WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cần đổi luật chơi trên Biển Ðông

Sau bài viết về cuộc gặp gỡ giữa Tập Cận Bình với Obama ở California, một người Việt sống ở Ðức đã góp ý kiến. Ông Âu Dương Thệ, nhà nghiên cứu chính trị, đồng ý rằng hai nước Mỹ và Trung Quốc sẽ không thể vì vùng Biển Ðông mà gây chiến với nhau; tuy nhiên, số phận dân tộc Việt Nam sẽ không nhờ thế mà được yên ổn.

bình-obama

Ông Âu Dương Thệ nhắc lại lời Tập Cận Bình nói rằng “biển Ðông đủ rộng cho hai nước;” ngầm hiểu là Bắc Kinh sẵn sàng chia khu vực ảnh hưởng với Washington. Nhưng chính quyền Trung Cộng vẫn luôn nhấn mạnh rằng vùng “Chín đoạn” gồm cả biển Ðông của nước ta thuộc “quyền lợi cốt lõi của Trung Quốc,” không khác gì Ðài Loan và Tây Tạng. Suy ra, sách lược của Tập Cận Bình là: Không trực tiếp đối đầu với Mỹ nhưng sẽ tìm cách để Mỹ không thể can thiệp vào “quyền lợi cốt lõi” của họ.

Bắc Kinh phải làm gì để đạt được cả hai điều kiện, vừa đóng vai chủ nhân ông khai thác vùng “lưỡi bò,” vừa không “gây rắc rối” để Mỹ lấy cớ can thiệp? Tiến Sĩ Âu Dương Thệ, như nhiều người quan sát khác, đều thấy rằng sách lược tốt nhất của họ là làm sao tóm được cả nhóm người cầm quyền ở Việt Nam, bỏ vào trong túi! Nằm trong túi, phải giữ im lặng, không bao giờ gây ồn ào dù bị lấn ép.

Hiện nay mỗi lần Trung Cộng lấn bước, chính quyền cộng sản ở Việt Nam cũng được gửi văn thư lên tiếng phản đối, nhưng họ phải nói trong khuôn khổ “quan hệ song phương.” Giới lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng hay Trương Tấn Sang luôn luôn theo đúng đường lối song phương này, được quy định bằng “16 chữ vàng.” Chấp nhận giải quyết các bất đồng bằng đối thoại song phương, nghĩa là chỉ được nói chuyện như các “đồng chí, anh em,” giữa hai đảng cộng sản, giữa hai chính quyền cộng sản. Họ không được phép nêu các bất đồng trước các hội nghị quốc tế, cũng không được thưa kiện ra các tòa án quốc tế khi có tranh chấp về chủ quyền. Giống như trong một gia đình mà người chồng vũ phu đánh vợ thường xuyên, nhưng lối xóm không thể nào can thiệp vì người vợ lúc nào cũng chỉ nhỏ nhẹ năn nỉ chồng xin tha, mà không bao giờ lớn tiếng kêu cứu!

Chúng ta biết rằng năm 1974, chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đã nộp đơn thưa kiện việc Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa ngay sau khi hải quân ta không đủ sức giữ. Ðảng Cộng Sản Việt Nam chưa bao giờ làm một hành động tương tự, dù Trung Cộng đã chiếm đất, chiếm đảo, và lấn áp nhiều lần.

Khi đã ràng buộc được chính quyền Cộng Sản Việt Nam trong quy tắc “song phương” này, Bắc Kinh không phải lo có nước khác cản trở việc xâm chiếm Biển Ðông theo lối tằm ăn dâu của họ. Chiến thuật của Trung Cộng là đặt cả thế giới trước một chuỗi những “sự kiện đã rồi.” Mỗi tuần, mỗi tháng, họ lấn thêm một bước bằng các hành động lấn áp. Mỗi sự kiện đã rồi này đánh dấu một bước thắng lợi của họ, thắng thế trên thực tế hoặc trên danh nghĩa. Họ tiếp tục tiến từng bước một trên con đường bành trướng từ năm 1974 đến nay, đặt thế giới trước cảnh “ván đã đóng thuyền.” Năm 1988 họ chiếm thêm một số đảo ở Trường Sa, mở đường cho Mã Lai Á bắt chước. Trong hai chục năm qua, hải thuyền của họ lấn áp, cướp bóc, giết hại các ngư dân Việt Nam. Họ đưa tầu chiến hộ tống ngư dân Trung Quốc vào vùng biển này. Họ đặt ra đơn vị hành chánh Tam Sa để chính thức hóa việc chiếm đoạt Hoàng Sa và một phần Trường Sa. Họ lập sân bay, tổ chức du lịch trên các đảo đã chiếm. Họ ngăn cấm các hãng khai thác dầu khí không được cộng tác với Việt Nam. Họ tấn công các thuyền đánh cá để dần dần ngư phủ Việt Nam chán nản không dám lái thuyền vào những vùng bị họ cấm đoán.

