành lập 7-8-1950, trường Không quân thành lập 24-6-1951, trường Hải quân từ 1-1-1952. Các tổ chức quân sự khác cũng được thành lập như Toà án quân sự ngày 22-11-1951, Bộ Tổng Tham Mưu ngày 12-4-1952. Nhiều luật lệ quân sự được ban hành : Qui chế Quân đội Dụ số 1 ngày 30-1-1051, Bộ Quân luật Dụ số 8 ngày 14-4-51, Chế độ Quân dịch Dụ số 29 ngày 29-6-53.

Tổ chức Tư pháp và các Toà án Việt nam do Dụ số 4 ngày 18-10-1949, Qui chế các thẩm phán, do các Sắc lệnh ngày 1-12-1950, Toà án Hành chánh được thiết lập từ 5-1-1950.

Hành chánh địa phương: Các Hội đồng đô thành, thành phố và thị xã được tổ chức từ 1952.

Các tổ chức chuyên môn hành chánh như Viện thống kê ngày 10-12-1949, Việt Nam thống tấn xã ngày 22-1-1951, Quốc gia kiến ốc cục 15-6-1951, Sổ số kiến thiết Quốc gia 16-8-1951, Sở Du lịch Quốc gia 5-6-1951, Công ty hàng không 30-10-1951, Trường Quốc Gia Hành chánh 7-4-1952.

Giáo dục văn hoá: Trường Đại Học Văn Khoa, Sở Bảo tồn cổ tích ngày 4-1-1950, Trường Cao đẳng sư phạm 16-1-1950.
Kinh tế xã hội. Bộ Luật Lao động ban hành ngày 10-7-1952, Bộ luật cải cách điền địa ngày 4-6-53.

Qui chế nghiệp đoàn 16-11-1952; Qui chế Công chức Quốc gia Dụ số 9 ngày 14-7-1950; Qui chế các Hiệp hội Dụ số 10 ngày 6-8-1950; Qui chế Thể thao thanh niên Sắc lệnh 53 ngày 17-6-1950; Qui chế Hàng hải Dụ số 6 ngày 19-4-1951; Bộ luật thuế trực thu, gián thu Dụ số 4 ngày 13-4-1953….

Từ tháng 7-1949 đến tháng 7-1954 Quốc gia Việt Nam đã có 8 chính phủ và 5 vị Thủ tướng .

Chính phủ Bảo Đại Từ 1-7-1949 đến 22-1-1950, hơn 6 tháng

Chính phủ Nguyễn Phan Long từ 22-1-1950 đến 6-5-1950, hơn 3 tháng

Chính phủ Trần Văn Hữu từ 6-5-1950 đến 21-2-1951, 9 tháng rưỡi.

Chính phủ Trần Văn Hữu từ 21-2-1951 tới 7-3-1952, 12 tháng rưỡi.

Chính phủ Trần Văn Hữu 7-3-1952 tới 25-6-1952, 3 tháng18 ngày

Chính phủ Nguyễn Văn Tâm từ 25-6-1952 tới 8-1-1953, 6 tháng rưỡi

Chính phủ Nguyễn Văn Tâm từ 8-1-1953 tới 11-1-1954, 12 tháng 3 ngày

Chính phủ Bửu Lộc từ 11-1-1954 tới 7-7-1954, gần 6 tháng. (16)

Chính phủ Ngô Đình Diệm chấp chính từ ngày song thất 7-7-1954 đúng hai tháng sau ngày Điện Biên Phủ thất thủ, hai tuần trước Hiệp định Genève ký kết ngày 20-7, sau đó chính phủ Quốc gia rút vào Nam

Nhận xét và kết luận.

Việt minh cướp chính quyền năm 1945 và tiêu diệt các đảng phái thành phần yêu nước không Cộng Sản. Ngay từ đầu họ đã gây đổ máu giữa lòng dân tộc trong khi cần đoàn kết để đánh thắng thực dân.

Tướng Navarre , cựu Tư lệnh Đông Dương đã nhận xét về VM như sau : VM hoạt động mạnh tại Bắc phần, họ chờ Nhật thua trận để cướp chính quyền. Họ khéo léo được Mỹ giúp đỡ và dựa vào chính phủ lâm thời Pháp. Họ lấy cảm tình Mỹ, giả vờ là phong trào Quốc gia chống Nhật, chống thực dân. VM lấy lòng chính phủ Pháp mới (chính phủ thân đồng minh), họ lừa gạt chỗ này, bịp bợm chỗ nọ. Họ chống Nhật cho có hình thức để lấy lòng Mỹ (17)

Thật vậy VM tuyên truyền mạnh nên phong trào phát triển nhanh, đồng thời với tuyên truyền họ cũng kết hợp bạo lực cách mạng để ép buộc người ta theo. Như đã nói trên, cuộc tổng nổi dậy của VM cũng đã khiến mấy vạn người phải bị giết oan uổng trong đó có tình nghi, đảng phái Quốc gia không CS, những người thân Pháp. Phong trào VM không phải chỉ gồm toàn là người yêu nước như Tây phương nghĩ mà trong đó nhiều người theo VM vì sợ bị hãm hại.

Trước ngày Trung Cộng chiếm trọn nước Tầu tháng 10-1949, VM còn yếu. Súng đạn của họ một phần do Mỹ giúp để chống Nhật, phần do quân Nhật khi đầu hàng trao lại, họ mua súng lậu của Tầu, nhưng VM cũng đã tổ chức thành nhiều đơn vị cấp tiểu đoàn và trung đoàn. Giai đoạn này họ tránh đụng chạm với Pháp và kiểm soát được vùng thôn quê.

Người Pháp mặc dù kiểm soát được nhiều thành phố,tỉnh lỵ nhưng thiếu quân số nên không bình định được hết các vùng của VM tại miền Bắc. Khi Mao Trạch Đông đại thắng tại chiến trường Hoa lục thì gió đã đổi chiều với thực dân Pháp. Việt Minh được Tầu giúp vũ khí, huấn luyện tại biên giới đã trở thành một lực lượng quân sự chính qui mạnh đủ khả năng tấn công đồng bằng Bắc bộ. Trận thắng lớn của VM tại Cao Bắc Lạng cuối năm 1951 mở đầu cho thất bại của thực dân Pháp tại Đông Dương.

De Lattre, Tư lệnh Đông dương từ cuối 1950 đã đánh bại được VM nhiều trận trong năm 1951 khiến quân Pháp lên tinh thần. Sang năm 1952 Tướng Salan lên thay De Lattre, VM ngày càng mạnh hơn, quân lưu động ngày một đông hơn Pháp. Giữa năm 1953, Tướng Navarre được cử sang thay Salan khi tình thế ngày càng bất lợi. Pháp quá mệt mỏi vì cuộc chiến sa lầy, trong khi VM được Trung cộng viện trợ quân sự ngày càng dồi dào, quân Pháp tại Đông dương không được tăng viện nhiều, đa số chi phí dựa vào viện trợ Mỹ.

Điện Biên Phủ thất thủ ngày 7-5-1954 sau gần hai tháng cầm cự. Một phần vì sai lầm của Navarre , phần vì Không quân Pháp quá yếu. Toàn chiến trường Đông dương họ chỉ có khoảng 200 máy bay trong khi thập niên 60, 70 tại miền nam VN, không quân Mỹ có nhiều ngàn máy bay, chưa kể không quân VNCH. Hội nghị Genève tiếp theo ngay sau ĐBP đưa tới chia đôi đất nước ngày 20-7-1954.

Trong thời kháng chiến này người dân vùng thôn quê, thượng du vô cùng gian khổ, ban ngày quân Pháp hành quân bắn phá, cướp bóc hãm hiếp. Ban đêm VM về thu thuế, bắt bớ, thủ tiêu tình nghi phản động. Nhiều người trốn lên tỉnh để thoát khỏi cảnh một cổ hai chòng.

Giaỉ pháp Bảo Đại mang lại nhiều thành quả tốt đẹp, người dân từ các vùng lửa đạn đã trốn về thành, họ không tin tưởng cuộc kháng chiến đầy máu lửa của VM. Quốc trưởng Bảo Đại đã xây dựng được nền móng cho chính phủ Quốc gia Việt Nam , tiền thân của Việt Nam Cộng Hòa sau này. Người Pháp ngoan cố theo đuổi chính sách thuộc địa lỗi thời không những bị người bản xứ chống đối mà cả Hoa Kỳ và chính phủ Tưởng Giới Thạch đều không muốn Pháp trở lại Đông Dương. Đối với người Việt quốc gia, quân Pháp là đồng minh chống lại VM Cộng Sản, người Quốc gia tuy hợp tác với Pháp nhưng chỉ chờ thắng được VM để đòi Pháp trao trả độc lập. Thực dân Pháp trở lại xâm lược nước ta năm 1945 nhưng họ cũng chiến đấu chống Cộng Sản bảo vệ chúng ta, xương máu của 75,500 chiến sĩ quân đội Liên hiệp Pháp đã giữ được một nửa nước VN tự do.

Cuộc chiến đẫm máu tám năm khói lửa do VM khởi xướng cuối năm 1946, chấm dứt giữa năm 1954 đã khiến khoảng 300,000 thanh niên tử trận, 500,000 bị thương, thường dân có 150,000 người thiệt mạng. Quân đội Liên hiệp Pháp có 75,500 người tử trận, Quân đội QGVN có 419,000 người gồm cả chết, bị thương và bị bắt (18). Miền Bắc đã trở thành bãi chiến trường, nhiều thành phố, tỉnh lỵ trung du, đồng bằng bị tàn phá.

Mấy năm sau miền nam cũng biến thành bãi chiến trường tàn khốc trong một cuộc chiến khác dài và đẫm máu hơn.

