Phản biện của phản biện điều 4 hiến pháp
Điều 4 HP đã và đang bị nhiều người chỉ trích và đòi xóa bỏ. Luận điểm của những người chỉ trích nói chung cho rằng điều 4 HP mâu thuẫn với các Điều 2, Điều 3, Điều 8, Điều 15, Điều 16, Điều 21, Điều 83… của chính bản Hiến pháp, xin xem bài “Điều 4 Hiến pháp 1992 phá hủy nền tảng của chính bản Hiến pháp” của Trần Mạnh Hảo (1).
Nhưng trong bất cứ một bài bình luận nào, hay một bài nghiên cứu khoa học nhân văn nào (như phê bình văn học, nghệ thuật, chính trị, triết học, kinh tế, xã hội, và pháp luật), để khách quan và có tính thuyết phục, cũng cần có phần phản biện (refutation), tức là phần tác giả xem xét một cách khách quan quan điểm đối nghịch. Chỉ có trong học đường và xã hội Cộng Sản hay xã hội Xã Hội Chủ Nghĩa, các bài các bài viết của học sinh, sinh viên hay các bài nghiên cứu khoa học nhân văn mới không có phần phản biện, chỉ một chiều. Trong vấn đề đòi xóa bỏ điều 4 HP, bên đối nghịch là quan điểm của những người bênh vực điều 4 HP, quan điểm của những đảng viên trung kiên. Trong việc chống lại đòi hỏi bỏ điều 4 HP, quan điểm của Đảng cho rằng điều 4 HP là cần thiết để duy trì sự thống nhất quyền lực (ghi chú: đây không phải là quan điểm của tác giả). Quan điểm này đã được Đảng chính thức đưa lên trong bài “Xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa thật sự của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân” đăng trên báo Nhân Dân ngày 2/9/2012 (http://phamquynh.wordpress.com/2012/09/06/xay-dung-nha-nuoc-phap-quyen-xa-hoi-chu-nghia-that-su-cua-nhan-dan-do-nhan-dan-vi-nhan-dan/). Bài báo đó viết, “…do Ðảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo; quyền lực Nhà nước là thống nhất; có sự phân công, phối hợp và kiểm soát quyền lực giữa các cơ quan trong việc thực hiện các quyền: lập pháp, hành pháp và tư pháp.”
(Ghi chú: kể từ đây cho tới hết, tác giả giả định là người bênh vực điều 4 HP) Xét thấy rằng quan điểm này trên thực tế cũng hợp lý. Bởi vì, mặc dù, theo nguyên tắc của nhà nước pháp quyền thì cần có sự phân công giữa ba ngành lập pháp, hành pháp và tư pháp, nhưng nếu sự phân công cứng ngắc thì quyền lực nhà nước sẽ bị phân tán. Mà một khi quyền lực nhà nước bị phân tán thì nhà nước sẽ gặp hai trở ngại quan trọng, thứ nhất là không thực hiện được một cách mau chóng và hữu hiệu các chính sách lớn như xóa đói giảm nghèo và xóa bỏ cách biệt giầu nghèo giữa các giai tầng xã hội.
Bằng chứng là tại Hoa Kỳ, quốc gia được cho là dân chủ và giầu mạnh hàng đầu trên thế giới, nhà nước phải mất nhiều thập niên mới đạt được đạo luật về chính sách cải tổ y tế, mang lại bảo hiểm y tế cho toàn dân Hoa Kỳ, mà sự cải tổ cũng không được trọn vẹn. Bài “Health Care Reform” trên nhật báo The New York Times, số ra ngày 15/2/2013 viết rằng, “Sau nhiều thập niên, sau một loạt thất bại của các vị tổng thống của đảng Dân Chủ và một năm tranh cãi kịch liệt trước đó giữa hai đảng Dân chủ và Cộng Hòa, vào ngày 23/3/2010 tổng thống Obama đã ký ban hành đạo luật Cải tổ việc chăm sóc y tế (Health Care Reform). Đạo luật mở rộng bảo hiểm sức khỏe cho hơn 30 triệu người, chủ yếu là nới rộng trợ cấp y tế của chính phủ liên bang cho những người có lợi tức thấp và trợ giúp những người có lợi tức trung bình (middle-income Americans) mua các bảo hiểm y tế tư.” (http://topics.nytimes.com/top/news/health/diseasesconditionsandhealthtopics/health_insurance_and_managed_care/health_care_reform/index.html). Một chính sách xã hội y tế có lợi cho số lớn dân chúng như thế mà phải mất nhiều thập niên Hoa Kỳ mới đạt được, chỉ vì nhà nước Hoa Kỳ thiên về phân quyền cứng ngắc mà thiếu tập trung thống nhất quyền lực.