Khi Trung Cộng tiếp tục lấn dần, lấn dần mà chính quyền Việt Nam không công khai phản đối trước mặt thế giới, cũng không lên tiếng trong các hội nghị, không nạp đơn kiện ra tòa án quốc tế (như Phi Luật Tân đã làm), thì các nước khác trong vùng, kể cả nước Mỹ, không có lý do nào để can thiệp. Như vậy là Bắc Kinh có thể đạt được hai mục tiêu một lúc: Lấn chiếm Biển Ðông mà không gây tranh chấp với Mỹ, vẫn mặc nhiên công nhận Mỹ là một đấu thủ có mặt trong sân chơi Ðông Nam Á.

Trong cuộc chơi lớn trong vùng này, nhu cầu chiến lược của Trung Cộng là gì? Trước hết, họ cần bảo vệ con đường thông thương qua Eo biển Malacca, giữa Singapore và Indonesia. Dầu khí và nguyên liệu cung cấp cho nền kinh tế Trung Quốc tùy thuộc con đường huyết mạch này. Trung Cộng không thể bỏ qua bài học lịch sử Ðại Chiến Thứ Hai. Năm 1941 Nhật Bản phải tấn công xuống Ðông Nam Á; do đó phải gây chiến với Mỹ, cũng vì con đường tiếp tế này bị Anh, Mỹ ngăn cản. Ðầu năm 1944 quân đội Nhật Bản bắt đầu thua trận, cũng vì tất cả các tầu chở nguyên liệu và dầu khí qua đây bị chặn lại. Gia tăng các căn cứ hải quân trong vùng là một bảo đảm nguồn tiếp liệu cho kinh tế Trung Cộng.

Nhưng các cường quốc Ðông Bắc Á như Nhật Bản, Nam Hàn, cũng đều cần con đường biển qua vùng Ðông Nam Á, tại sao không nước nào bày những trò lấn áp hung hãn như Trung Cộng đã thi hành đối với Việt Nam? Vì các nước trên không sợ họ bị Mỹ ngăn cản. Họ đều là đồng minh của Mỹ, trong khi Trung Cộng vẫn coi Mỹ là một đối thủ, từ sau cuộc chiến tranh Cao Ly năm 1950. Giữa Mỹ và Trung Cộng còn một mâu thuẫn lâu dài là Ðài Loan. Ðể củng cố sức mạnh trước khi phải đối đầu trực tiếp với Mỹ, có thể trong thế kỷ tới, Trung Cộng sẽ bành trướng trong vùng Ðông Nam Á, dùng đó làm một nơi thử thách. Vừa để thăm dò phản ứng của Mỹ, Ấn Ðộ, vừa đe dọa các đồng minh của Mỹ trong vùng này. Hơn nữa, trong cuộc chơi lớn này, Trung Cộng có thể dùng Việt Nam làm nơi thí nghiệm các chiến thuật lấn lướt, ép buộc, xâm chiếm, trước khi đem thử áp dụng với các nước Ðông Nam Á khác. Họ đã thử một lần, với Phi Lật Tân, áp dụng các chiến thuật đã dùng ở Việt Nam.

Nếu Việt Nam bị khuất phục thì kế hoạch bành trướng của Trung Cộng trong cả vùng Ðông Nam Á sẽ thành công hơn một nửa. Kinh nghiệm từ năm 1974, 1988, cho họ thấy là đối với Việt Nam thì cứ tiến tới, mỗi bước tiến thêm thì chân họ càng vững chơn. Họ không cần một chính quyền Việt Nam “thân Trung Quốc,” vì chỉ cần người “thân” khi đối xử ngang hàng với nhau. Ðối với Trung Cộng thì ở Việt Nam chỉ cần có những người đó “sợ” họ là đủ. Mỗi lần bị Trung Cộng “nắn gân,” cho tới nay Cộng Sản Việt Nam đều cắn răng nhịn nhục, như Phạm Văn Ðồng (1958), Nguyễn Văn Linh (1992) đã làm. Các kinh nghiệm đó khiến cho Trung Cộng khinh thường, sẵn sàng dùng Việt Nam làm nơi thí nghiệm các hành động xâm lấn, trước khi áp dụng cho các nước khác trong vùng.