© Trọng Đạt

© Đàn Chim Việt

(trích trong Điện Biên Phủ, Kế Hoạch Cứu Nguy, Nguyên Nhân Thất Thủ, in 2014)

————————————————————–

Chú thích

(1) Quân Sử 4, Quân lực VNCH Trong Giai Đoạn Thành Hình, Bộ TTM VNCH trang 11, 12
(2) Sách kể trên trang 95, 96
(3) Henri Navarre, Agonie de l’Indochine trang 15 nói chúng ta công nhận VN là một nước độc lập, có Quốc hội, Quân đội, Tài chính nằm trong Liên hiệp Pháp, đổi lại chúng ta được thay 200,000 quân Tầu bằng 15,000 quân Pháp phía trên vĩ tuyến 16
(4) Sách kể trên trang 17
(5) Quân sử 4 trang 46, 47, 48
(6) Quân sử 4 trang 124, Street Without Joy trang 32, 33
Trong bài Bataille de la RC4 (wikipedia) , Việt minh có 670 người bị giết, bị thương, Pháp 2,000 ngưòi tử thương, 3,000 bị bắt làm tù binh
(7) Street Without Joy trang 36
(8) Quân sử 125-128, Street Without Joy trang 37- 40
(9) Street Without Joy trang 40
(10) Quân sử 4 trang 133-144
(11) Henri Navarre, Agonie de l’Indochine , trang 188-200
(12) Bernard Fall, Hell In A Very Small Place , Preface trang ix
(13) Đoàn Thêm, Những Ngày Chưa Quên, Quyển thượng, 1939-1954, trang 144
(14) Sách kể trên trang 158, 160, 161
(15) Sách kể trên, trang 173,174
(16) Sách kể trên trang 206-210
(17) Henri Navarre, Agonie de l’Indochine trang 13
(18) Wikipedia, Yahoo.fr: Guerre d’Indochine

72 Phản hồi cho “Từ toàn quốc kháng chiến tới Điện Biên Phủ”

  1. tonydo says:

    Kính chúc mừng Năm Mới Thầy Tiên Ngu cùng gia quyến!
    Có một cái lấn cấn trong tư tưởng của Thầy em thấy cần “đả thông” để Thầy khỏi lập đi lập lại, tốn công phí sức..
    Xin trích một đoạn của Thầy làm chứng:

    (Xưa nay diễn đàn có bài lịch sử nào, vạch trần cái láo của VC, Hồ chí Minh và các lãnh đạo đàn em hắn sau này, thì cò mồi VC nhao nhao lên, dành…chính nghĩa.) (hết trích)

    Ý thứ nhất:
    Ăn cơm chúa múa tối ngày, ăn cây nào rào cây đó, các em các cháu cò mồi “Dư luận viên” ăn lương của đảng thì phải bảo vệ nồi cơm của nó chứ bộ?

    Sao Thầy lại bảo các cháu nó là “Cộng Láo”. Ấy là em chưa nói tới không biết bao nhiêu tay bằng cấp đầy mình đáng bậc thầy của các cháu từ Âu qua Mỹ, mỗi lần đại hội Việt Kiều Yêu Nước ở Thành Hồ là đứng nghiêm tăm tắp chào Cờ Đỏ và ngắm nhìn hình Bác?

    Ý thứ hai:
    Thầy bảo Hồ Chí Minh và đàn em của ông ta láo!

    Khổ quá Thầy! Làm chính trị mà không láo, không dóc tổ, không láu cá thì chỉ có mà…đưa cổ cho thằng khác nó cứa. Không cẩn thận đàn em nó mượn mẹ nó cái đầu thì hết cả bình thiên hạ.
    Từ cổ chí kim, từ đông sang tây thời nào cũng vậy!

    Cái ác của ông Hồ là giết dân lành trong Cải Cách Ruộng Đất!
    Biết bao ngàn người không có mảnh sắt trong tay, đa số đã đóng góp của cải, mồ hôi, xương máu cho cuộc kháng chiến chống Pháp chín năm dài đằng đẵng để đưa ông ta và đảng mà ông ta thành lập về Ba Đình,chết một cách thê thảm, tức tưởi.

    Biết bao nhiêu thanh niên trai trẻ không được cắp sách đến trường vì cái khốn nạn “giai cấp tính” mà ông HỒ và đàn em thi hành một cách vô nhân bản.

    Đây là sự thật! Nhân chứng còn khắp miền Bắc, làng nào cũng có.
    Uýnh Cộng Sản thì cũng phải ra môn, ra khoai, cái gì đúng thì đập, cái gì không có, chớ đổ riệt cho nó, dân người ta biết, họ không có tin mình nữa.

    Năm Mới vui vẻ và nhiều sức khoẻ nghe Thầy!

    • Tien Ngu says:

      Đúng là cái thứ…Đù.
      Số anh Ngu đúng là mắc nợ…Đù…

      Chính trị, cũng có nhiều đường, em?

      Tiêu biểu, anh Ngu chỉ đưa ra hai đường.

      Một là vương đạo, hai là ma đạo.

      Đạo nào cũng có…láo.
      Nhưng vương đạo dùng cái láo để dìu dắt dân Ngu đi vào con đường…chính đạo.
      (Thí dụ như…Lê Lợi vi Quân, Nguyễn Trãi vi Thần.)
      Vương đạo thành công, dân ngu…thoát ngu, nhà nhà mừng vui.
      Cái láo của vương đạo, anh Ngu chấp nhận, không …nhổ phẹt phẹt.

      Còn cái láo của ma đạo thì sao?
      Khi nó thành công, dân ngu cùng…thấy mẹ, em?
      Toàn dân…ngu thêm, biền thành…vừa ngố vừa láo…

      20 năm miền Bắc, 40 năm…cả nước, em?

      Em xuất ra từ cái xã hội…láo, cho nên khi nghe anh Ngu bảo chúng nó…láo.

      Em không chịu, em rống lên cãi tới.

      Mà đã là ….cuồng tín, thì anh Ngu có…gáo tra, cũng chỉ được…dài cán mà thôi.

      Biết thế nhưng vì lòng….trắc ẩn, anh Ngu cũng nên tận nhân lực.

      Chúc em may mắn…

      • BIỂN NGÀN says:

        CHUYỆN ĐỜI

        Chuyện đời rồi cũng vậy thôi
        Cái gì trước mắt dễ thời về sau
        Liên Xô một thuở ào ào
        Toàn là Lê Mác bây giờ là đâu

        Lăng xây hoành tráng một màu
        Nhưng rồi xác mục cũng hầu thế gian
        Biến con người thảy oang oang
        Cá mè một lứa lại càng ngu ngơ

        Thường thay nhân loại bơ phờ
        Chỉ vì anh Mác có ngờ là đây
        Con người cùng với cỏ cây
        Nếu không khác biệt đến thầy cũng kinh

        ĐẠI NGÀN
        (14/01/16)

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Đổ huynh chúc “thầy Tiên Ngu” mà không thấy nhắc nhở gì đến Qua… khiến lòng Qua cũng buồn buồn… Bắc Kỳ nón cối lội bộ Trường Sơn sao mà họ bạc bẽo quá….Không có được cái nhân hậu của Bắc Kỳ di cư như Ý Yên chẳng hạn ….

      Chúc Đổ Huynh năm mới vui vẻ . Văn chương viết lách của Đổ Huynh ngày càng có duyên ra….

      Ki’nh- NTrD

  2. noileo says:

    Muốn có hột cơm, phải có hột gạo để nấu thành cơm, chuyện đương nhiên là như thế,

    Chỉ có bọn tâm thần, bọn ngu độn thộn dại lắm lắm mới nói có hột cơm mà không có hột gạo!

    Những tưởng chỉ có bọn tâm thần, bọn đần độn mới nói có hột cơm mà không có hột gạo, vẫn có những thứ như trí thức dự luận viên cộng sản Hoàng nói có hột cơm mà không có hột gạo!

    *****

    Có một số chính trị gia mỵ dân của Căm pu chia, khích động, lôi kéo “cử tri” CPC, đưa ra câu chuyện “lãnh thổ CPC” bao gồm cả vùng lãnh thổ “6 tỉnh nam kỳ” của Viẹt nam.

    Phía Việt nam, nhà cầm quyền cộng sản VN đã có thể bác bỏ luận điệu trên, dựa vào những bằng chứng pháp lý rất cụ thể minh định vùng lãnh thổ đó là của VN.

    Đó là đạo luật của Quốc hội Pháp ký ngày 3-6-1949, do Tổng Thống Pháp ban hành ngày 4-6-1949 quyết định việc Pháp trả lại 6 tỉnh Nam kỳ cho Quốc Gia Việt nam.

    6 tỉnh Nam kỳ vốn đã bị Pháp chiếm đoạt từ thế kỷ trước, 3 tỉnh miền Đong năm 1862, 3 tỉnh miền Tây năm 1862, kể từ 1874 toàn thể Nam kỳ trở nên lãnh thổ hai ngoai của Pháp, bị đặt dưới sự cai trị trục tiếp của Pháp .

    Ngày 10-3-1945 chế độ thực dân Pháp tại VN bị lật đổ, hoàn toàn cáo chung trên toàn cõi Việt nam. Ngày 11-3-1945 Việt nam thu hồi Độc Lập, mang quốc hiệu “Đế Quốc Việt nam”, sau đó, song song với việc thu-hồi các nhượng-địa Hà-nội, Đà-nẵng, Hải-phòng, Đế Quốc Việt nam, Thu tuong TTK, chính phủ Trần Trọng Kim, chính phủ đầu tiên của Việt nam Độc Lập cũng đã đòi Nhật trao trả VN 6 tỉnh miền nam.

    Nhật đã đồng ý phải trả lại, tuy nhiên trong khi khâm sai Nguyễn Văn Sâm tiến hành thủ tục tiếp nhận 6 tỉnh Nam kỳ thì xảy ra việc Nhật đầu hàng Mỹ & quân Đông Minh, kế đó là cuộc cướp chính quyền do phe cộng sản Hồ chí Minh gây nên, do đó công việc đòi lại 6 tỉnh miền nam bị lỡ dở.

    sau cuộc tranh giành quyền lực với Thủ tướng Trần Trọng Kim, kéo dài 4 ngày từ 19-8-1945 đến 23-8-1945, kết thúc với sự nhương bộ của Hoàng Đé Bảo Đại, trao ấn kiếm truyền quốc cho Hồ chí Minh, Hồ chí Minh đuọc thay Vua bảo Đại lên cầm quyền VN từ 2-9-1945.