So với Hoa Kỳ, đất nước chúng ta vừa yếu kém hơn, vừa nghèo hơn, dân trí còn thấp hơn, và còn nhiều vấn đề kinh tế, xã hội lớn hơn, cấp bách hơn, nếu chọn phương pháp phân tán quyền lực cứng ngắc theo kiểu Hoa Kỳ như một số người đòi hỏi, nhà nước sẽ rất khó thực hiện những chính sách mang lại sự thăng tiến cuộc sống cho người dân.
Thêm nữa, khác với Hoa Kỳ, là một cường quốc mạnh cả về kinh tế lẫn quân sự, không bị quốc gia nào đe dọa, Việt Nam chúng ta là một quốc gia còn yếu kém về quân sự lại đang có đe dọa biển Đông, hải đảo và trong tương lai có thể cả ở đất liền. Mặc dù tinh thần chiến đấu chống ngoại xâm của chúng ta là vô địch, chúng ta đã chứng minh sự vô địch qua hai cuộc kháng chiến thần thánh đánh đuổi hai đế quốc đầu xỏ là Pháp và Mỹ, dành lại độc lập và tự do cho dân tộc, nhưng trong thế kỷ kỹ thuật hiện đại, sức mạnh quân sự của chúng ta còn hạn chế nhiều về phương diện vũ khí. Trong tình hình hiện nay nếu không có sự lãnh đạo thống nhất quyền lực của Đảng đối với nhà nước (government), chúng ta sẽ khó bảo vệ được sự toàn vẹn vùng biển, vùng trời, hải đảo và đất liền nếu có tình huống xảy ra.
Chúng ta thử tự hỏi, trong hai giải pháp sau đây chúng ta chọn giải pháp nào:
1-Hoặc chúng ta nhân danh dân chủ, nhân quyền tuyệt đối, hay gần tuyệt đối, để đòi hỏi một sự phân quyền cứng ngắc giữa ba ngành của nhà nước như của Hoa Kỳ hay Âu châu, khi có tình huống xảy ra, chúng ta không thể bảo vệ được tổ quốc, chỉ vì không có sự thống nhất chỉ huy, thống nhất lãnh đạo, nên không thể dồn mọi tâm huyết và lực lượng của toàn dân vào việc bảo vệ tổ quốc, để rồi một lần nữa tổ quốc lại rơi vào vòng nô lệ ngoại bang, khi đó thì cái gọi là “dân chủ, nhân quyền, và mọi thứ quyền khác” của nhân dân cũng không còn nữa.
2-Hay là chúng ta hãy tạm chấp nhận giới hạn dân chủ, giới hạn nhân quyền và quyền công dân, chấp nhận có một sự “phân quyền mềm dẻo” và sự phối hợp và thống nhất quyền lực của ba ngành nhà nước dưới sự lãnh đạo của Đảng để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ trong mọi tình huống và thực hiện mau chóng, hữu hiệu các chính sách kinh tế, xã hội và quân sự để thăng tiến phúc lợi của nhân dân.
Không cần phải lý luận nhiều, chắc chắn những người sáng suốt và yêu nước sẽ thấy rằng việc hạn chế một phần dân chủ, nhân quyền và quyền công dân để Đảng thống nhất lãnh đạo là cần thiết cho sự tồn vong và thăng tiến của tổ quốc. Nói cách khác, đúng như Chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết đã tuyên bố, “Bỏ điều 4 HP là tự sát”, không phải là Đảng tự sát mà là Tổ quốc tự sát, mà là Nhân dân tự sát.
