WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Đảng Cộng Sản Việt Nam nếm mùi Dân Chủ

Lấy phiếu tín nhiệm. Ảnh Dantri

Lấy phiếu tín nhiệm. Ảnh Dantri

Cuộc bỏ phiếu tín nhiệm tại Quốc hội ngày 10/6 là một thử thách quan trọng của đảng Cộng sản Việt Nam. Và có thể nó là bước mở đầu cho cơn lốc dân chủ tại Việt Nam.

Cuộc bỏ phiếu tín nhiệm này không phải là một sáng kiến mới. Nguyên tắc bỏ phiếu tín nhiệm các chức vụ Nhà nước do Quốc hội bổ nhiệm được ấn định bởi Nghị Quyết thứ 35 của Quốc Hội khóa X vào tháng 11 năm 2001. Nghị Quyết này quy định rằng:
“Lấy phiếu tín nhiệm tại Quốc hội nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ nghĩa Việt Nam (CHXHCN) là quy trình hàng năm các đại biểu quốc hội tiến hành bỏ phiếu tín nhiệm dưới hình thức bỏ phiếu kín các chức danh lãnh đạo nhà nước và chính phủ” (theo Wikipedia)

Nhưng như một thông lệ các văn kiện trong một nước Cộng sản (trong đó có nước Cộng sản Việt Nam) từ bản Hiến Pháp, đến Nội Quy sinh họat Quốc Hội hội đều chứa đựng những điều tốt đẹp nhất về tự do dân chủ nhưng chỉ để làm cảnh chứ không bao giờ được đem ra áp dụng. Mọi quyết định, tín nhiệm ai, không tín nhiệm ai, làm gì đều do Bộ chính trị quyết định, rồi (nếu cần) thì mang ra Quốc Hội biểu quyết theo lệnh. Các cuộc biểu quyết của Quốc Hội để “nhân dân hóa” quyết định của Bộ chính trị do đó khi nào cũng trên 90%.

Hôm 10/6, một ngày sẽ đi vào lịch sử đảng Cộng sản Việt Nam, lần đầu tiên Quốc Hội Khóa XIII áp dụng nguyên tắc bỏ phiếu tín nhiệm một cách tự do các chức vụ chủ chốt do Quốc Hội bổ nhiệm với biểu quyết đa số. Có tất cả 47 chức vụ chủ chốt do Quốc hội bổ nhiệm trong đó có Chủ tịch Nước, Chủ tịch Quốc Hội, Thủ tướng Chính phủ, các Bộ trưởng và hầu hết các viên chức lớn trong bộ máy Nhà nước.

Có nhiều nguyên nhân đưa đến quyết định thực hiện cuộc bỏ phiếu tín nhiệm này. Trong năm qua sự bất hòa giữa các đảng viên cao cấp trong Bộ chính trị gồm một bên là Trương Tấn Sang, Chủ tịch nước (liên minh với Nguyễn Phú Trọng, Tổng bí thư Đảng), bên kia là Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng Chính phủ (liên minh với Nguyễn Sinh Hùng, Chủ tịch Quốc Hội) đã đến mức trầm trọng có thể xé nát đảng mà Bộ chính trị không có phương giải quyết vì bản chất phe phái không dân chủ của chính Bộ chính trị. Cho nên có thể có sáng kiến dùng nguyên tắc bỏ phiếu tín nhiệm với một cuộc bỏ phiếu hoàn toàn tự do tại quốc hội để đa số đánh giá các phe phái trong cuộc tranh chấp.

Và như được quy định bởi Nghị Quyết 35, một trong những mục đích của việc đánh giá tín nhiệm này là để loại bỏ những vị trí chưa làm tròn chức trách. Việc loại bỏ thực hiện qua nhiều công đoạn. Sau vòng lấy phiếu tín nhiệm, phải cần đến 2/3 đại biểu Quốc hội đánh giá “tín nhiệm thấp” hoặc bị hơn một nửa Quốc hội đánh giá “tín nhiệm thấp” hai năm liên tục, một vị trí nào đó mới đứng trước nguy cơ mất chức. Tuy nhiên việc mất chức chỉ diễn ra trong vòng bỏ phiếu “tín nhiệm” hay “bất tín nhiệm” trong kỳ họp quốc hội sau.