    Tuy nhiên, không đầy 7 tháng sau Hồ chí Minh & chính phủ Hồ chí Minh đã ký với Pháp bản văn tự bán nuóc tháng 3-1946, dâng cho Pháp nền Độc Lập của Việt nam mới thâu hồi từ 11-3-1945. Ngày 19-5-1946 Hồ chí Minh đón quân Pháp vào hà nội, tiếp theo đó Hồ chí Minh sang Pháp ký với Pháp bản văn tự bán nước tháng 9-1946 cho 15000 quân Pháp được chính thức, hợp pháp tiến vào Việt nam, đặt Việt nam vào vòng nô lệ Pháp lần thứ 2, chấm dứt sổ bộ đời nhà nước VNDCCH (dân chủ cộng hòa bìm bịp) thành lập từ ngày 2-9-1945.

    Ngày 19-12-1946, lừa gạt thanh niên Hà nội thuộc thành phần “tạch tạch sè” hy sinh đánh chặn quân Pháp, Hồ chí Minh & Võ Nguyên Gíap và toàn thể quân chủ lực cộng sản bỏ trốn khỏi Hà nội, từ đây Việt nam, trong đó có 6 tỉnh Nam kỳ, trở lại hoàn toàn dưới chế độ thực dân Pháp.

    *****

    Khi Pháp có ý mời Hoàng Đé Bảo Đại về nước để Phap trả lại Độc Lập cho Việt nam qua Hoàng Đế bảo Đại, Hoàng Đế Bảo Đại đã đặt lại vấn đề 6 tỉnh Nam kỳ, đòi Pháp trả lại VN 6 tỉnh Nam kỳ.

    Năm 1949, 3 năm sau khi bị Hồ chí Minh đặt vào vòng nô lệ Pháp lần thứ 2, Việt nam & Hoàng Đế Bảo Đại đã tái thâu hồi Độc Lập cho Việt nam, thành lập Quốc Gia Việt nam, đồng thời lấy lại 6 tỉnh Nam kỳ cho Việt nam. Việc trao tra 6 tinh Nam ky đã đuọc minh định bằng văn bản pháp lý, bằng mot đạo luật do Quốc hội Pháp thông qua, do Tổng thống Pháp ban hành, như đã nêu trên

    Từ đây, từ 1949, lần đầu tiên sau 87 năm bị tách khỏi Việt nam, 6 tỉnh Nam kỳ trở lại với Việt nam, từ đây Việt nam trở lại là một quốc gia có một lãnh thổ thống nhất liền lạc, trải dài từ Ải Nam Quan đến Mũi cà Mau.

    Quốc Gia Việt nam đuọc thành lập trên lãnh thổ Việt nam thống nhất liền lạc từ Ải Nam Quan đén Mũi Cà Mau. Hiệp Đinh Elysee 1949 do Tổng THống Pháp và Hoàng Đế Bảo Đại ấn ký ngày 8-3-1949, minh định Pháp trao trả Độc Lập cho Việt nam. Hiệp Định Elysee 1949 có hiệu lực pháp lý, “override”, hóa giải hiệu lực pháp lý của bản văn tự bán nước [đặt VN vào vòng nô lệ Pháp lần thứ 2] do Hồ chí Minh ký với thực dân Pháp trong năm 1946 .

    *****

    Như đã nói trên, các bản văn do Quốc Gia Việt Nam kết ước đã được xử dụng để minh định, bảo vệ lãnh thổ quốc gia.

    Xử dụng các hiệp ước quốc tế do Quốc Gia Việt nam kết ước, sử dụng các văn bản pháp lý do Quốc Gia Việt nam tạo nên xác định & bảo vệ lãnh thổ quốc gia, đó là nhà cầm quyền cộng sản đã thừa kế danh nghĩa Quốc Gia Việt nam, thừa kế quyền tài phán của Quốc Gia Việt nam

    Trong khi thừa kế danh nghĩa Quốc Gia Việt nam, thừa kế thẩm quyền, xử dụng các hiệp ước quốc tế do Quốc Gia Việt nam tạo nên xác định chủ quyền Việt nam, xác định lãnh thổ Việt nam, xác định 6 tỉnh nam kỳ là lãnh thổ của Việt nam,

    mà lại phủ nhận nền Độc Lập của Việt nam thâu hồi từ 1949, mà lại phủ nhận Quốc Gia Việt nam thành lập từ 8-3-1949

    thì đó chính là dư luận viên Hoang, trí thức tinh hoa bắc kỳ 2-9 độc lập bìm bịp, trí thức cộng sản Lao động Tàu đẻ, trí thức xã hội chủ nghĩa, lão thành cách mạng cộng sản, đã hành sử & nói năng đần độn như bọn tâm thần, như bọn ngu độn thộn dại nói có hạt cơm mà không nhìn nhận có hạt gạo, nói có hạt gạo mà không có cây lúa, như quân bất hiếu bất mục, thừa hưởng gia tài do cha mẹ tổ tiên để lại nhưng lại phủ nhận chối bỏ cha mẹ ông bà tổ tiên.

    *****

    Nhưng sự thật van la su that, sự thậkhách quan & chân lý khach quan vẫn là phải có cây lúa mới có hạt gạo, phải có hạt gạo mới có hạt cơm!

    Cho nên dù bọn dư luận viên cộng sản như Hoàng, va nhung con tuong can, có tâm thần bao nhiêu, đần độn bao nhiêu, bất hiếu bao nhiêu, lếu láo bao nhiêu, có muốn lua gat nhan dan bao nhieu, có muốn phủ nhận Quốc Gia Việt nam, có muốn phủ nhận nền Độc Lập của Việt nam thâu hồi từ 8-3-1949, bao nhiêu,

    thì Quốc Gia Việt nam vẫn là sự thật, nền Độc Lập của Việt nam thâu hồi từ 1949 vẫn là sự thật, như đã được ghi chép trong văn khố Việt nam, [mà bọn cộng sản sản Hồ chí Minh cầm quyền vẫn hằng che dấu học sinh, sinh viên, nhân dân Việt nam],

    như đã đuọc ghi chép trong văn khố Pháp, trong văn khố Mỹ, quốc gia đã hối thúc & khuyến khích Pháp trao trả Độc Lập cho Việt nam, quốc gia ngay từ 1950, Mỹ đã cùng Quốc Gia Việt nam thiết lập bang giao trao đổi đại sứ,

    như đã đuọc ghi chép trong văn khố các quốc gia tiếp theo sau Mỹ đã cùng Quốc Gia Việt nam thiết lập bang giao & trao đổi đại sứ, như đã đuọc ghi chép trong văn khố các quốc gia tham dự hội nghị San Francisco 1951.

    Nhà tiến sĩ luật quốc tế Sọc bon Phap không thể phủ nhận những văn bản trên, không thể phủ nhận giá trị pháp lý cưỡng hành của các bản Hiệp định quốc tế nói trên, không thể phủ nhận giá tri pháp lý, tính cách cưỡng hành của bản Hiệp định Elysee 1949, do Tổng thống Pháp ấn ký, do đó không thể phủ nhận Quốc Gia Việt nam, không thể phủ nhận nền Độc Lập của Việt nam thâu hồi từ 1949

    (nhắc đến nhà tiến sĩ luật quốc tế Sooc bon không phải là để chế diễu & mỉa mai, nhà tiến sĩ chắc chắn học giỏi hơn hẳn nhiều người, mà chỉ là nhắc cho bọn dư luận viên, bọn trí thức lao động tàu đẻ, bọn lão thành cách mạng, nếu còn nghi ngờ gì, hãy tham vấn với nhà tiến sĩ luật quốc tế Sooc bon, cùng một ngôn ngữ bắc kỳ xã nghĩa với nhau, họ sẽ dễ hiểu lời dạy dỗ của nhau)

    *****

    Nói cách khác, chỉ là bịp bợm cái thuật ngữ “kháng chiến chống Pháp & giành độc lập”

    Nước đã Độc Lập rồi, thì còn “kháng chiến” cái gì, thì còn “giành độc lập” ở đâu nữa chứ!

    • tonydo says:

      Bác noileo vì ghét Việt Cộng nên cái gì bác cũng cứ là…đổ vào đầu chúng nó. Cứt Việt Cộng cũng thối hơn cứt người thường.

      (Trên thực tế thời em ở trong rừng, vì ăn ít lại không đủ rau cỏ thịt thà, hai ba ngày mới đi một lần (thường táo bón) nên phân thành cục, không mùi bác ạ.

      Trích noileo:
      (Có một số chính trị gia mỵ dân của Căm pu chia, khích động, lôi kéo “cử tri” CPC, đưa ra câu chuyện “lãnh thổ CPC” bao gồm cả vùng lãnh thổ “6 tỉnh nam kỳ” của Viẹt nam).

      Thưa đàn anh, còn biết bao làng mạc ở Trà Vinh, Sóc Trăng….v.v.hoàn toàn nói tiếng Miên, đàn anh ơi.
      Cá lớn nuốt cá bé mà đàn anh!

      Trích tiếp:
      (Đó là đạo luật của Quốc hội Pháp ký ngày 3-6-1949, do Tổng Thống Pháp ban hành ngày 4-6-1949 quyết định việc Pháp trả lại 6 tỉnh Nam kỳ cho Quốc Gia Việt nam.)

      Pháp là tên xâm lược, lấy quyền gì mà trả?
      Mấy đứa cậy nhớn bắt nạt bé. Khi yếu thế phải bỏ của chạy lấy người thì như thằng Anh lại chia đôi người ta thành Ấn Độ với Pakistan, Do Thái với Palestin, Syria với Lybia..v.v.

      Ta chứi Việt Cộng bán đất bán biển.
      Người Căm cũng có lý của họ, phải không đàn anh?
      Ở đời, “dog eat dog” đàn anh ạ! Cứ mạnh con, mở miệng tất có thằng nghe!
      Happy New Year quan bác cùng gia quyến!

      • noileo says:

        Trích: “Thưa đàn anh, còn biết bao làng mạc ở Trà Vinh, Sóc Trăng….v.v.hoàn toàn nói tiếng Miên, đàn anh ơi.”
        (tonydo says: 04/01/2016 at 15:20)

        Này Tonydo, học nghề Putin từ hồi nào dzậy? “Ở đâu có dân Nga, ở đó là nước Nga? ở Cơ-rim-mê-a có người Nga sinh sống, thì đó là nước Nga?”