Một lý do khác khiến Trung Cộng muốn kiểm soát vùng Lưỡi Bò, Cửu Ðoạn Tuyến, là họ tin rằng chung quanh quần đảo Trường Sa có nhiều mỏ dầu khí. Theo Cơ quan Thông tin Năng lượng của Mỹ, trong vùng Biển Ðông số lượng dự trữ dầu khoảng bảy tỷ thùng, nhiều lắm là 20 tỷ; tương đương với số dầu dự trữ của Trung Quốc bây giờ. Nhưng các nhà khảo sát Trung Quốc lại đoán rằng trữ lượng dầu trong vùng phải lớn gấp mười lần, tới 200 tỷ thùng; con số lớn hơn số dự trự của Canada (175 tỷ) và gấp đôi Kuwait. Do đó, họ tin là nếu khai thác được cả vùng lưỡi bò thì số dầu sản xuất ở đây, đại đa số trong quần đảo Trường Sa; mỗi năm có thể cung cấp một phần tư nhu cầu năng lượng của Trung Quốc, trong hàng thế kỷ nữa. Hiện Việt Nam vẫn kiểm soát nhiều hòn đảo nhất trong vùng Trường Sa. Vì thế, lấn áp được Việt Nam thì sẽ dần dần chiếm được quyền khai thác tài nguyên dầu khí trong cả vùng.

Ðối với nước Mỹ, quốc gia nào làm chủ các mỏ dầu khí trong vùng này cũng không quan trọng. Họ chỉ cần bảo đảm tất cả đều cùng theo luật chơi kinh tế, tức là tự do trao đổi, tự do ký hợp đồng, tự do cạnh tranh. Trong 30 năm nữa, nước Mỹ sẽ không còn lệ thuộc vào dầu lửa như hiện nay, vì các nguồn năng lượng mới đang được tìm tòi, khai phá, trên khắp cả thế giới. Và trong tương lai ngay các xe hơi cũng sẽ không lệ thuộc máy chạy bằng xăng nữa. Nhưng dù nước nào làm chủ các mỏ dầu, dù công ty nào trúng thầu khai thác mỏ, thì cho tới nước Mỹ vẫn đứng đầu trong việc cung cấp các dịch vụ kỹ thuật cho công nghiệp dầu khí; mà trong tương lai chắc cũng khó nước nào theo kịp. Cho nên nước Mỹ có thể cứ khoanh tay đứng ngoài các cuộc tranh chấp ở Biển Ðông.

Cuối cùng, chỉ có người Việt Nam phải lo bảo vệ các quyền lợi của mình trong vùng Biển Ðông. Mà cho tới nay, người Việt thấy rõ ràng mình đang bị thiệt thòi.

Cho nên, tất cả mọi người Việt Nam đều thấy đã tới lúc quan hệ giữa nước mình và Cộng Sản Trung Hoa phải thay đổi. Phải đổi luật chơi giữa Việt Nam và Trung Quốc.

Nhưng thay đổi như thế nào? Làm sao để Trung Cộng phải chấp nhận thay đổi? Chúng ta có thể theo gương một nước, là Miến Ðiện. Miến Ðiện cũng từng theo một thứ chủ nghĩa xã hội, từng đóng vai một chư hầu của Cộng Sản Trung Hoa trong gần hai thế hệ. Bây giờ, họ giao thiệp theo các quy tắc mới. Mà Cộng Sản Trung Hoa vẫn phải chấp nhận. Chúng ta sẽ xem Miến Ðiện thay đổi luật chơi như thế nào.