Nhìn bản kết quả bỏ phiếu tín nhiệm do Quốc Hội chính thức công bố người ta có thể thấy tính cách bỏ phiếu tự do của nó.

tinnhiem

Trong số 492 đại biểu quốc hội hiện diện (theo RFA) không kể vài phiếu trắng, ông Trương Tấn Sang, chủ tịch nước được 66.27% tín nhiệm cao, 5.62% tín nhiệm thấp. Trong khi ông Nguyễn Tấn Dũng, thủ tướng, địch thủ chính của ông Trương Tấn Sang chỉ được 42.17% ủng hộ cao và 32.13% tín nhiệm thấp. Ông Nguyễn Sinh Hùng, Chủ tịch Quốc hội được 65.86% tín nhiệm cao, và chỉ 5.02% tín nhiệm thấp.

Kết quả cuộc bỏ phiếu là một thông điệp quan trọng của Đảng cho ông Nguyễn Tấn Dũng. Nếu hiểu “tín nhiệm thấp” là “bất tín nhiệm” (người Cộng Sản thường sợ sự thật không muốn dùng danh từ có tính bi quan) thì tác dụng tâm lý của cuộc biểu quyết đối với thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có tính quyết định. Nếu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng còn bám trụ được qua bao nhiêu phong ba bão táp cho đến giờ này (vì ông không có văn hóa từ chức mà chỉ có một thứ văn hóa là lệnh một chiều của đảng) thì ông cũng khó trụ được ở chức vụ thủ tướng trước cơn gió dân chủ nội bộ.

Nhưng ảnh hưởng của cuộc bỏ phiếu tín nhiệm lần này sẽ không ngừng ở việc tạm giải quyết việc tranh chấp nội bộ đảng mà nó có thể có ảnh hưởng đến sinh hoạt Đảng một cách căn bản. Đây là lần đầu tiên các đảng viên được nếm mùi dân chủ. Chất men dân chủ khi đã nếm thì không thể khước từ được nữa.

Nó có thể là cơ hội mở cổng dân chủ như năm 1986 Tổng bí thư đảng Cộng Sản Liên bang Xô viết Mikhail Gorbachev mở cổng dân chủ bằng hai chương trình “cởi mở” (Glasnost) và “Tái cấu Trúc” (Perestroika) và đã cuốn trôi một chế độ độc tài đảng trị.
Phải chăng một cơn bão đang hình thành tại Việt Nam ?./.

June 12, 2013

© Trần Bình Nam

© Đàn Chim Việt

 

8 Phản hồi cho “Đảng Cộng Sản Việt Nam nếm mùi Dân Chủ”

  1. DâM TiêN says:

    Tác già Bình Bình Nam ơi.
    Bên trong còn lắm điều hay, không như ta bàn loan ngoài vòng đâu.
    Nếu không có điều hay, thì làm sao toàn phe Nam Kỳ trị vì VN theo
    con đường đổi mới từ 1975 tới nay.
    Có nhửng việc vượt khỏi bàn tay nhũng người trong nước.

  2. Trần Tưởng says:

    “Nó có thể là cơ hội mở cổng dân chủ như năm 1986 Tổng bí thư đảng Cộng Sản Liên bang Xô viết Mikhail Gorbachev mở cổng dân chủ bằng hai chương trình “cởi mở” (Glasnost) và “Tái cấu Trúc” (Perestroika) và đã cuốn trôi một chế độ độc tài đảng trị.
    Phải chăng một cơn bão đang hình thành tại Việt Nam ?.” -Trích.