        Mai mốt đây Trung cộng nó ra “tuyên bố”, nói “ở đâu, ở Tây nguyên, ở Vũng Áng, ở Đà nẵng có người Tùng của, thì đó là lãnh thổ đại Tùng của. Nó cần một người đại diện nhân dân đất nước Việtnnam ký với nó một bản công hàm bày tỏ sự triệt đẻ ủng hộ tuyên bố của Trung cộng, xác nhận Tây nguyên & Vũng Áng & Đà nẵng… là “lãnh thổ của đại Tùng của” thì Tonydo sẽ đảm nhận vai trò đại diện đó, “đại diện nhân dân đất nước Việtnnam”, ký bản công hàm ủng hộ tuyên bố của Trung cộng chứ? cái này vớ bẫm, hơn hẳn bản công hàm 1958 à!

      • noileo says:

        Trich: ” Người Căm cũng có lý của họ, phải không đàn anh?”
        (tonydo says: 04/01/2016 at 15:20)

        Sau khi Pháp đo hộ cả Việt miên lào, nha cam quyen Pháp tai Dong Duong đã cùng với các quan chức địa phương Việt Miên lào vẽ lại bản đồ Đông Duong thuộc Pháp, có vùng, vào lúc ấy, từng bị coi là đất Việt, sau khi nghiên cúu, bị cắt trả lại cho Miên, hoặc ngược lại,

        do đó đã hóa giải mọi tranh chấp về các vùng đất biên giới vốn có từ trước khi Pháp đô hộ Đông Dương,

        Sau 1954, vào khoảng 1957 (?) CPC và VNCH kiện nhau trước tòa án quốc tế về các hòn đảo “Keo Ngưạ , Kiến Vàng” ở vùng biển Phú Quốc và một số đảo ở bắc đảo Phú Quốc.

        Phán quyết của Tòa là KN & KV thuộc về CPC, thì VNCH đã thuận theo Tòa, giao KN, KV cho CPC, ngược lại, cũng theo phán quyết của Tòa, VN có chủ quyền trên các hòn đảo ở bắc đảo Phú Quốc .

        Không hề có chuyện “cá lớn nuốt cá bé” như tonydo phán

        Nói cách khác, bản đồ 6 tỉnh nam kỳ, thuọc chủ quyền VN, đuọc vẽ đúng theo thực tế đã đuọc các viên chức Việt Miên Lào chấp thuận, không phải là do sự áp đặt của đế quốc Pháp hay VN.

        Chính là Si hà núc đã từng tuyên bố, nhờ có Pháp mà lãnh thổ CPC đụoc bảo toàn, không bị thua thiệt truoc VN

      • noileo says:

        3
        Trích: ” Pháp là tên xâm lược, lấy quyền gì mà trả?” (tonydo says: 04/01/2016 at 15:20)
        Thì nó lấy quyền “một tên xâm luọc” mà trả lại, chứ sao nữa?!

        Năm ngoái Lê Thanh Hải cướp nhà của Tonydo, dí súng vào đầu Tonydo, bắt Tonydo ký tên trên văn tự đoạn mãi căn nhà cho Lê Thanh Hải.

        Năm nay Lê Thanh Hải trả lại nhà cho Tonydo, viết đầy đủ văn tự trả lại nhà, căn nhà nay trở lại mang tên Tonydo là chủ

        Nhưng Tonydo không nhận , cho rằng Lê Thanh Hải là ” tên xâm lược, lấy quyền gì mà trả ” nhà cho Tonydo,

        Thế rồi Tonydo sang Tàu rước thầy Tàu & đao kiếm súng đạn Tàu về, rình rình tẩn cho Lê Thanh hải một trận, Lê Thanh Hải sứt càng, Tonydo gẫy gọng, chừng nấy Tonydo mới cho Lê Thanh Hải quyền trả lại nhà cho Tonydo, chừng nấy Tonydo mới nhận lại nhà, phải chăng là?

        Cái này chắc là khôn ngay à nghe!?

      • noileo says:

        4
        Quần đảo Phốc lên của Argentine, bị cắt cho nước Anh, có văn tự pháp ly cụ thể, khi Ac hăng ti na dùng biện pháp quân sự toan lấy lại Phốc lên, đã bị Anh quốc đánh trả với đầy đủ máy bay tàu thủy của quân lực Hoàng Gia Anh, mà Anh quốc không hề bị quốc tế lên án như là nước mạnh bắt nạt, xâm luọc nước yếu

        *****

        Nước Mỹ , sau khi đánh đuỏi quân Anh giành Độc lập từ 1776, cũng phải tiếp tục điều đình với Anh quốc để đạt được một văn bản pháp lý của Anh quốc nhìn nhận nền Độc lập của Hoa kỳ, chấm dứt cuộc chiến tranh giữa Hoa kỳ và Anh quốc

        Mãi đến September 3, 1783 The Treaty of Paris mới đuọc ký kết giữa Anh quốc và Hoa kỳ, chính thức chấm dứt cuọc chiến tranh, nhin nhan nen Doc lap cua Hoa kỳ, tái lập hòa bình giữa Anh quốc với Hoa kỳ, giữa Anh quôc với các quốc gia như France, Spain và the Dutch Republic đã từng hỗ trợ Hoa kỳ trong cuộc chiến tranh

        những hiệp định, văn kiện pháp lý nhìn nhận Độc Lập, xác nhận, minh định một sự trao trả, một sự thay đổi chủ quyền lãnh thổ là những văn kiện quan trọng, thiết tưởng không nên coi thường

        *****

        Trong nội bộ một quôc gia, Tonydo có thể trình bày với quan tòa về sự việc tonydo đã phải ký tờ giấy bán nhà cho Le Thanh Hải vì Tonydo bị Le Thanh Hải chĩa súng lên đầu, bắt tonydo ký,
        sau đó, hoặc may Tonydo có thể được tòà xét lại, nếu thấy tonydo đáng tin, tòa có thể cho hủy bản văn tự bán nhà

        trong “quan hệ quốc tế” một khi “Thủ tướng Tonydo” đã ký văn tự bán nước rồi, “Thủ tướng Tonydo” không thể viện lý do gì để phủ nhận nó,

        [như cái kiểu Phạm văn Đồng thủ tướng nước VN cộng sản và cái tay bộ trưởng ngoại giao cộng sản Mạnh Cầm , lừa dối nhân dân, che đậy quốc dân về tội bán nước của cộng sản, nhung tuong co the phủ nhận bản văn tự bán nước 1958 bang luan dieu "tại vì chiến tranh" thế này, “tại vì hữu nghi” thế kia nên phải ký bản văn tự bán nước 1958”, chỉ làm trò cười cho mấy nhà ngoại giao]

        muốn xóa đi (tac dung, hiệu qủa pháp lý của) bản văn tự bán nước, “thủ tuớng Tonydo” phải cùng với “tên xâm lược” thảo ra, ký tên vào một bản văn pháp lý khác, override, vô hiêu hóa, xóa đi hiệu quả pháp lý “bán nước” của bản văn tự bán nước trước đó

      • LÁ NGÀN says:

        THÓI ĐỜI

        Ôi thôi cái thói con người
        Ngàn đời không bỏ thành đời thế thôi
        Thấy toàn lãnh tụ cứt thơm
        Thấy toàn dân dại thẳng bờm ra chi

        Đấu tranh giai cấp nghĩa chi
        Chỉ toàn lợi dụng ta thì lên hương
        Quả đời như khúc dồi trường
        Đồ dơ dồn lại cứ thường khen ngon

        CÂY NGÀN
        (14/01/16)

  3. tonydo says:

    Trích bài chủ của đàn anh Trọng Đạt:
    (Với lối đánh táo bạo, dũng mãnh, De Lattre đánh cho Võ Nguyên Giáp và các cố vấn Tầu tả tơi, VM bị thiệt hại nặng, 6,000 bị giết, bị thương 8,000, 500 bị bắt làm tù binh, Pháp tổn thất một nửa.)
    Hết trích.

    Đó là trận Vĩnh Yên. bốn ngày.
    Việt Minh thiệt: 6000+8000+500=14500 bộ đội
    Pháp thiệt một nửa: 14500/2=7250 lính.
    Người ở đâu ra mà cứ như ngóe vậy?

    Ông Tướng De Lattre De Tassigny này dám bỏ bom vào đầu lính để đưa tới hơn bảy ngàn chiến binh về bên kia thế giới? Thua gì Chí nguyện quân Trung Quốc “viện Triều chống Mỹ”.

    Nếu tôi là cấp trên của vị tướng này, tôi bắn bể đầu ông ấy không cần tòa án binh!
    Cám ơn đàn anh Trọng Đạt!

    • Người Việt QG says:

      Tôi nghĩ tài liệu thống kê của thực dân thì 10 phần phải trừ hao 3
      Còn tài liệu CS thì 10 phần bỏ đi 9, còn một phần vứt cho chó nó ăn
      Tôi nghĩ cần chém đầu hai tên việt gian Hồ chí Minh và Võ nguyên Giáp trước khi bắn bể đầu De Lattre, hai tên này đẩy hàng mấy trăm ngàn thanh niên vào chỗ chết

  4. Thái Hùng says:

    Lịch sử loài người và lịch sử thế giới đều thừa nhận nhận: Bất cứ cá nhân, tổ chức nào chống xâm lược là có công với dân, với nước. Bất cứ cá nhân, tổ chức nào dù bất cứ lý do gì mà đi lính, tiếp tay cho quân xâm lược là có tội với dân, với nước.