Nguồn: Nguoi-viet.com

12 Phản hồi cho “Cần đổi luật chơi trên Biển Ðông”

  1. bùi Lễ says:

    Tôi nghĩ thế này, Vấn đề Mỹ gặp Tàu qua lý do “tin tặc” chỉ là một cái cớ để
    qua mắt Nga . Vì Nga cũng muốn nối lại với Tàu để dành ảnh hưởng với Mỹ .
    Vì thế Mỹ muốn gặp Tàu để mà “mặc cả” vì Mỹ không thể/muốn bị vướn bận
    cùng một lúc với 02 thế lực . Với cái nhìn như vầy, nên khi mà Tập Cận Bình
    nói rằng “biển Ðông đủ rộng cho hai nước” ý muốn nói Tàu sẵn sàng chia khu
    vực ảnh hưởng với Washington.
    Vì thế, tôi tin chắc là Mỹ sẽ làm ngơ với cái “lưỡi bò” khi mà Tàu muốn.
    Điều này cũng phải thôi vì “hồn ai nấy giử” không lý gì Mỹ phải giử cho thiên
    hạ :-)))) . Với Mỹ vấn đề Âu Châu hiện nay là chính. Mỹ muốn lập lá chắn/network
    chống vủ khí nguyên tử từ Nga. Tôi tin ai cũng hiểu với Obama qua bài diển
    thuyết vừa rồi ở Bá Linh .
    Thành ra vấn đề của VN (hay của bất cứ nước nào trong khu vực) thì họ tự lo
    lấy. Điều này cũng đúng vì không ai thương mình bằng mình thì hà cớ gì sự
    an toàn của chính mình lại ỉ lại vào kẻ khác ? :-))

    Thành ra tôi nghĩ vấn đề của VN nếu việt cộng không lo giử những cái còn lại
    mà ỷ lại đường đu dây thì chết mà không biết tại sao!

  2. vietha says:

    Tất nhiên là dù Mỹ có bỏ rơi VN thì VN vẫn có cách liên kết với Nga, Nhật, Ấn Độ và Asean để chống TQ. Vì quyền lợi sát sườn là giao thương trên biển, mấy nước này đương nhiên không thể bỏ mặc VN.

    Tuy nhiên nếu giả sử VN mà theo TQ (Chỉ giả sử thôi) thì TQ sẽ chiếm chọn Biển Đông là cái chắc. Lúc đó TQ bịt kín con đường giao thương trên biển thì thử hỏi ai thiệt?
    Nếu TQ chiếm được Biển Đông thi có ngày cả 10 nước Asean cũng sẽ về tay TQ và TQ còn dễ dàng tiến ra Ấn Độ Dương…Khi đó thì ai thiêt? Ai sẽ lo?

    Vậy nên, có cho Mỹ ăn kẹo thì Mỹ cũng không dám bỏ rơi VN vào tay TQ! Ai nói Mỹ không cần VN là đồ óc bã “đậu phụ Tứ Xuyên” rồi?

  3. LeBinh says:

    Người Miến Điện có thể thay đổi cuộc chơi vì các tướng lãnh độc tài Miến Điện không bị lệ thuộc vào chủ nghĩa Mác-Lê, còn bọn phản động csvn là tay sai của Tầu, chúng “tự nguyện” đứng vào hàng ngũ các nước cs do Tầu lãnh đạo, vì vậy không có luật chơi mà chỉ có luật “bị chơi” do Tầu đặt ra, nếu bọn phản động csvn có bản lĩnh thì chúng đã thay đổi “luật chơi” từ lâu chứ không phải chờ đến bây giờ. Sau năm 1975, bọn bình luận gia ngu ngốc phương Tây đã cho rằng VN sẽ là một Nam Tư ở Đông-Nam-Á chắc các bậc tiền bối còn nhớ, thực tế ra sao ai cũng rỏ, chúng không làm tay sai cho Nga thì làm tay sai cho Tầu, sau khi bức tường Berlin sụp đổ thì bọn phản động csvn gấp rút, hối hả , nôn nóng để được chui xuống háng bọn Tầu, thay đổi “cuộc chơi” là vậy đó.

  4. Trúc Bạch says:

    Bác Hồ vâng lệnh bác Mao
    “Đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào” mới thôi.
    Từ ngày Mỹ-Ngụy…cút rồi.
    cái “tình đồng chí răng-môi” cũng…tàn
    Biển-đảo không dám hỏi han
    Tọng cho 16 cục ….vàng – im ngay ! .

