Khi sinh viên dạy nữ Giáo Sư Tiến Sĩ!
Trong tuần qua, trên các mạng Internet đã phổ biến và bàn khá sôi nổi về lá thư “Phản Biện 6 Luận Điểm của PGS-TS NGƯT Trịnh Thị Minh Đức giảng về Công Giáo” của sinh viên Nguyễn Văn Thiên gởi tận tay cô giáo bộ môn vào trưa ngày 26.11.2015. Lá thư viết rất nhẹ nhà và lễ độ, nhưng bằng chứng và lý luận phản biện rất vững chắc. Điều này chứng tỏ học sinh Việt Nam ngày nay vẫn còn ghi nhớ câu “Tôn sư trọng đạo” trong văn hóa dân tộc, trong khi nhiều nhà giáo đã phải biến câu đó thành “Tôn Đảng trọng xảo trá” để kiếm danh và kiếm ăn.
THOÁNG NHÌN VỀ NHÀ GIÁO NGÀY NAY
Bà Trịnh thị Minh Đức với danh hiệu NGƯT (Nhà Giáo Ưu Tú) này nhìn mặt và đọc tên thì thấy không đến nỗi nào, không biết “tuổi đảng” được bao nhiêu mà lương tâm đã tán tận đến như thế! Ngoài ra, đọc những lời giảng dạy bừa bãi của bà, chúng tôi thấy trình độ văn hóa của bà còn quá thấp, không hiểu tại sao bà lại được cấp bằng Tiến Sĩ?
Trước đây, khi đọc cuốn “Phong trào Phật giáo miền Nam Việt Nam năm 1963”, luận án Tiến sĩ Sử học của Lê Cung, do Đại học Quốc gia Hà Nội xuất bản năm 1999, chúng tôi cũng đã rất ngạc nhiên khi thấy một người viết lách dốt nát và bừa bãi như anh ta lại được cấp bằng Tiến Sĩ Sử Học và cho đi dạy sử. Trong luận án anh ta chỉ đi tìm những thứ kẻ thiếu lương thiện và có ác tâm đã nhổ ra nhưng hợp với ý anh ta để liếm lại và coi đó là “sử liệu” hay “bằng chứng lịch sử”, trong khi hàng trăm ngàn trang tài liệu về cuộc chiến Việt Nam đã được chính phủ Hoa Kỳ giải mã, kể cả cuốn video THIÊU Hòa Thượng Quảng Đức, lại không được anh ta đụng đến, mặc dầu ai cũng biết cuộc đảo chánh lật đổ và giết Tổng Thống Ngô Đình Diệm năm 1963 là do các viên chức chính phủ Hoa Kỳ dàn cảnh và chỉ đạo hai tên điệp viên Trần Thiện Khiên và Nguyễn Văn Thiệu thực hiện, vì ông Diệm không chịu cho Mỹ đổ quân vào Miền Nam.
Đọc những lời bà Minh Đức giảng dạy trong bài phản biện của cháu Thiên, chúng tôi thấy trình độ văn hóa và đạo đức của bà cũng thấp kém và xảo trá như tên Lê Cung. Sự thấp kém và xảo trá này phát xuất từ tiêu chuẩn “Hồng hơn Chuyên” mà Đảng CSVN đã đưa ra khi chọn người. Nhưng ngày nay, khi trình độ của dân tộc đã đi lên và người Việt Nam trong nước đã có thể giao tiếp với mọi nền văn hóa trên thế giới, những sự xảo trá như thế khó tồn tại. Nếu tiếp tục duy trì tiêu chuẩn “Hồng hơn Chuyên” thì chẳng những gây thảm họa cho đất nước mà còn cho cả chính Đảng CSVN nữa.
LỜI PHẢN BIỆN CỦA NGUYỄN VĂN THIÊN
Xin đọc bài phản biện dưới đây của sinh viên Nguyễn Văn Thiên để biết câu chuyện đã xảy ra như thế nào.
Hà Nội, ngày 25-11-2015.
Cô giáo kính mến!
Em vô cùng biết ơn cô đã dành rất nhiều tâm huyết trong thời gian vừa qua để trao truyền kiến thức cho chúng em, tập thể lớp CH k21.
Cô chia sẻ sức khỏe cô không được tốt, nhưng cô vẫn cố gắng lên lớp để giảng dạy, điều ấy khiến em vô cùng cảm động. Chính vì vậy, em rất chăm chú nghe lời giảng của cô. Những kiến thức cô dạy ở tầm cao, và em đồng ý với hầu hết những luận điểm cô giảng.