    • noileo says:

      Trích: “Lịch sử loài người và lịch sử thế giới đều thừa nhận nhận: Bất cứ cá nhân, tổ chức nào chống xâm lược là có công với dân, với nước” (Thái Hùng says: 31/12/2015 at 08:19)

      Đúng vậy, mọi người dân Việt nam Cộng hòa, bất cứ cá nhân, tổ chức người Việt nam nào, trong giai đoạn từ 2-9-1945 đến 19-12-1946, từ 19-12-1946 đến 1949, từ 1949 đến 1954, tu 1954 den 1975, có tham gia vào công cuộc chống cộng sản xâm lược, đánh bọn cộng sản Hồ chí Minh, bọn tội phạm phản quốc đã học tập và làm theo Lê Chiêu Thống rước giặc tàu vào Việt nam từ 1950, vào hà nội từ 10-10-1954, tiếp tay giặc tàu xâm lược Việt nam áp đặt chế độ cộng sản tội ác lên Việtnnam mở ra một thời kỳ bắc thuộc mới, thì tất cả những người ấy đều là có công với đất nước Việt nam

    • noileo says:

      Trích: “Lịch sử loài người và lịch sử thế giới đều thừa nhận nhận: Bất cứ cá nhân, tổ chức nào chống xâm lược là có công với dân, với nước” (Thái Hùng says: 31/12/2015 at 08:19)

      Đúng vậy, mọi người dân Việt nam, bất cứ cá nhân, tổ chức người Việt nam nào có tham gia vào công cuộc chống cộng sản xâm lược, đánh bọn cộng sản Hồ chí Minh, [bọn tội phạm phản quốc, bon Viet gian tay sai giac Tau, bon Lê Chiêu Thống kieu moi rước giặc tàu vào Việt nam từ 1950, rước giặc tàu vào hà nội từ 10-10-1954, tiếp tay giặc tàu xâm lược Việt nam áp đặt chế độ cộng sản tội ác lên Việtnnam mở ra một thời kỳ bắc thuộc mới], thì tất cả những người ấy đều là có công với đất nước Việt nam

    • Ma VNCH says:

      @ Thái Hùng:
      Phải xác định ai là kẻ đã xâm lược VN thì mới biết đích xác ai là người VN chống xâm lược, kẻ nào là người VN nhưng lại đứng về phía quân xâm lược, chiến đấu cho quyền lợi của quân xâm lược.
      Từ thế nửa cuối kỷ 19 đến năm 1975, những tên ngoại bang sau đây đã xâm lược VN:
      Thực dân Pháp (Một trăm năm giặc tây đô hộ VN): 1858-1954.
      Đế quốc Mỹ 21 năm xâm lược VN: 1954-1975.

      • Cờ Đỏ kinh nguyệt đàn bà says:

        Đánh Pháp, đánh Mỹ cho bọn đế quốc Trung- Xô hay cho dân Việt ? Những đứa nào là bọn phát động cuộc chiến Việt nam ? Bọn Việt gian chúng nó không đánh mà khai ra tuốt tuồn tuột dưới đây này :

        **”Tổng Kết Cuộc Kháng Chống Thực Dân Pháp, Thắng Lợi và Bài Học”, Hà Nội, 1996, ghi : Việt Minh đã để lại Miền Nam 60, 000 đảng viên . Và rằng: “Cán bộ và đảng viên được đặt dưới quyền lãnh đạo của đồng chí Lê Duẩn, Bí thư Xứ Ủy Nam Bộ. Vào ngày cuối cùng của thời hạn tập kết ở Cà Mau, sau khi chúng ta đánh lừa địch bằng cách giả bộ lên tàu tập kết, đồng chí Lê Duẩn đã tìm cách rời khỏi tàu vào lúc nửa đêm để ở lại”.

        ***Theo Võ văn Kiệt trong “Nhớ Đồng Chí Lê Duẩn” đám đảng viên này được đặt dưới quyền lãnh đạo của Lê Duẩn – Bí thư Xứ Ủy Nam Bộ. Vào ngày cuối cùng của thời hạn tập kết ở Cà Mau, sau khi giả bộ lên tàu tập kết, Lê Duẩn đã tìm cách rời khỏi tàu vào lúc nửa đêm để ở lại . Võ Văn Kiệt viết “Chiếc tàu áp chót neo đậu ở thị trấn Sông Đốc, Cà Mau, Anh Ba lên tàu như người đi tập kết để che mắt kẻ thù, đến nửa đêm, Anh bí mật rời tàu, quay trở lại “.

        ***Trong cuốn Lịch sử đảng Cộng sản Việt Nam Tập 1, Cộng sản Việt Nam ghi rõ : ” Chúng ta theo chủ nghiã quốc tế, không theo chủ nghĩa quốc gia ….Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng …hình thức thì dân tộc mà nội dung là quốc tế”.

        ***Trong tuyển tập Max-Engels,nhà xuất bản Sự thật Moskva 1978 viết: “Cuộc đấu tranh cho giai cấp vô sản,dù về mặt nội dung KHÔNG PHẢI là cuộc đấu tranh dân tộc,nhưng lúc đầu phải mang hình thức dân tộc để giai cấp vô sản phải thanh toán xong giai cấp tư sản của nước mình trước đã “.

        ***Trên tờ báo Thanh Niên phát hành ở Quảng Châu ngày 20/12/26 , Hồ chí Minh viết :”Cái danh từ tổ quốc là do các chính trị gia đặt ra để đè đầu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có tổ quốc, cũng chẳng có biên giới”.

      • Cờ Đỏ kinh nguyệt đàn bà says:

        Những đứa nào làm lính đánh thuê cho bọn đế quốc Trung- Xô ?

        Trả lời : Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt nam Lê Duẫn : Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên xô, đánh cho Trung quốc .

        Những đứa nào tung hô Trung quốc trên trang mạng này, dù bọn đế quốc đang dần chiếm biển, đảo, đất đai của Tổ quốc, đang giết hại ngư dân Việt ?

        Trả lời : Bọn dư lợn viên cộng sản Hà nội .

      • Tudo.com says:

        @Ma VNCH:

        1000 năm đô hộ giặc Tầu.
        100 năm nô lệ giặc Tây.

        Hai 20 năm Mỹ xâm. . . Nhập VNCH để chống bọn xâm lược CS Bắc Việt.

        Và bây giờ bọn Tàu cộng hoành hành trên mọi lãnh lực ở VN là do bọn Bắc cộng rước vào.

        Đảng cộng sản VN sắp sụp đổ nên Nguyễn Phú Trọng sai Nguyễn Sinh Hùng sang cầu cứu Tập Cận Bình để bọn Tầu thôn tính dứt điểm VN lần cuối.

        Như vậy, rỏ ràng cho đến giờ phút nầy đảng csVN vẫn tiếp tục đứng về phía bọn xâm lược Tàu.

        Tất cả người Việt yêu nước hãy đứng vậy lật đổ đảng csVN!

  5. Hoàng says:

    Tui là dân Sài Gòn, sống qua 3 chế độ: Pháp, Mỹ – VNCH, VNCS. Vì thế ưu điểm, nhược điểm của mỗi chế độ tui ít nhiều đều biết. Duy nhất chỉ có một điều tui nghĩ mãi mà không thể hiểu được. Đó là, ai cũng thừa nhận từ 1858 đến 7/1954 thực dân Pháp đã xâm lược, đô hộ và thống trị Việt Nam, vì vậy thời gian đó thực dân Pháp là kẻ thù của Việt Nam. Không hiểu sao, là người Việt Nam mà có rất nhiều người lại đi lính cho giặc Pháp xâm lược, cầm súng của giặc Pháp để chiến đấu vì quyền lợi của giặc Pháp, chống lại đất nước và nhân dân Việt Nam. Tiêu biểu là đa số các vị lãnh đạo cao cấp trong bộ máy chính quyền (từ tổng thống, thủ tướng, phó thủ tướng xuống đến bộ trưởng, tổng trưởng, tỉnh trưởng) và toàn bộ tướng lĩnh và đa số đại tá của quân lực VNCH. Tôi cứ tự hỏi như vậy có thể gọi họ là người yêu nước hay không? Nếu họ là người yêu nước thì tại sao họ lại đi lính cho giặc Pháp xâm lược, chiến đấu vì quyền lợi của giặc Pháp và chống lại đất nước và nhân dân Việt Nam?

    • dân miền Bắc says:

      Tôi là dân miền Bắc, tôi sống từ thời Tầu, Tây, Việt Cộng.. cho tới nay
      Tôi thấy Tây nó tốt chứ không gian ác như Việt Minh Việt Cộng , từ năm 1946 cho tới 54 nó giúp người mình chống Cộng sản, giết Việt Minh, bọn này rước voi về dầy mả tổ, chúng nó rước bọn Tầu phù về làm tan nát đất nước cho tới ngày hôm nay
      Giúp Pháp giết bọn Việt Minh phải coi là có công với nhân dân chứ ông Hoàng?

      • Tên dân miền Bắc đúng là thằng ngu nhất Việt Nam says:

        Mi chưa đọc lịch sử VN, mi có biết tội ác của thực dân Pháp đối với người VN như thế nào không?
        Ong bà cha mẹ mi không dạy mi về tội các của thực dân Pháp cho nên mi mới ngu đến như vậy!
        Nhưng thằng như mi nên ăn c.. !

    • Thu Quan says:

      Đ…mẹ lũ dư lợn viên chúng mày. Mở mắt, mở tai ra mà nghe dân thủ đô Hà nội tố cáo lũ nguỵ quyền cộng sản Hà nội chúng mày ác nhất hành tinh đây này :

      ***” Hà Nội đứng lên rồi!” – Trần Khải Thanh Thủy :

      “từ thằng Trọng, thằng Anh, thằng Sinh, thằng Hải, thằng Dũng, thằng Quang…không thằng nào thiếu tội bán nước, giết dân “

      “Cái lũ cộng sản này còn ăn trên mồ mả, xác chết của đồng loại, ác hơn cả phát xít, hít le, cả cú cáo, ác điểu , diều hâu, quạ xám…” .

    • noileo says:

      Muốn có hột cơm, phải có hột gạo để nấu thành cơm, chuyện đương nhiên là như thế,

      Chỉ có bọn tâm thần, bọn ngu độn thộn dại lắm lắm mới nói có hột cơm mà không có hột gạo!

      Những tưởng chỉ có bọn tâm thần, bọn đần độn mới nói có hột cơm mà không có hột gạo, vẫn có những thứ như trí thức dự luận viên cộng sản Hoàng nói có hột cơm mà không có hột gạo!

    • Tudo.com says:

      @Hoàng:”Nếu họ là người yêu nước thì tại sao họ lại đi lính cho giặc Pháp xâm lược.”

      Câu hỏi trên của ông Hoàng, hơn (50) năm trước tui đã hỏi Ba tui, và cũng hỏi tại sao những người miền Nam tự do cộng tác với Mỹ để chống lại miền Bắc xã hội chủ nghĩa?

      Ba tui trả lời rằng:
      1-Những người VN biết, ghét, hận thực Pháp xâm lăng nhưng lại làm việc cho Pháp vì chưa đủ khả năng chống lại chúng.
      2-Vả lại thù Pháp nhưng họ phải cộng tác vì biết, nếu không bị Pháp đô hộ Tạm thời thì VN sẽ bị Tàu thôn tính Vĩnh viễn.
      3-Hơn nữa, người Việt thời đó còn dốt nát lắm nên cũng muốn theo Pháp để học hỏi văn minh của họ để canh tân đất nước.