    *******

    Bốn thằng Hùng-Dũng-Trọng-Sang
    Nuốt phải 16 cục…vàng nên ngu
    Người yêu nước – bắt bỏ tù
    Liếm gót bành trướng gật gù….”anh em” .(có version ghi là :”liếm khu bành trướng gật gù khen…ngon”, nhưng vì chữ “liếm khu” quá …tục, nên – sorry – đổi thành “liếm gót”)

  5. CÀO CÀO says:

    ” —Ông Âu Dương Thệ nhắc lại lời Tập Cận Bình nói rằng “biển Ðông đủ rộng cho hai nước;” ngầm hiểu là Bắc Kinh sẵn sàng chia khu vực ảnh hưởng với Washington. Nhưng chính quyền Trung Cộng vẫn luôn nhấn mạnh rằng vùng “Chín đoạn” gồm cả biển Ðông của nước ta thuộc “quyền lợi cốt lõi của Trung Quốc,” không khác gì Ðài Loan và Tây Tạng. Suy ra, sách lược của Tập Cận Bình là: Không trực tiếp đối đầu với Mỹ nhưng sẽ tìm cách để Mỹ không thể can thiệp vào “quyền lợi cốt lõi” của họ.—-” CÀO CÀO BÌNH LOẠN CHƠI : Nếu ” NGẦM HIỂU Bắc Kinh sẵn sàng chia khu vực ảnh hưởng với Washington ….” thì e rằng ” KHÔNG HIỂU ” thì đúng hơn, cái tim đen của Bắc Kinh là mộng bành ” chướng ” ( mộng đi bành trướng, ” chướng” tai gai mắt !? ) . Mỹ thừa biết, nhưng vì quyền lợi ” bán Chúa ” nên Mỹ mới hé mở chút cửa cho Bắc Kinh lấy đường đi ” nhất bản vạn lợi ” để Mỹ còn có chỗ ” bắt địa ” ( vay hàng ngàn tỉ, mà chú Ba đâu có dám đòi, trong khi đó mất có vài tỉ cho thằng em vay đánh cho Mỹ cút ngụy nhào chưa trả kịp đã bị chú siết nợ lòi cả máu mắt thằng em !? ) . Còn bảo vì quyền lợi cốt lõi, lưỡi bò lưỡi trâu tại Biển Đông mỏ dầu mỏ khí thì lại càng sai, lý thuyết nhiều quá, chẳng biết gì về khoa học hiện đại ! Trong tương lai rất gần đây ; thủy điện, hạt nhân điện, dầu khí điện ….sẽ được thay thế bằng ” phong điện ” ( chạy bằng sức gó ) xưa phải cần gió mạnh vài nút, ngày nay nhờ ” đất hiếm ( rare earth ) chỉ cần gió thổi 5, sáu mai ( miles ) mộtt giờ cũng đủ , với Dysprosium, lanthanum lấy từ đất hiêm có thể tạo ra nhừng nam châm ( magnets ) mạnh hàng triệu Gauss ( để làm các phần đứng Stators trong máy phát điện ) China thiếu gì, ngay trong lòng đất khai thác lại dễ dàng không tốn kém bằng mỏ dầu, hạt nhân…

    • CÀO CÀO Jr. says:

      Chuyện đã rõ như ban ngày còn bàn tới bàn lui làm gì nữa cho mất thì giờ , để thì giờ đó mà tố thằng Tầu phù đã và đang đầu độc thế giới bằng đủ mọi hình thức như…cần xa ma túy, độc tố trong các đồ gia dụng, thực phẩm v.v…còn có ích hơn là quí vị nói chuyện cù nhằng với nó . Không chỉ thằng Tầu mà ngay cả thằng Nga Sô cũng bị Mỹ bỏ rọ cả nút từ lâu rồi : đi lối nào, Bắc cực hả, có mà theo Tố Tố với Thúy sơn giết hải báo lấy thịt rồi bện rễ cây ném lên núi lửa lấy lửa nướng ăn nhe ! ( mẹ kiếp, Bắc Cực mà lại có núi lửa, truyện Cô Gái Đồ Long viết nhảm nhí như vậy mà thiên hạ mê mệt khen hay ? ) phía Tây hả, có thấy thằng Tây, thằng Đức, thằng ăng-Lê, …. đàn em của thằng đế quốc Mỹ không, xuống phía Nam hả, đu,ng thằng Cà-Ri đã mệt, ra tới biển thì cũng lại gập Hạm Đội 5. Chỉ còn biển Đông thì đã có lưỡi dao Nam củ-sâm luôn luôn dí vào cạnh sườn, nhúc nhích một chu’t nó mà thọc cho một nhát là chết tươi, nếu chạy thoát làm sao qua khỏi 2 thằng Nhật, Đài loan rồi cũng lại đụng Hạm Đội 7 chấn giữ, yếu thế mọi bề mà còn bầy đặt sĩ-diện ! Tổ sư Hán khi xưa ( Hán Cao-Tổ ) thì thích chiếm đất chiếm cát ( bành trướng thực dân xưa rồi), giờ con cháu Hán khôn ranh hơn, không cần chiếm đất, chiếm cát, cứ nắm đầu mấy thằng chủ tịch, tổng bí, thủ tướng, tổng thống ( bên Châu Phi ) .. lấy vàng ( vàng đây là vàng thiệt, cũng có thể vàng …là cứt ! ) nhét đầy họng chúng thì bảo sao chúng cũng phải vâng vâng dạ dạ, như vậy không bao giờ thằng Tầu sang xâm chiếm Việt Nam nữa đâu, nó cứ nắm đầu thằng tư sang, thằng trọng lú, thằng ba “ếch ” là đủ ( muốn vùng thoát khỏi ách thằng Tầu, giải nạn Bắc thuộc, Việt Nam chỉ còn trông mong ở lớp tướng tá nổi dậy thôi, nhưng phải đợi ông Ồ-Ba-Má xuống cái đã !?

      • CÀO CÀO Jr 2 says:

        Cần đổi luật chơi trên Biển Ðông
        Sau bài viết về cuộc gặp gỡ giữa Tập Cận Bình với Obama ở California, một người Việt sống ở Ðức đã góp ý kiến. Ông Âu Dương Thệ, nhà nghiên cứu chính trị, đồng ý rằng hai nước Mỹ và Trung Quốc sẽ không thể vì vùng Biển Ðông mà gây chiến với nhau : BÌNH LOẠN CÀO CÀO : “ luật chơi thật lắm công phu “ ( Kiều ) , Công phu như vậy làm sao mỗi lúc mà đòi đổi ( đâu phải luật hành chánh nay đổi mai thay cho phù hợp với hoàn cảnh ) : cứ hãy giả thử, “ luật chơi đấm đá “ thôi, như Boxing chẳng hạn, có đời thuở nhà ai, một võ sĩ hạng ruồi đòi “ ĐỔI LUẬT CHƠI “ ( không được đấm mạnh !? ) để đấu với một võ sĩ hạng nặng không ??? Chắc chắn là không ! Thì trường hợp TQ với Mỹ cũng vậy, TQ thua xa Mỹ về đủ mọi lãnh vực, nhất là về quân sự , ngoài “ Trung Nam Hải “ ra TQ có được những “ hậu cần “ nào, hay mấy đàn em lau nhau VN, CUBA, Triều Tiên ? Trong khi đó Mỹ có hàng cơ man ! Làm sao đòi đổi ? Rõ vớ vẩn lẩn thẩn !

  6. Hi x Pham says:

    Cac ngai co tinh khong hieu, khong thay,

    …Cắt…
    Lưu ý: Ý kiến bị loại bỏ vì không đánh dấu tiếng Việt

  7. GIÓ NGÀN says:

    NGÀY XƯA NGÀY NAY

    Ngày xưa chống Mỹ đùng đùng
    Lai quần cũng đánh, anh hùng vậy thay !
    Ngày nay sao thấy ỉu xìu
    Bắc phương lấn tới hiu hiu tảng lờ !
    Phải chăng ngọng miệng xôi chùa
    Hay là nước bí uống vào bó tay ?
    Chuyện đời dâu bể xưa nay
    Anh hùng thực chất hay ai đẩy mình !
    Ngày xưa toàn thấy đèo bòng
    Ngày nay chỉ thấy long nhong vậy cà ?
    Bao giờ sự thật banh ra
    Khi nào sự thật mới là công khai !