    Giời ạ ! Cái “cuốc hội” của xứ Việt Cộng là cái cuốc hội bù nhìn ,chỉ toàn là bọn đảng viên cấu kết thành
    phe nhóm …. Chúng bày ra cái trò “bỏ phiếu” chỉ là một hình thức để đấm đá nhau … Chứ có phải là ” mùi Dân Chủ” đâu, mà ông Trần B Nam thổi phồng lên qúa mạng vậy !!!

    Hay là ông Nam cũng tin vào cái ngụy biện cuả các đỉnh cao trí tuệ ViXi : “dân chủ ở Việt Nam khác
    với dân chủ của các nước khác trên quả địa cầu này “.

    • Lại Mạnh Cường says:

      Thực ra có thể tạm gọi là so sánh ít bị khập khiễng, đó là: NẾU như bọn CS chấp nhận BẢN ĐỀ NGHỊ tu chính Hiến pháp của các thân hào nhân sĩ đã gửi cho quốc hội.

      Cái thứ chữa triệu chứng, bằng sự bỏ phiếu tín nhiệm cho có của quốc hội, làm sao chữa được các cái gọi là (the so-called) LỖI HỆ THỐNG chứ !
      Còn khuya mới có được cái gọi là vết dầu loang như ông TBN mong đợi ! Quốc hội đại đa phần là bọn đảng viên đã chọn kỹ, chỉ có một hai kẻ được xem như là ứng viên tự do, nhưng phải thông qua sự giới thiệu của cơ quan ngoại vi của đảng CS, tức Mặt trận Tổ quốc.

      Chỉ có thể sửa lại các lỗi hệ thống như đề nghị và thực hiện của Gorbachev qua hai giải pháp Perestroika + Glasnost. Đó là một nỗ lực tuyệt vời nhất. Chính vì thế mà đám CS giáo điều, cứng nhắc, gọi chung là đám bảo thủ “hardliner”, ở LX cũ tìm cách đảo chánh Gorbachev, nhằm tái lập lại cái hệ thống cũ kỹ từ thời Lenin và Stalin để lại.

      Hồi tưởng lại ở thập niên 90, Trần Xuân Bách mới mon men tỏ ra ái mộ dân chủ đa nguyên, là bị toàn bộ đám CS gộc ở Bộ Chính Trị và Ủy ban Chấp hành Trung ương đảng CS đánh cho thừa sống thiếu chết.
      Bởi thế đừng ngạc nhiên khi bọn chúng đã coi như đồ bỏ các kiến nghị của nhóm trí thức đòi phải thực sự thay đổi hiến pháp tận gốc rễ (bỏ điều bốn độc đảng; bỏ sở hữu toàn dân đât đai, tôn trọng nhân quyền ….).
      Thậm chí chống Tàu xâm lược mà còn kô được phép, bị đàn áp dã man chưa từng thấy. Dân oan đi kêu cứu cũng bị trấn áp thô bạo.

      LMC

      wikipedia
      Trần Xuân Bách (23 tháng 5, 1924 – 1 tháng 1, 2006) là chính khách, đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, người có chủ trương cải cách theo kiểu Gorbachov ở Việt Nam.

      Ông là Bí thư Trung ương Đảng từ khóa V (1982), Chánh Văn phòng Trung ương Đảng.

      Tại Đại hội VI của Đảng Cộng sản Việt Nam (1986), ông được bầu làm Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng và được giao nhiệm vụ nghiên cứu về lý luận.

      Ông là đại biểu Quốc hội các khóa II, III, IV, Ủy viên Ủy ban Thường vụ Quốc hội các khóa III, IV.

      Ông đã có nhiều bài viết và phát biểu theo hướng đổi mới mạnh mẽ theo xu hướng đa nguyên, đa đảng khi trào lưu cải tổ do Gorbachov đưa ra đang lan tràn trong nhiều nước cộng sản. Do đó, tại Hội nghị Trung ương Đảng lần thứ 8 (tháng 3 năm 1990), Trần Xuân Bách đã bị phê phán gay gắt và bị kỷ luật, phải ra khỏi Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương.