      -Phần gia đình tôi, Chú, Bác, Cha, Cậu, Dượng hoàn toàn là . . . Việt Minh 100%, nhất định chống Pháp tới hơi thở cuối cùng, nhưng chưa bị lính Tây giết chết mà lính cộng sản của Hồ Chí Minh nhiều lần bí mật định cắt cổ thả trôi sông! (vì bị nghi có lập trường dân tộc hơn vô sản)
      Vì thế mấy ổng mới rủ nhau, nếu mình không về vùng Pháp chiếm ở, thì bác Hồ sẽ cho ở mãi . . . dưới đáy sông!

      Riêng những người VNCH bị cho là “tay sai” của Pháp, Mỹ, nhưng đã xây dựng được một miền Nam có được 20 năm no ấm, tự do!
      Trong khi những người tự cho là “yêu nước” đã xây dựng một miền Bắc thiên đường XHCN đầy. . .phân bắc, rau muống và Máu!

      Cuộc chiến đấu tự vệ của miền Nam thất bại vì sự bành trướng của CS đỏ, hằng triệu người bỏ chạy, uất hận kẻ thù cs và cả kẻ phản bội, nhưng an ủi được thế giới tự do cưu mang cho miếng cơm manh áo. Thậm chí Rượu thịt muốn gì có đó.

      Còn kẻ xâm chiếm miền Bắc vổ ngực la ó chiến thắng rùm trời mà rau muống không đủ ăn, nhờ Liên Xô vĩ đại tặng cho loại đỉnh cao thực phẩm cho. . . heo ăn là BoBo!
      Riêng tướng Võ Nguyên Giáp đánh Pháp lừng danh Điện Biên Phủ, đeo huy chương đầy đỏ ngực, vậy mà về khi hưu không tiền mua rượu, phải cuối đầu nhục nhã mở miệng xin kẻ cựu thù một chai rượu Whisky! (Nguyễn văn Lục- Võ Nguyên Giáp và chai rượu Whisky).

      Bây giờ Pháp, Mỹ, Nhật đều thua chạy hết rồi, nước VN thống nhất rồi.

      Vậy xin hỏi ông Hoàng, csvn . . . theo Tàu để đánh . . . Ai ?

      • Ma VNCH says:

        @ Tudo.com:
        Cách trả lời của ba bạn và cách giải thích của bạn đầy tính ngụy biện, không logic, không thuyết phục.

      • Ma VNCH says:

        @ Tudo.com:
        Trích từ comment của Tudo.com: “kẻ xâm chiếm miền Bắc”? Có lẽ ý Tudo.com muốn nói mền Bắc xâm lược miền Nam.
        Vậy xin hỏi:
        - Hiến pháp 1956 của VNCH điều 1 xác định: Việt Nam là một nước Cộng hòa, Độc lập, Thống nhất, lãnh thổ bất khả phân.(https://vi.wikisource.org/wiki/Hi%E1%BA%BFn_ph%C3%A1p_Vi%E1%BB%87t_Nam_C%E1%BB%99ng_h%C3%B2a_1956)
        - Hiến pháp 1967 của VNCH điều 1 xác định: VIỆT NAM là một nước CỘNG HÒA, độc lập, thống nhất, lãnh thổ bất khả phân. (https://vi.wikisource.org/wiki/Hi%E1%BA%BFn_ph%C3%A1p_Vi%E1%BB%87t_Nam_C%E1%BB%99ng_h%C3%B2a_1967)
        - Hiến pháp 1946 của VNDCCH tại điều thứ 2 xác định: Đất nước Việt Nam là một khối thống nhất, Trung Nam Bắc không thể phân chia. https://thehehochiminh.wordpress.com/2010/09/03/hienphap1946/#more-852
        - Sau hiến pháp 1946 của VNDCCH thì tất cả các hiến pháp tiếp theo của VNDCCH và CHXHCNVN đều có điều khoản xác định tương tự như hiến pháp 1946.
        Có kẻ cho rằng, hiến pháp VNCH 1956 và 1967 khi nói đến “Việt Nam” là chỉ nói phần lãnh thổ VNCH quản lý (từ vĩ tuyến 17 – sông Bến Hải đến Mũi Cà Mau. Nếu đúng như thế thì hóa ra VNCH đã cát cứ, chia cắt đất nước hay sao? Chắc chắn, Quốc hội và Ban lãnh đạo VNCH không bao giờ có ý như thế.
        Như vậy, cả VNCH và VNDCCH (sau này là CHXHCNVN) đều xác định nước VN là một thể thống nhất từ bắc chí Nam, không thể phân chia. Có nghĩa là, cho dù miền Bắc và miền Nam có 2 thể chế chính trị khác nhau, nhưng miền Bắc và miền Nam đều thuộc một nước Việt Nam thống nhất và không thể phân chia. “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một! sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý đó không bao giờ thay đổi!” – Hồ Chí Minh.
        Khi nói đến XÂM LƯỢC thì chỉ có các thế lực NGOẠI BANG mới XÂM LƯỢC các nước khác, không bao giờ có chuyện người một nước nào đó lại đi xâm lược chính đất nước của họ. Người miền Bắc (VN) là người Việt Nam, người miền Nam (VN) cũng là người Việt Nam. Như vậy, làm gì có chuyện miền Bắc xâm lược miền Nam? Chẳng lẽ, người Việt Nam xâm lược đất nước Việt Nam?
        Đó là một trong những điểm mà ba bạn và bạn trả lời câu hỏi ”Nếu họ là người yêu nước thì tại sao họ lại đi lính cho giặc Pháp xâm lược?” rất không hợp lý, không logic và mang tính ngụy biện.

        Tudo.com: “Vậy xin hỏi ông Hoàng, csvn . . . theo Tàu để đánh . . . Ai ?”
        Nghiên cứu lịch sử Việt Nam, nếu là người chân chính thì thấy rấy rõ, CSVN chưa bao giờ và càng không bao giờ theo Tàu hay theo bất cứ nước nào! cái danh xưng CSVN chỉ là thời cuộc, trá hình. Về thực chất CSVN chỉ dựa vào cái danh xưng Công sản để lợi dụng sự giúp đỡ của Liên Xô, Trung Quốc và phong trào Cộng sản quốc tế để chống ngoại xâm. Vì lợi dụng sự giúp đỡ của Liên Xô, Trung Quốc để chống ngoại xâm nên ít nhiều CSVN có bị ảnh hưởng bởi Liên Xô và Trung Quốc chứ chưa bao giờ là CSVN là nước Cộng sản thực thụ.
        Vài lời trao đổi. Chào tạm biệt.
        Ma VNCH

      • Tudo.com says:

        @Ma VNCH:

        1000 năm đô hộ giặc Tầu.
        100 năm nô lệ giặc Tây.

        Hai 20 năm Mỹ xâm. . . Nhập VNCH để chống bọn xâm lược CS Bắc Việt.

        Và bây giờ bọn Tàu cộng hoành hành trên mọi lãnh lực ở VN là do bọn Bắc cộng rước vào.

        Đảng cộng sản VN sắp sụp đổ nên Nguyễn Phú Trọng sai Nguyễn Sinh Hùng sang cầu cứu Tập Cận Bình để bọn Tầu thôn tính dứt điểm VN lần cuối.

        Như vậy, rỏ ràng cho đến giờ phút nầy đảng csVN vẫn tiếp tục đứng về phía bọn xâm lược Tàu.

        Tất cả người Việt yêu nước hãy đứng vậy lật đổ đảng csVN!

      • Tudo.com says:

        @Ma VNCH says:
        (Trích từ comment của Tudo.com: “kẻ xâm chiếm miền Bắc”? Có lẽ ý Tudo.com muốn nói mền Bắc xâm lược miền Nam.)

        CS Bắc Việt xâm lăng100% chắc chắn như vậy chứ còn chẳng lẽ gì nữa.

        Đây là hai điều mà CS Bắc Việt cố lấp Liếm để chạy tội:
        1- Theo hiệp định Geneva, VN sẽ thống nhất bằng đầu phiếu, nghĩa là sẽ tái hợp nhất bằng bầu cữ bỏ phiếu khi điều kiện cho phép.

        Thế thì tại sao CSBV xách động quần chúng và binh lực để đánh chiếm miền Nam?
        Tại sao?
        Tại vì Hồ Chí Minh tham làm vua, nên làm tay sai cho CS quốc tế, tiến đánh miền Nam để bành trướng chủ nghĩa CS xuống Đông Nam Á.

        2-CS bắc Việt, đứng đầu là Hồ Chí Minh hô hào tuyên truyền là để “giải phóng”. Giải phóng là gì ?
        Tất cả ngôn ngữ trên thế giới đều định nghĩa chữ Giải Phóng có nghĩa: giải phóng sự kềm kẹp, cải thiện sự nghèo khổ, khai phóng tư tưởng trí tuệ. .v.v. . . nói một cách tổng quát là giúp, làm tốt đẹp hơn cho người hay phía không có.

        Nhưng, thực tế cho thấy rỏ người dân miền Bắc dưới sự cai trị của CSBV thì nghèo khổ, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, những người trí thức thì bị bức hại, tù tội như nhóm Nhân Văn Giai Phẩm. . . .
        Ngược lại trong khi đó miền Nam, mặc dù suốt 20 năm chống trả sự xâm lược, phá hoại mọi hình thức của CSBV, vẫn xây dựng đầy đủ các yếu tố của một xã hội văn minh như: tự do báo chí, giáo dục, bệnh viện công đều miển phí, dân chúng tự do mưu sinh một cách sung túc và hạnh phúc. . . . Cho đến ngày 30/4/1975, quân CSBV tràn vào bắn giết, bắt làm tù tội hàng trăm ngàn dân quân cán chính, cướp tài sản nhà cửa, hôi của từ cái TV, tủ lạnh, xe đạp, đồng hồ.v.v. . . chở về miền Bắc bằng xe, bằng tàu, bằng phi cơ ngày, đêm không dứt. . . tóm lại bị cướp sạch, đói khổ, hằng triệu người phải vượt biên trốn chạy csVN!

        Trích tiếp:
        “Như vậy, làm gì có chuyện miền Bắc xâm lược miền Nam? Chẳng lẽ, người Việt Nam xâm lược đất nước Việt Nam?”