    TRĂNG NGÀN
    (19/6/13)

  8. BSN says:

    Vậy ra các bác hải ngoại càng mạnh mồm bi nhiêu càng dở bí nhiêu?
    Đẩy Việt Nam ra xa Mỹ nghĩa là kéo VN gần TQ hơn?
    .
    Yên tâm đi, dù chúng tôi không được Mỹ nhiệt tình ủng hộ trong vấn đề chủ quyền Biển Đông, điều đó không có nghĩa Việt Nam thoả hiệp với TQ.
    Cũng không nên tin Mỹ quá. Đã hơn một lần Việt Nam bị “ngọai tình” sau lưng, chưa tởn a?
    Nếu tin TQ, chắc sẽ ” hoảng chưa” nhiều lần.
    Nhưng tin Mỹ quá, có khi ngậm đắng mà nuôi con một mình. Khi lớn lại đến bồng đi mất, ức hơn ấy chứ lị.
    .
    Cả ngàn đời nay đã thế rồi, thêm ngàn đời nữa vẫn thế thôi. Không thể thâm tình với gã hàng xóm, hay liếc xéo và trộm tình …trắng trợn.
    Con cháu các bác, tương lai có thể không biết tiếng Việt, dễ thế lắm. Con cháu chúng tôi, ngoài tiếng mẹ đẻ nhuần nhuyễn, chúng sẽ phải biết thêm thứ tiếng mà các bác đang sử dụng.
    Chắc chắn đấy.
    Riêng cái món Trung văn thì không cần thiết, chỉ cho một số học thành thạo.

  9. Trung Hoàng says:

    LÁ BÀI LẬT ÚP.

    Biển Đông đủ rộng cho hai nước Hoa Kỳ và Trung Quốc, lời nói đó được thoát ra từ cưả miệng cuả Tập Cận Bình, tân chủ tịch CHNDTQ hiện nay, có vẻ như quá kiêu ngạo và tự tin, sự tự tin cuả anh Trùm Sò với cái bị nhân dân tệ rổn rảng trong tay, trước ngài Quan Huyện đẩy đưa tinh khéo Obama, vị Tổng Thống một siêu cường thế giới là Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Nếu lời nói đó được phát biểu từ Tổng Thống Hoa Kỳ, thì đó là sự đáng mừng cho CSBK; nhưng với Tập Cận Bình thì đó lại là một sự mong muốn cầu được sự đáp ứng từ phiá Hoa Kỳ, một đáp ứng mà Hoa Kỳ sẽ không bao giờ thực lòng chấp nhận, bởi vì Hoa Kỳ vẫn luôn là Ông Chủ Biển Cả trên thế giới, một ông chủ mà dường như chưa có đối thủ trong thực trạng tiềm năng tiềm lực quốc phòng hiện nay.

    Nếu cho rằng Hoa Kỳ không can thiệp vào vấn đề Biển Đông Á Thái Bình Dương như hiện nay, điều đó hẳn nhiên là sẽ phải như vậy, bởi vì xét thấy là không đáng cần phải can thiệp trong giai đoạn nầy. Ấn Nhật Nga Úc khi có sự cố xảy ra trên Biển Đông Á Thái Bình Dương, các nước nầy không ít thì nhiều, sẽ có những phản ứng đáp trả ngăn chận, khi mà CSBK cố giành lấy cho bằng được Cái Lưỡi Bò Chín Đoạn Trung Quốc bằng võ lực. Không can thiệp hay không can dự vào, điều đó không có nghiã là sẽ không có sự đối mặt với CSBK trong vấn đề Biển Á Châu Thái Bình Dương. Quyền lợi cốt lõi cuả Hoa Kỳ luôn gắng chặt với con đường giao thương hàng hải trên toàn thế giới, nơi nào có sự hiện diện cuả đồng đô la, nơi đó sẽ luôn được gắng chặt với quyền lợi cốt lõi cuả Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ; một ưu thế tuyệt đối, mà hầu như CSBK không thể nào vượt qua được.