      Ông được Bộ trưởng Bộ ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch mời về làm chuyên viên tại Bộ Ngoại giao cho đến tháng 8 năm 1990 thì nghỉ hưu.

      Ông từng phát biểu: “Dân chủ không phải là ban ơn, không phải là mở rộng dân chủ hay dân chủ mở rộng… Dân chủ là quyền của dân, với tư cách là người làm nên lịch sử, không phải là ban phát – do tấm lòng của người lãnh đạo này hay người lãnh đạo kia. Thực chất của dân chủ là khơi thông trí tuệ của toàn dân tộc và đưa đất nước đi lên kịp thời đại…”.[cần dẫn nguồn]

      Do lâm bệnh nặng, ông đã mất hồi 15 giờ 34 phút, ngày 1 tháng 1 năm 2006. Ông được mai táng tại nghĩa trang Mai Dịch, Hà Nội, nơi chôn cất các nhân vật lãnh đạo cao cấp.

  3. Bich Dang says:

    Bầy khỉ bỏ phiếu cho nhau , làm gì có dân mà gọi la` nếm mùi dân chủ. Hơn nửa đây cũng chỉ là một đòn thù cấu xé nhau.

    Tác giả bài nầy không đáng xách dép cho Phương Uyên ” Đi chết đi… cộng sản “

  4. Lại Mạnh Cường says:

    Thưa tác giả,

    Tôi hoàn toàn chia sẽ góp ý của độc giả Len Nguyen, cho rằng tác giả Trần Bình Nam đang phi “high”, bởi lạc quan vô cùng tếu !

    Tôi đã thưa từ lâu nay, CS đang cố LỘT XÁC để tự cứu mình, đồng thời cố trụ lại trên quyền lực ! Chúng đang mà mặt thiên hạ bằng các đòn phép mị dân thật tinh vi, nhưng vẫn còn sơ hở vì ấu trĩ. Cũng bởi ăn vụng không khéo chùi mép.

    1/
    Dân chủ hóa mà lại gửi cán bộ chọn lọc qua Tàu cộng học chính trị, để hợp tác toàn diện với Tàu về mặt chính trị, hòng cố cứu vãn tình thế đang hồi nguy hiểm cho chúng.
    Tàu và Ta là những con tương cận, đang có nguy cơ bị diệt chủng, cho nên dù “răng cắn môi chảy toé máu”, nhưng chúng vẫn phải làm hòa ở giới hạn nào đó, kẻo “môi hở răng lạnh” !
    Vâng VN mà dân chủ hóa trước Tàu, qua sự ngả theo Mỹ, thì sẽ tao ra một cơn bão dân chủ lan sang Tàu. Cơn sóng thần dân chủ đó sẽ lan sang ba tỉnh Vân Nam, Quảng Tây và Quảng Đông, để rồi lan dọc theo vùng duyên hải, lên tới tận Bắc Kinh, là trái tim của Hoa lục.

    Nói rõ hơn, sự đe doạn tốn vong của triều đại CS bên Tàu nay không còn từ phương Bắc như thời phong kiến, mà từ phương Nam vậy. Một VN dân chủ tự do sẽ là một lưỡi gươm nhọn đâu xuốt từ hạ bàn lên tới tim óc đế quốc đỏ còn sót lại trên hành tinh này.

    Ba tỉnh cực nam giáp ranh với VN là những thùng thuốc súng đang chờ một mồi lửa dân chủ tự do từ phía VN thảy vào là tạo phản ứng dây chuyền lan sang các tỉnh giầu có vùng duyên hải kế cận nhau, và từ vùng duyên hải lan nhanh vào các tỉnh trong lục địa vùng Hoa Nam, rồi bốc nhanh lên vùng Hoa Bắc.