        Làm gì có chuyện xâm lược đó hả?
        À!
        Thế thì phải gọi đúng danh bọn hôi của, cướp bóc vừa kể ở trên là bọn thực dân nội địa. . .Ba Đình hay bọn Khỉ. . . .Trường Sơn?

        Thế thì những tên Thực dân Nội địa Ba Đình hay bọn khỉ Trường Sơn, tên nào không nguỵ biện và con nào có logic?

  6. khoTu says:

    Về giai thoại ngày vm cướp chính quyền từ chính phủ TTK, ông ngoại mình có kể câu chuyện hơi tiếu lâm.
    Từ sáng các cán bộ đến lùa dân đi biểu tình, dĩ nhiên trong đó gồm đủ mọi thành phần, già trẻ, lao động, trí thức. Vào thời đó hai chữ “độc lập” nhiều người còn chưa hiểu rõ ý nghĩa, nên cứ nghe theo tiếng loa để nhắc lại. Tuy nhiên vì ồn ào náo nhiệt nên không nghe rõ 2 chữ “độc lập”, nhiều người liên tưởng đến cái rét run lập cập của miền bắc nên cứ tưởng rằng khẩu hiệu là “Việt nam lập cập” thành ra khi nghe hô “Việt nam” họ lại hô lên “lập cập”, “Việt nam” – “lập cập”, “Việt nam” – “lập cập”.

  7. noileo says:

    Trích: “Quốc gia Việt nam mà tại sao lại do giặc Pháp ra quyết định thành lập
    (Vĩnh Long says: 12/12/2015 at 10:30)

    Trí thức cộng sản Lao động Tàu đẻ Vĩnh Long lại dám chửi bố cha già Hồ chí Minh cơ à, hay thật!

    Vĩnh Long thật sự không biết “tại sao lại do giặc Pháp” à?

    Sở dĩ mà có sự việc Pháp trao trả độc lập cho Việt nam năm 1949 là vì trước đó, từ 1946 đến 1949, Việt nam đã bị rơi trở lại vào dưới ách cai trị của Pháp,

    nền Độc lập của Việt nam thâu hồi từ 11-3-1945 đã bị Hồ chí Minh & chính phủ Hồ chí Minh của nhà nước VNDCCH (dân chủ cộng hòa bìm bịp) dâng cho Pháp từ 1946

    Hồ chí Minh & chính phủ Hồ chí Minh thừa kế chính phủ TRần Trọng Kim, nhà nước VNDCCH thừa kế nhà nước Đế Quốc Việt nam, từ nhà nước Đế Quốc Việt nam thay đổi thể chế trở nên nha nuoc VNDCCH, tồn tại từ 2-9-1945 đến 19-12-1946 thì chấm dứt, đã ký với thực dân Pháp các bản văn tự bán nước ngày 6-3-1946, đón giặc Pháp vào Hà nội ngày 19-5-1946, ký với Pháp bản bản văn tự bán nước ngày 15-9-1946 đón 15000 quân Pháp vào Việt nam tái lập chế độ thực dân, xô đẩy Việt nam vào vòng nô lệ Pháp lần thứ 2 từ 1946 đến 1949 khi Hoàng Đế Bảo Đại tái thâu hồi nền Độc Lập cho VN, thành lập Quốc Gia Việt nam

    vì thế đã phải có bản Hiệp định Elysee 1949 do Tổng Thống Pháp Vincent Ảuiol và Hoàng Đế Bảo Đại ấn ký minh định nền Độc lập của Việt nam,

    Vì đã có các bản văn tự bán nước 6-3-1946, 15-9-1946 đặt Việt nam vào vòng nô lệ Pháp lần thứ 2, nên phải có bản hiệp định Elysee 1949 do Tổng Thống Pháp Vincent Auriol và Hoàng Đế Bảo Đại ấn ký minh định Pháp trao trả Độc Lập cho Việt nam, có hiệu lực pháp lý override & hủy bỏ hiệu lực pháp lý của các bản văn tự bán nước 6-3-46 & 15-9-46, do Hồ chí Minh ký với thực dân Pháp đặt VN vào vòng nô lệ Pháp làn thứ 2.

    Các tiến sĩ luật quốc tế sooc bon goc Viet hiểu rõ các thủ tục pháp lý nói trên hơn ai hết

    (Cũng co thể hiểu theo cách đơn giản một chút, tương tự như muốn chấm dứt “bản án chung thân” thì phải có cái giấy ly dị)

    Hiểu chưa trí thức cộng sản Lao động Tàu đẻ chân chính tim đỏ thẻ đỏ Vĩnh Long!

    Vậy từ nay đừng có lèng èng “tại sao lại do giặc Pháp” nữa nhá, lèng èng như thế tức là Vĩnh Long chửi bố Hồ chí Minh đấy

    Vì Hồ chí Minh bán nước cho Pháp từ 1946 nên VN mới phải chịu cái “do giặc Pháp” trao trả độc lập năm 1949.

    vì thế mà nói, Vĩnh Long mà cứ lèng èng “tại sao lại do giặc Pháp” tức là Vĩnh Long chửi bố cha già Hồ chí Mih của Vĩnh Long vậy!

    • Tudo.com says:

      @noileo:
      “Vì đã có các bản văn tự bán nước 6-3-1946, 15-9-1946 đặt Việt nam vào vòng nô lệ Pháp lần thứ 2, nên phải có bản hiệp định Elysee 1949 do Tổng Thống Pháp Vincent Auriol và Hoàng Đế Bảo Đại ấn ký minh định Pháp trao trả Độc Lập cho Việt nam, có hiệu lực pháp lý override & hủy bỏ hiệu lực pháp lý của các bản văn tự bán nước 6-3-46 & 15-9-46, do Hồ chí Minh ký với thực dân Pháp đặt VN vào vòng nô lệ Pháp làn thứ 2.” . . . . . .
      Và,
      “Vậy từ nay đừng có lèng èng “tại sao lại do giặc Pháp” nữa nhá, lèng èng như thế tức là Vĩnh Long chửi bố Hồ chí Minh đấy”

      Nhớ chưa Vĩnh Long?
      Đọc kỷ, học thuộc lòng đoạn trên của noileo và đừng bao giờ. . .”lèng èng” nữa, nếu không vong linh Bác. . . .tủi không thể đi đào thai hoá kiếp thành người được!

    • tonydo says:

      Thuở ấy xa xưa có một loài, một loài….biết….nói, là có đập lộn, có xâm chiếm, có giết tróc, có phe phái, có phân ly, cá lớn nuốt cá bé, chó ăn chó “dog eat dog”.
      Người ta gọi nó là Chiến Tranh!

      Bác noileo cứ mất công dạy mấy cháu Dư Luận Viên và ngài tiến sĩ Luật Soọc Bôn, người thích cãi chày cãi cối mà quên mất một ý rất quan trọng và tức cười.

      Thưa đó là chuyện anh “Gà Trống”-Đại Pháp.
      Lịch sử cận đại có bốn cường quốc đáng nói; Anh, Pháp, Mỹ, Nga.

      Mỹ không có thuộc địa.

      Nga léng phéng một thời gian ngắn, tưởng có thể làm trùm thiên hạ, nhưng hụt hơi sớm quá, bỏ của chạy lấy người.

      Anh nhường Mỹ địa vị số một sau cả thế kỷ dài dữ dội, tuy nhiên những thuộc điạ mà người Anh trả lại cho người bản xứ thì phát triển ngon lành, tưng bừng hoa lá.

      Còn anh Pháp Gà Trống nhà ta, chỉ sau mấy tuần, Đức nó vô làm thịt dễ dàng như cắt tiết heo.

      Nghèo khó, thê thảm, đói hoa mắt sau thế chiến thứ hai (may nhờ Mỹ nhảy vô giải phóng giùm) thế mà còn vơ vét những mẩu bánh mì vụn cuối cùng của dân chúng đang đói meo mang quân trở lại Việt Nam.

      Sau cùng, khi hết mẹ nó xí quách, phải bỏ thuộc địa về lo dọn phân chó trên đường phố Ba Lê chật hẹp, chẳng có anh cựu thuộc điạ Pháp nào khá bằng người.

      Dân ta khốn khổ bao năm trời, một phần cũng vì cái nước thổ tả Đại Pháp này.
      Đó là Lịch Sử!
      Chúc gia quyến và đàn anh một mùa Giáng Sinh tràn đầy Ơn Chúa!

      • Hùng says:

        Không có nước đại Pháp hiện diện … thì TonyDo chú mày bây giờ viết chử Tàu và tự hào mình là người Trung Quốc mắt hí chính cống không lai Mỹ rồi!

        ( Trung Cộng không thể tuyên bố Việt Nam thuộc chủ quyền của Trung Quốc ….sau hội nghị Thành Đô …..cũng chỉ vì bộ chữ abc mà chú mày gõ hàng ngày khi bơm …đu đủ)

        Noen ở Nữu Ước vui vẻ nhá! Nhớ uống thuốc điều đặn lúc tối trời .

      • tonydo says:

        Người Tàu, người Nhật, người Hàn, người Miên, người Lào, người Ả Rập…v.v.học tiếng Anh và gõ A,B,C không thua gì người Việt mình đàn anh ơi.

        Em không phủ nhận và cũng như đàn anh, còn luôn mang ơn Đức Cha Đắc Lộ, Alexandre de Rhodes.

        Kể đàn anh nghe:
        Có một anh bạn Mỹ hỏi tên em và bảo viết xuống giấy (khó phát âm).
        Sau khi viết xong, anh ta đòi phải viết bằng chữ của mày để tao mang về khoe với vợ.

        Em cứng họng!
        Trong cái rủi có cái may và ngược lại đàn anh ạ!
        Thân chúc đàn anh và gia quyến một mùa Giáng Sinh tràn đầy Ơn Chúa!
        Em Tony trọng kính!