    Sự IM LẶNG SẤM SÉT thì khó có thể hiểu trong nhất thời mà cần phải có sự khảo nghiệm lâu dài, khả dĩ mới có thể thấu đáo tường tận nó, vì không phải là không mà cũng chẳng phải là có, đó chính là SỰ IM LẶNG TUYỆT ĐỐI cuả nhà CQCSVN hiện nay; trước sự bành trướng bá quyền ngang ngược cực kỳ hung hăng, bất chấp luật pháp quốc tế cuả nhà CQCSBK hiện nay. Sự im lặng trong trạng thái hổn độn từ Thái Cực để thăng hoá trở lại trạng thái VÔ CỰC nguyên thuỷ. Con đường qui hồi sinh mệnh cuả dân tộc và đất nước Việt Nam, cũng sẽ phải là con đường qui hồi cuả cả nhơn loại thế giới, từ cơ thế lưỡng cực để trở về với vô cực nguyên thuỷ. Hãy nhìn lại hình thể Điạ Chính Trị cuả đất nước Việt Nam, đó chính là hình Thái Cực Đồ thu nhỏ cuả thế giới nhơn loại, nưả phần đất liền và nưả là biển. Trở về với vô cực gần đồng nghiã là sẽ phải hình thành trên mặt vỏ trái đất nầy, một thế giới mà điạ thế hoàn toàn thay đổi khác hẳn với hiện nay. Sẽ có người cho đây là một ảo tưởng, nhưng điều đó sẽ phải xảy ra, bởi vì :
    “Cuộc đời nay như ngưạ buông cương,
    Khó dừng lại vó cu lụp bụp.
    Mặt nước biển lô nhô lặn hụp,
    Chim đua bay cá lại tranh mồi.
    Ngọn thuỷ triều nô nức sục sôi,
    Bầu trái đất một phen luân chuyển.”.

    Cái Lưỡi Bò Chín Đoạn Trung Quốc chẳng khác gì là ma dẫn lối quỷ đưa đường, nhắm mắt bước đi trên con đường dẫn đến sự tan rã khó tránh khỏi, cho một đất nước Trung Quốc phải trở lại cảnh Tam Phân Tứ Liệt trong một tương lai gần. Ác lai là vì, để thực hiện tham vọng bá quyền bành trướng trong khu vực an toàn, làm phân hoá hai dân tộc Việt Nam và Triều Tiên, gây tạo không biết bao nhiêu là cảnh tang tóc trong khu vực xuyên suốt thời gian qua. Hơn nưã, còn dùng võ lực thô bạo để chiếm lấy đất nước Tây Tạng, cướp lấy biển đảo cuả Việt Nam; gieo bao nghiệp báo cực kỳ nặng nề cho loài người trong khu vực nầy, cũng vì tham vọng điên cuồng cuả mình, tất phải nhận lảnh một hậu quả mà chắc chắn là sẽ khó tránh khỏi trong tương lai gần đây.

    Xin trân trọng.

  10. danluan13 says:

    Mỹ muốn hợp tác với Việt Nam cũng là vì quyền lợi của Mỹ. Điều này không ai chối cãi, nhưng Việt Nam cũng hưởng rất nhiều khi làm bạn và hợp tác với Mỹ.

    Nói ngắn gọn. Mỹ sẽ mất ảnh hưởng cả khu vực nếu để Việt Nam hoàn toàn đi vào quỹ đạo Tầu. Biết tẩy Mỹ nên Việt Nam luôn lợi dụng; nhưng lần này Việt Nam phải có quyết định nếu muốn tiếp tục được Mỹ che chở trước khi chính thức gia nhập TPP. Gia nhập TPP là điều khẳng định Việt Nam sẽ thay đổi và sẽ dần dần từng bước thoát khỏi ảnh hưởng Tầu, cái mà Tầu không muốn nên cho đầy tớ ra tay trước khi quá muộn.

    Mỹ không dễ dàng để Tầu thao túng chiếm chọn Việt Nam, vì mất Việt Nam lần này là một cuộc thua chiến lược to lớn đối với Mỹ trong tương lai.

    Bàn cờ đang dần vào thế khó…
    Mỹ sẽ làm gì để gỡ nước cờ này?
    Biết đâu? Biết đâu sẽ hỗ trợ nhóm nào đó đứng lên xúi dân xuống đường như đã từng xảy ra trước 1975?
    Đó là nguyên nhân ta thấy có nhiều bất ngờ trong tháng qua…
    Bắt bớ bỏ tù thêmtù nhân tố cáo nhà cầm quyềnđi Tầu cam kết cùa Sang
    Mỹ sẽ gỡ ra sao nhưng tôi không tin Mỹ sẽ bỏ rơi Việt Nam!
    Chín mươi triệu dân Việt Nam sao cứ thờ ơ ngồi yên? Chẳng lẽ chấp nhận sống làm nô lệ ngoại bang?

    kbc

Leave a Reply to CÀO CÀO Jr.