Những người đòi bỏ điều 4 HP ít ra phải có đủ luận chứng thuyết phục hơn cả về mặt lý thuyết pháp lý lẫn mặt tình cảm yêu nước chống lại luận chứng này của phe trung kiên với Đảng thì mới mới hy vọng có thêm sự ủng hộ.
© Nguyễn Tường Tâm (luật gia)
ghi chú:
(1) http://old.danchimviet.info/archives/72774/dieu-4-hien-phap-1992-pha-huy-nen-tang-cua-chinh-ban-hien-phap/2013/02
02:19:am 02/02/13 | Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Ông Tâm ơi là ông Tâm, Ông có lú lẫn không đấy khi ông cho rằng phải có điều 4 mới có sự lãnh đạo tập trung và có sự thống nhất để bảo vệ tổ quốc chống nạn ngoại xâm. Ông có biết rằng việc tiên thiên cho mình là lãnh đạo duy nhất của dân tộc này đã làm cho dân tộc này chia rẽ và người tài giỏi không thể phát huy năng lực để lãnh đạo đất nước phát triển và bảo vệ dân tộc chống giặc tàu – kẻ thù không đội trời chung của dân tộc hàng ngàn năm và tiếp tục xâm chiếm biển, đảo, đất liền và không ngừng đánh phá nền kinh tế của ta?!!! Làm sao thống nhất dân tộc cho được khi tuyệt đại đa số nhân dân Việt Nam coi tàu là kẻ thù thì đảng cộng sản của các ông lại đội chúng lên đầu với 16 chữ vàng và 4 chữ tốt và đời đời nhớ ơn kẻ đã cung cấp đạn dược vũ khí để giúp các ông tạo nên cuộc chiến tương tàn với người anh em cùng dòng máu để tạo cơ hội cho giặc tàu xâm chiếm biển đảo của ta.
Theo ý ông nói tôi hiểu ông cho rằng độc tài toàn trị để thống nhất quyền lực nhằm khi cần làm những việc tốt cho dân, cho nước thì dể dàng không ai cản trở (nhu ban hành đạo luật Cải tổ việc chăm sóc y tế (Health Care Reform) cuẩ Mỹ) phải không ông, nhưng ông có nghĩ cũng lý luân như vậy khi đảng đôc tài của ông làm bậy, tham nhũng, ra những chính sách bậy bạ (như cải cách ruộng đất, đánh tư sản…) thi ai cản nổi hả ông.Đôc tài đẻ bảo vệ đất nước hiệu quả, nhưng nếu đảng độc tài của ông bán nước thì sao hả ông. Theo tôi dân chủ phân quyền tuy có bị những hạn chế như ông nói nhưng cái lợi của nó lớn hơn nhiều, giúp đất nước phát triễn bền vững( trong dài hạn) những cản trở mà ông đưa ra thật ra là cần thiết, vì nó thể hiên một xã hội đa chiều ý kiến,hợp với quy luật,và cuối cùng lẽ phải sẽ chiến thắng.Nước Mỹ được như ngày hôm nay chính là nhờ xã hội được tổ chức trên nền tảng dân chủ đó ông ạ.
Thiển nghĩ, cho dù giữ lại hay bỏ điều 4 HP đối với đảng và nhà nước csvn cũng chẳng có gì quan trọng, là vì;
- Bỏ điều 4 hay không thì họ vẫn độc tài đảng trị, và quyết giữ chặt cái ghế lãnh đạo!
- Mãi cho đến năm 1992 dù không có điều 4 HP thì họ vẫn giành quyền lãnh đạo là một bằng chứng!
- Buộc “quốc hội” đưa điều 4 vào Hiến Pháp 1992 chứng tỏ csvn lo sợ bị mất quyền lãnh đạo, nên họ muốn được bảo chứng qua “Hiến pháp và luật hoá” quyền lãnh đạo của họ.
- Thế nhưng, csvn có bao giờ tôn trọng “Hiến Pháp và Luật Pháp” đâu!!!