      • DẶM NGÀN says:

        CON GÀ VÀ CON GẤU

        Nước ta thoát khỏi con gà
        Rơi vào con gấu tưởng là ngon ăn
        Con gà giống Pháp Lang Sa
        Còn kia con gấu giống Nga khác gì

        Thôi thì chuyện cũ quên đi
        Bênh gà bênh gấu cũng thì đâu khôn
        Thực dân nay cũng chẳng còn
        Riêng anh mác xít héo hon tháng ngày

        Dân ngu thì mãi cùi đày
        Ù ù cạc cạc có mà ra chi
        Trên hô dưới dạ vậy thì
        Cứt từ lãnh tụ bề gì cũng thơm

        Còn đâu nhớ cõi Hồng Bàng
        Còn đâu biết cõi Văn Lang đời nào
        Còn đâu nhớ thuở Hùng Vương
        Chỉ cần biết Mác Lênin đủ rồi

        LÝ NGÀN
        (14/01/16)

  8. Tien Ngu says:

    Xin chào buổi sáng các chư quân tử trên diễn đàn,

    Dĩ nhiên là ngoại trừ tên cò mồi cho Cộng láo có nhiều nick như…ma VNCH, cờ vàng ba que xõ lá…

    Không phải là Tiên Ngu ….ghét em cò mồi , mà là nói chuyện với nó cũng như là….đàn khải tai trâu, gáo tra dài cán, í quên giáo đa thành oán…

    Xưa nay diễn đàn có bài lịch sử nào, vạch trần cái láo của VC, Hồ chí Minh và các lãnh đạo đàn em hắn sau này, thì cò mồi VC nhao nhao lên, dành…chính nghĩa.

    Tiếc thay, 40 năm qua, “chính nghĩa” của Cộng láo thì ai cũng thấy rỏ,
    Chính nghĩa của đảng csVN là chính nghĩa của….bạo lực côn đồ, dối trá, dốt;
    Chết rồi cũng còn bị chúng…đào mồ cuốc mả để trã thù, người sống thì …khõi phải diễn tã.

    Quốc gia VN không cs, VNCH, dưới cái láo của nịch sử cs, đều là….rõm, chỉ có cái nước VN Cộng…láo của chúng là…thứ thiệt!
    Quốc gia VN hay VNCH là do giặc Pháp, giặc Mỹ dựng lên, làm tay sai cho giặc…
    Còn VN Cộng…láo của chúng là…ngon lành, không có do ai dựng lên, tự chúng sáng tạo mọi thứ mà đánh giặc Mỹ, giặc …nguỵ VNCH.

    VNCH phụ thuộc vào viện trợ Mỹ, còn Cộng láo thì không có phụ thuộc vào viện trợ nào cả, chỉ nhờ vào…nhân dân mà làm nên sự nghiệp, nhân dân luôn…tình nguyện đi chết cho chúng, lúc nào cũng sẵn sàng hy sinh vì chính nghĩa, không có ai gạt gẫm, dụ dổ hay ép buộc cái con bà gì hết…

    Dưới cái…ống bơm của chúng, Hồ chí Minh, Lê Duẫn, Phạm văn Đồng và các lãnh đạo kế tiếp, đều là….thần thánh, nhờ có chúng nhân dân VN mới tồn tại đến ngày nay, không thôi thì chết mẹ nó hết rồi, nếu em VN nào còn sống sót, thì đã trở thành dân …Tây hay Mỹ.

    Dóc như thiệt.

    Ấy thế mà cũng có người tin. Đúng là…bán khai, dể vướng vào vòng Cộng láo.

    Nga, Tàu, Đông Đức, Ba Lan, Tiệp Khắc, Bắc Triều Tiên, Hungary, Bungary, Romanie….tung người, tung của, tung vũ khí , xúi dục Cộng láo VN tấn công VNCH liên tục mấy chục năm dài. Cả hai miền Nam Bắc đều kiệt quệ…

    Dân miền Bắc bị khốn nạn hơn, ăn cám để dành lương thực được khối cs viện trợ cho bộ đội đi B. Gia đình nào không ũng hộ…cách mạng, thì ngay cả …cám cũng không được Cộng láo cấp phiếu!
    Phụ nữ miền Bắc thì quả là…thãm, dưới cái ngu cùa “lao động là vinh quang”, em nào cũng trở thành vai u thịt bắp, chị…Doãn có thân hình chử I, người đàn ông không đẹp trai…
    Bùn sình thay son phấn, vừa cấy vừa mang…mút cơ tông. Cả mấy đời không hề biết đến áo dài yểu điệu, nhạc vàng, nhạc tiền chiến, nhạc….thời trang….
    Bú…mồm hay múa đôi, cũng…huề trất…

    Nói tóm lại, con người dưới chế độ láo của Vc lúc ấy, cũng y như ….con vật! Cò mồi VC bảo sao hay vậy, không hề có chuyện dám cự cãi, đòi công bằng…

    Còn miền Nam lúc ấy thì sao? Thưa VNCH lúc ấy vì giặc Cộng tấn công liên tục hàng ngày, nên cũng có vất vã, kiệt quệ. Nhưng con người sống ra người, vẫn no đủ, không hề bị giáo dục…láo. Phụ nữ thì lúc nào cũng…yểu điệu, quân tử hão cầu…

    Khi Cộng láo chiếm miền Nam, trước cái sự phồn hoa của xã hội VNCH, chúng láo là….phồn vinh giả tạo, vớt mẹ nó Honda, xế hộp, Ti Vi, tủ lạnh, đổng đài, cở hết về Bắc. Từ đó chúng mới biết đến…nhạc vàng, con người khác với con …vật.

    Ấy thế mà cho đến nay chúng vẫn tung cò mồi đi nói…láo, chủi bới VNCH tới tấp thay vì là cãm ơn cho nó phải đạo.
    Đúng là cái nòi….Cộng láo, muôn đời không bỏ cái tật.

    Thiệt là…thãm…

  9. noileo says:

    “Thằng đếch nào làm mất Hoàng Sa vào tay giặc Tàu tháng 1/1974?” (Hùng says: 13/12/2015 at 09:45)

    Thằng đếch nào? Chính là thằng đếch Hồ chí Minh, thằng đếch Phạm Văn Đồng đã ký bản văn tự bán nước cắt Hoàng Sa & Trường Sa của Việt nam dâng cho Trung cộng từ 1958, chứ còn thằng đếch nào nữa!

    Thật là ô nhục cho con người mới xã nghĩa & cho trí thức cộng sản Lao động Tàu đẻ & cho lão thành cách mạng cộng sản, những kẻ thường không ngừng vỗ ngực xưng tên những là “yêu nước & yêu tổ quốc” lại gọi Hồ Chí Minh, tên tội phạm phản quốc, can tội rước giặc Tàu vào VN, can tội cắt xẻ Hoàng sa & Trường Sa của Việt nam dâng cho Trung cộng, là “cha già” !

    *****

    Thay vì hỏi “thằng đếch nào làm mất Hoàng Sa năm 1974″ trí thức dư luận viên cộng sản Lao động Tàu đẻ hãy hỏi những câu hỏi cần phải hỏi, như:

    “Khi Trung Công tấn công cưỡng chiếm Hoàng Sa 1974, giả sử, cho rằng quân lực VNCH “yếu đuối” không chống nổi Trung cộng, thế thì sao không thấy hải quân, quân đội nhân dân cộng sản Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà xông vào tiếp tay, cùng với quân lực VNCH đánh trả quân Trung cộng xâm lược?”

    “Tại sao khi Trung Công tấn công cưỡng chiếm Hoàng Sa 1974, quân đội nhân dân cộng sản VNDCCH, thì bọn tướng tá cộng phỉ, bọn Võ nguyen Giáp, Văn Tiến Dũng, Đòng sĩ Nguyên, gì gì đó…, không những không hỗ trợ , không những không chung tay với QLVNCH chống lại quân Trung cộng xâm lược, lại còn làm lính đánh thuê cho Trung cộng đâm vào sau lưng Quân Lực VNCH trong khi QL/VNCH chiến đấu chóng quân Trung cộng xam lấn Hoang Sa?”

    “Khi Trung Công tấn công cưỡng chiếm Hoàng Sa 1974 sao không thấy nhân dân Bắc kỳ con người mới xã nghĩa cháu ngoan Hồ chí Minh xuống đường biểu tình chống quan Trung cộng xam lấn Hoàng Sa của VN?”

    Tại sao khi Trung Công tấn công cưỡng chiếm Hoàng Sa 1974 nhan dân Bắc kỳ xã nghĩa VNDCCH không những không xuống đường biểu tình chống quan Trung cộng xam lược, lại còn biểu tình chào mừng Trung cộng thắng lợi đánh chiếm Hoàng Sa ?”

    Trả lời những câu hỏi trên thì biết tại sao Hoàng Sa bị mất vào tay Trung cộng, thì thấy rõ thuộc tính đê tiện hèn hạ của cộng sản, thuộc tính hèn với giặc, ác với dân của bọn cộng sản Hồ chí Minh & bọn cộng sản Lao Động Tàu đẻ & bọn cộng sản VNDCCH vong bản ngoại lai tay sai giặc Tàu & bọn tướng tá cộng phỉ Võ Nguyên Giáp & Văn Tiến Dũng lính đánh thuê quốc tịch Việt Nam Dan chủ Cộng Hoà chuyên nghề dựa vào ngoại bang Trung cộng mà cắn cặc người dân VNCH, khủng bố giết hại người dân VN mà xây vinh quang cộng sản,

  10. noileo says:

    “VNCH chỉ chiếm được 5 đảo ở Trường Sa. VNCS nay chiếm đóng đến 21 đảo và bãi cạn” (Hùng says: 13/12/2015 at 09:45)

    Dưới thời Việt Nam Cộng hòa ngư dân Viẹt nam có thể căng buồm, chạy máy…, thong dong đưa ghe & tàu đánh cá của mình chạy ra tít mù khơi ngoài biển Đông giăng lưới đánh cá, có thể an toàn ghé Hoàng Sa & Trường Sa nghỉ ngơi, tránh gió bão…

    Trí thức dư luận viên cộng sản Lao động tàu đẻ vênh váo khoe cs chiếm đuọc nhiều(?) đảo, nhưng chiếm được nhiều(?) đảo, nếu có như vậy, mà làm gì khi mà Việt Nam cộng sản, tướng tá quân đội nhân dân cộng sản VN, tướng tá hải quân nhân dân cộng sản VN chỉ biết hèn với giặc, ác với dân, chỉ biết hoặc cúi đầu im lặng, hoặc quay đầu chạy trốn, hoặc trơ mắt ếch ra nhìn quân Trung cộng hiếp đáp ngư dân VN, bắt cóc đòi tiền chuộc, tàn sát ngư dân Việt nam

Phản hồi