    Đó là lý do mà Tàu cộng bằng mọi giá buộc Việt cộng phải nằm trong qũi đạo của chúng. Hệ quả bọn Vixi đã trở thành một lũ “mãi quốc cầu vinh” như ta thấy. Chưa bao giờ Bộ Chính trị và Ủy ban Chấp hành Trung ương đảng CSVN lại qụi lụy Tàu đến mực độ hèn hạ như thế.
    Không dám trực diện, chỉ gọi là Tàu lạ xâm phạm hải phận, mặc cho lực lượng hải quân và ngư dân Tàu quấy rối ở Biển Đông không biết bao nhiêu lần; dân chúng có biểu tình hay tỏ ý chống Tàu cộng bành trướng là bị bọn đầu to cu teo ở Ba Đình tìm mọi cách trấn áp. Chúng bán đất bán biển bán tài nguyên cho Tàu, mặc cho dân chúng khốn khổ ra sao cũng kệ xác, cũng bỏ ngoài tai biết bao lời can gián, phản đối từ phía dân

    2/
    Bắt chước theo Tàu cộng, cho phép bọn doanh gia gia nhập đảng CS dễ dàng và cho ngồi cả vào quốc hội để bàn chuyện nước. Thực ra đảng CS giờ đây cấu kết với thành phần con buôn thuộc loai tư sản mại bản, để thao túng, theo như Thuyết Ba Đại diện của Giang Trạch Dân mà thôi.
    Thậm chí ở VN chúng còn cho bọn đảng viên loại này, điển hình như Đinh La Thăng nắm chức bộ trưởng giao thông vận tải, để mị dân hết cỡ. Đinh La Thăng tài cán ra sao xin miễn bàn thêm ở đây.

    Bọn lãnh đạo gọi là CS ở Bắc Kinh và Hà Nội, đã đánh rơi mất lý tưởng CS, đúng như người ta nói, mà hiện nguyên hình thành một tập đoàn Mafia đỏ. Quyền lực cả nước thât sự ra nằm trong tay các nhóm lợi ích, chúng nắm độc quyền khai thác kinh tế ở hầu hết mọi lãnh vực, nhất là ở lãnh vực béo bở nhất, như ở VN là khai thác và buôn bán dầu khí. Chúng núp kỹ dưới chiêu bài kinh tế thị trường theo định hướng xã nghĩa, tức sector quốc doanh nắm chặt bởi bọn đảng viên gộc, cùng tay chân bộ hạ thân tín và thân nhân ruột thịt !

    Hiện nay chúng tiến thêm một bước nữa là bày trò bỏ phiếu tín nhiệm những nhân vật chủ chốt trong guồng máy nhà nước. Cái trò gian lận chữ nghĩa được tận dụng tối đa trong tình huống này. Nào là phân loại thành ba hạng: tín nhiệm cao, tín nhiệm và tín nhiệm thấp. Nghĩa là chỉ có tín nhiệm ít nhiều, chứ tuyệt nhiên không chấp nhận chuyện KHÔNG TÍN NHIỆM !
    Xưa nay KHẮP THẾ GIỚI, người ta bỏ phiểu tìn nhiệm và chỉ chia ra ba loại như sau: tín nhiệm, không tín nhiệm và phiếu trắng !

    Trò đời, kô có thì cố làm cho có qua khẩu hiệu hay chơi chữ. VN thời CS lúc nào cũng chơi chữ kiểu như VNDCCH + “độc lập, tự do, hạnh phúc”; rồi CHXHCNVN + “độc lập, tự do, hạnh phúc” ! Thời bao cấp trong các diễn văn ở phần đầu đại loại có công thức Kinh thưa dồng chí TBT Lê Duẫn “vô vàn kính yêu” bla bla bla ; ôm hôn thắm thiết đến tận ba bốn lần thật dơ dáng dạng hình.