Do vậy, chúng ta có nên mất thời giờ để bàn đến nó (điều 4), hay nên dành mọi nỗ lực để thay đổi toàn bộ bản Hiến Pháp và chế độ?
“Do vậy, chúng ta có nên mất thời giờ để bàn đến nó (điều 4), hay nên dành mọi nỗ lực để thay đổi toàn bộ bản Hiến Pháp và chế độ?”
Thay đổi như thế lào, nhẩy?
Có một số người đem giải pháp H Đ Paris để đốc thúc toàn quân, toàn dân VNCH sát cánh bên nhau, v.v…
Chung Keng bĩu môi, đánh phá tơi bời!
TỰ SÁT HAY KHÔNG TỰ SÁT
Cái ông Minh Triết vật vờ
Hô rằng Điều 4 bỏ là chết luôn
Hỏi là ai chết hởi ông
Liệu rằng Đảng chết hay dân ngủm tì
Liệu rằng đất nước có còn
Non sông có mất hay ông chầu trời
Bây giờ tới Nguyễn Tường Tâm
Khi không hãn mã Trời gầm không tha
Bảo rằng Điều 4 bỏ ra
Thì rằng Tổ Quốc ra ma tức thời
Nhân dân cũng mất trên đời
Chao ôi ngu quá còn gì nữa đâu
Nước luôn tồn tại ngàn thâu
Dân luôn có mặt trên đời biết không
Chỉ khi ai bán non sông
Nước nhà mới mất quả không ra gì
Thật đời còn kẻ ngu si
Tưởng rằng chính trị mới khi ngon lành
Biết chi đâu thứ ngọn ngành
Lại đem đồng hóa với toàn núi sông
Hỏi rằng thuyết Mác Lênin
Đã từng có trước Hùng Vương bao giờ
Hỏi rằng tư tưởng “Bác Hồ”
Phải chăng có trước Hồng Bàng hay sao
Thế nên mới thấy tào lao
Những tay bợ đỡ lật nhào non sông
Để cho thỏa chí trông mong
Lợi mình lợi nhóm lợi trong lợi ngoài
Cứ hô chủ nghĩa làm đầu
Thật tình chỉ nhắm lợi sâu bụng mình
Bởi vì dân tộc anh minh
Dễ gì ngu dốt để mình vấp dây
Chẳng qua thế sự hôm nay
Đã lầm quá khứ chờ ngày đặng ra
Người xưa đã nói rõ mà
Tinh hoa đất nước mới là khí thiêng
Sá gì một đám huyên thuyên
Cá mè một lứa triền miên dại khờ
Tiện đây ta viết bài thơ
Cười đời mà cũng cười người thế gian
Vốn ngu lại tưởng huy hoàng
Kiểu người “minh triết” kiểu người “tường tâm”
“Luật gia” xưng cứ hà rầm
Chỉ toàn ngu luật thật hâm ở đời !
THƯỢNG NGÀN
(27/5/13)
“Chúng ta thử tự hỏi, trong hai giải pháp sau đây chúng ta chọn giải pháp nào:”
Không cần phaỉ tự hoỉ, vi` cả hai giaỉ pháp ông đưa ra , hay ông lập luận, đều không đúng với sự thật.
Giải pháp 1: “…để đòi hỏi một sự phân quyền cứng ngắc giữa ba ngành của nhà nước như của Hoa Kỳ hay Âu châu”. Sao phân quyền ma` lại cứng ngắc ? Độc quyền mới cứng ngắc chứ.
Giải pháp 2: ” …chấp nhận có một sự “phân quyền mềm dẻo” và sự phối hợp và thống nhất quyền lực của ba ngành nhà nước dưới sự lãnh đạo của Đảng để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ …”
Ông làm ơn chỉ cho chúng tôi xem sự “phân quyền mềm dẽo ” ở đâu? “Phân quyền mềm dẽo” là cái chi chi vậy ông luật gia ? Rõ ràng la` Đảng CSVN đang độc quyền sân chơi. Mà đã độc quyền thi` làm sao mà có chuyện “phân quyền mềm dẽo ” được. Quyền hành thâu tóm vào cho 13 người “tung hê”, có ai nưã đâu ma` noí phân quyền.
Viết lách trên mạng cho ngàn người đọc, nên chửng chạc một tí chứ ông “luât gia”.
Tôi chẳng phaỉ luật sư, cũng không tiến sĩ gi` cả. Nhưng đọc bài ông la` thấy phản biện một cách … gian xảo rồi.
Đọc bài viết tôi có cảm nghĩ như đảng CSVN mới thâu nhận ông Nguyễn Tường Tâm làm trưởng ban “dư luận viên” trên nét ?
Đọc xong bài này khiến tôi nhớ đến cái bài của ông dân biểu gì đó .. Cã có cùng một mục
đích chung đó là “Bảo hoàng”! Tuy cã hai ông khác về trình độ và chức vụ, nhưng ít ra ông
này (Tâm) không la lành như ông dân biểu . Ông dân biểu, vừa là dân biểu vưa là chủ công ty.
Có nghĩa là một tay cầm súng một tay cướp tiền và miệng thì la làng.
Ông Tâm viết:
“… giữa ba ngành lập pháp, hành pháp và tư pháp, nhưng nếu sự phân công cứng
ngắc thì quyền lực nhà nước sẽ bị phân tán. Mà một khi quyền lực nhà nước bị phân
tán thì nhà nước sẽ gặp hai trở ngại quan trọng, thứ nhất là không thực hiện được một
cách mau chóng và hữu hiệu các chính sách lớn như xóa đói giảm nghèo và xóa bỏ
cách biệt giầu nghèo giữa các giai tầng xã hội. …”
Ông luật sư Tâm nnhận xét về tam quyền phân lập thật là ngộ nghĩnh giống như nói
trẻ thơ lớp bốn!
Thật ra mục đích chính về ba nhà Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp (tam quyền) của Mỹ là,
1- Cả ba cùng kiểm soát lại hệ thống nhà nước đi đúng hay sai.
2- Cân bằng quyền lưc.
Ông Tâm nên học tí để biết là,
The constitution is not mere lawyer’s documment. It is a vehicle of life and its spirist of the age.
Ông Tâm nói:
“… . Bài “Health Care Reform” trên nhật báo The New York Times, số ra
ngày 15/2/2013 … và ông nói,
“… Một chính sách xã hội y tế có lợi cho số lớn dân chúng như thế mà
phải mất nhiều thập niên Hoa Kỳ mới đạt được, chỉ vì nhà nước Hoa Kỳ
thiên về phân quyền cứng ngắc mà thiếu tập trung thống nhất quyền lực….”
Dẩn chứng bài viết của nhật báo The New York Times… rồi lên tiếng chê
“tam quyền phân lập” là cứng ngắt! xem ra ông luật sư này đúng là một loại,
“ếch ngồi đáy giếng!”
trước khi chê người thì nên nhìn lại mình . Hảy nhìn lại hơn 30 đảng việt cộng nắm quyền
làm chủ đất nước, họ lo gì cho người dân ? Rồi nhìn lại tụi Mỹ với 3 quyền “cứng ngắt”
đã làm gì cho dân họ ?
Vấn đề health care reform của Obama trên thực tế Tốt (good) hay Xấu (bad)
trong trình trạng kinh tế hiện nay qu?a thật vẩn còn là một câu hỏi?
Liệu có tác động (xấu) đến những business hay không ? Nhưng vấn đề chính yếu là
“tiền đâu” ? Với số tiền 1168 tỉ đô trong 10 năm ? (The law will cost government
about 1168 billion over ten years.) . Tiền đâu ?Vay nợ (ai trả) , Tăng thuế ? Vấn đề này
ảnh hưởng tới tất cã mọi tầng lớp người dân . Nhất là những business lớn họ có thể
moving out khỏi USA sang bất kỳ nước nào khác mà đầu tư. Nói đâu xa, việt cộng cũng
đã làm sau khi chiếm xong miền Nam thế thì dân VN có hưởng được cái gì ? Đừng quên
người giàuở Mỹ, là những người tạo ra công ăn việc làm cho người nghèo . Obama-care
it is nothing to do with me. My concern is what else are they try to slip through. The government
is already taking over too many functions it was never create to. this gives them too much
power it is dangerous.