    Tóm lại, cái trò dân chủ dzởm trên được gọi là DÂN CHỦ HÓA TRONG ĐẢNG, ban đầu đi từ quốc hội sẽ lan rộng ra trong dân gian. Chẳng hạn nay mai sẽ cho dân có quyền bỏ phiều bầu cử mọi cơ cấu lãnh đạo ở câp thấp nhất để thử nghiệm, rồi lan dần lên trên. Tốc độ sẽ do trung ương ấn định để tránh trưởng hợp đi ngoài tầm tay.

    3/
    Thực ra nới rộng quyền lực của quốc hội cũng chỉ là một lối mị dân, một cách biện bác của bọn đầu não vậy thôi. Bởi muốn được một cái ghế trong quốc hội đó không phải dễ dàng, mà bị sàng lọc kỹ lưỡng qua một cơ chế ; đó là sự giới thiệu và chuẩn y của Mặt trận Tổ quốc, một trong những cơ quan ngoại vi của CS.
    Ngồi được trong đó rồi cũng chưa chắc đã vững vàng. Điển hình như bà nghị Đặng Thị Hoàng Yến, một đại gia ngồi chưa ấm chỗ, đã bị phe Thủ Dzũng âm mưu hất văng ra ngoài !

    Trong khi đó những đòi hỏi bức thiết để sửa lại các cái gọi là LỖI HỆ THỐNG, như độc đảng, quyền tư hữu đât đai, nhân quyền … thì bị bác bỏ thẳng tay. Cứ xem cái trò gọi là tu chính hiến pháp hiện nay ra sao sẽ rõ.

    Kính cáo,
    Lại Mạnh Cường

  5. danluan13 says:

    Tín nhiêm cao
    Tín nhiệm
    Tín nhiệm thấp

    Cộng sản mị dân thật buồn cười. Tất cả đều là tín nhiệm, không có bất tín nhiệm.
    Một hình thức tranh giành quyền lực nội bộ thông qua quốc hội, chằng có ý nghĩa tích cực cho dân cho nước vì quốc hội là của đảng chứ không phải của dân.

    Đừng đóng kịch dân chủ lừa dân.
    Hãy để dân đánh giá.
    Hãy cho dân được bầu cử và ứng cử tự do.
    Dân biết nhưng đảng cứ lừa, vì không lừa là… tự sát.

    (Trích): “…một trong những mục đích của việc đánh giá tín nhiệm này là để loại bỏ những vị trí chưa làm tròn chức trách.” (ngưng)

    Lãnh đạo nào, vị trí nào làm tròn chức trách? Nếu không có ai làm tròn chức trách thì quốc hội có loại bỏ tất cả?

    (Trích): “Nhìn bản kết quả bỏ phiếu tín nhiệm do Quốc Hội chính thức công bố người ta có thể thấy tính cách bỏ phiếu tự do của nó.” (ngưng)

    Một quốc hội mà đại biểu không do dân bầu, không đại diện cho dân mà nói rằng tự do? Quốc hội là của đảng và lựa chọn người này hay bỏ người kia thì cũng chỉ là lợi ích của đảng, của phe nhóm, chẳng liên quan gì tới đòi hỏi của dân.

    (Trích): “… dân chủ nội bộ.“(ngưng)

    Cả một quốc hội, có đại biểu nào do dân bầu mà có dân chủ? Đừng đem chữ “dân chủ” vào quốc hội, tội dân lắm, vì dân không làm chủ các ông mà đảng.

    kbc

    • Trần Tưởng says:

      Đồng ý với ông danluan13 .

      “… dân chủ nội bộ.“ là cái quái gì nhỉ ???
      Tôi nghĩ ông TBNam còn mơ hồ về khái niệm cuả Dân Chủ

  6. Len Nguyen says:

    Hình như tác giả viết bài nầy trong lúc nằm mơ thấy “cáo hồ”.

Phản hồi