My feelings are the USA can’t afford it . My (USA) national debt + unfunded commitments are over $65.5 trillion. That is more than GDP of the entire world combined. Most of that unfunded commitment is from medicare alone. It has unfunded commitment over $37 trillion. My opinion is,
” If you have no background on the financial platform of the country .
Don’t do anyone any good”. Ông luật sư ạ .
Ông Tâm nói:
“… So với Hoa Kỳ, đất nước chúng ta vừa yếu kém hơn, vừa nghèo hơn,
dân trí còn thấp hơn, và còn nhiều vấn đề kinh tế, xã hội lớn hơn, cấp bách
hơn, nếu chọn phương pháp phân tán quyền lực cứng ngắc theo kiểu Hoa Kỳ
như một số người đòi hỏi, nhà nước sẽ rất khó thực hiện những chính sách
mang lại sự thăng tiến cuộc sống cho người dân. …”
Đọc đoạn trên hết ý! Đã hơn 30 chục năm thử nhìn lại đám việt cộng đã làm
gì được cho nước và cho dân ?
Ông luật sư này thuộc loại “bảo hoàng” hạng nặng. Giống như con ngựa bị
khớp mỏ chỉ thấy có một đường thẳng! nên mới có ý, “Bỏ điều 4 HP, là
Tổ quốc tự sát, là Nhân dân tự sát” thì quả là một loại đỉnh cao trí tuệ của loài
người có khác! Thật là tội nghiệp !
Một phân tích khác,vì sao phải bỏ điều 4 của Hiến-Pháp,hay nói cách khác có Điều 4 thì không bao giờ
có Đoàn-kết-Dân-Tộc. Ai cũng biết bất cứ Đảng phái nào thì cũng là một “bộ phận Nhân dân”.Nhân dân đẻ ra Đảng!! Do đó nếu gọi Nhân-Dân là Tập-thể (hợp) lớn là A,thì,Đảng là tập -thể nhỏ (con) là a,thì;
a -(- A (a thuộc A). vì A là một tập-hợp,nên những phần-tử (elements) của nó, phải tuân theo Luật-Nội-Kết (loi internal) của A. Ở đây phần tử của A chính là Nhân -dân,luật-Nội-Kết chính là Bản-hiến-Pháp!
a là tập thể nhỏ thuộc A phải tuân theo Luật-nội-kết của A.Đó là lý-luận toán-học! Đằng nầy a là tập-hợp-con,đả không tuân-theo A ,mà còn “đẻ’ ra Luật cho A! Đó là một điều Phản-khoa-Học,nếu không muốn nói phá vở Tính -bền-vững của A———> dẩn đến phá vở Đoàn -kết Dân-tộc./
Trong các bản Hiến-pháp của CS,tất cả đều ghi” Quyền lực nhà nước thuộc về Nhân-dân”!! Cái đáng nói ở đây, làm thế nào để Nhân-dân hành -xử cái quyền như HP đả qui định. Rỏ ràng là nhân dân Lảnh-đạo,chứ không phải Đảng! Điều 4 HP lại qui- định :”Đảng là người Lảnh-đạo…Đất nước”.Vậy thì trong một bản văn nói về Luật-pháp mà đả có 2 điều mâu thuẩn: Đảng và Nhân dân “tranh quyền” lảnh-đạo Đất-nước”. Trong cuộc “tranh-quyền” nầy,nhân dân chắc chắn sẽ thua,vì Đảng có súng : lực lượng vủ-trang là của Đảng,cái danh xưng “quân-đội nhân dân”,chẳng qua là trò bịp!! Nói như thế
thì quá rỏ,HP của CS chẳng qua là trò chơi “bài ba lá”,phân tích như thế mới làm “sáng lòng” Luật-
gia Tường Tâm. Lý luận kiểu Me-xừ Tâm,bố ai nhờ ông” cải”,chỉ thuê”thổi ống du-đủ”thì được./