Cô biết không! Trong tập thể lớp có tới 72 bạn học viên, nhưng chỉ có em theo đạo Công giáo. Bởi vậy, những vấn đề về Công giáo, ở lớp, không phải ai cũng hiểu, nhất là những bạn chỉ mới nghe qua về Kinh Thánh hoặc chỉ đọc lướt qua một vài lần.
Tuy nhiên, có 6 luận điểm này của cô, em không đồng ý. Và em viết thư này để trao đổi với cô.
1. Trong hầu hết các Thánh tử đạo Việt Nam, đa số là người nước ngoài, như Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha.
2. Tôn giáo được một bộ phận người tin theo, Hồi giáo có 902 triệu tín đồ.
3. Alexandre De Rhodes biến Công giáo trở thành Quốc giáo của Đế quốc La Mã.
4. Các giáo sĩ gắn với sự xâm lược của người Pháp.
5. Chúa Jesus còn thở khi được một ông nhà giàu tháo xác xuống từ cây Thánh giá.
6. Joseph và Maria yêu nhau, có bầu, xong gia đình hai bên không cho cưới.
Mặc dù là môn Phật giáo và VHVN, nhưng cô vẫn khá ưu ái giảng thêm về Công giáo. Điều ấy khiến em rất hạnh phúc. Tuy nhiên, cách nhìn của cô khiến em rất băn khoăn và quyết định viết một mạch lá thư này để tỏ bày những cảm nhận của mình. Bởi những gì cô giảng không chỉ dừng lại ở vấn đề kiến thức, mà còn vươn xa hơn, ảnh hưởng tới vấn đề nhận thức.
* Ở luận điểm 1, cô có nhắc lại lịch sử phong Thánh năm 1988 (do Đức Giáo hoàng Jeans Paulus chủ sự), và chính quyền Việt Nam phản ứng vô cùng gay gắt, em đồng ý với điều này. Tuy nhiên, các Thánh tử đạo Việt Nam đa số là người nước ngoài, em không đồng ý. Theo số liệu thống kê của hầu hết các nguồn, các Thánh tử đạo Việt Nam bao gồm:
-11 vị gốc Tây Ban Nha (5 Linh mục, 6 Giám mục).
-10 vị gốc Pháp (8 Linh mục, 2 Giám mục).
-96 vị người Việt Nam (gồm 37 Linh mục, 59 Giáo dân).
Trong ấy, thời Trịnh Doanh (1740-1767): 2 vị, Trịnh Sâm (1767-1782) : 2 vị, Cảnh Thịnh (1782-1802): 2 vị, Minh Mạng (1820-1841): 58 vị, Thiệu Trị (1841-1847): 3 vị, Tự Đức (1847-1883): 50 vị.
Đây là khoảng thời gian một số vua- chúa phong kiến Việt Nam cai trị, họ đã giết khoảng 130.000- 300.000 người Công giáo.
Thưa cô, ấy là những số liệu đáng tin cậy, dù chỉ mang tính tương đối, nhưng được các học giả tham khảo nhiều khi tìm hiểu về lịch sử bách hại trong lịch sử Giáo hội Công giáo Việt Nam. Để được chấp nhận 1 hồ sơ phong Thánh, là một quá trình vô cùng khắt khe, thậm chí lên tới hàng trăm năm.
* Ở luận điểm 2, tôn giáo được một bộ phận người tin theo, Hồi giáo có 902 triệu tín đồ. Em xin góp ý rằng, tôn giáo được phần rất lớn dân số thế giới tin theo. Nếu như dùng từ “một bộ phận”, e rằng chưa lột tả hết được tầm quan trọng của tôn giáo. Theo đó, những số liệu thống kê gần đây, có khoảng 87% dân số thế giới theo một tôn giáo nào đó. 87% là phần lớn, chứ không dùng “một bộ phận” được, nếu dùng từ này, nên sửa là “một bộ phận lớn”. Số liệu gần đây có thể chứng minh điều này (Kito giáo: khoảng 2,1-2,2 tỷ tín đồ trong ấy Công giáo là chiếm phần cao nhất; Hồi giáo: khoảng 1,5-1,6 tỷ tín đồ; Ấn Độ giáo: Khoảng 900 triệu- 1 tỷ tín đồ; Phật Giáo: khoảng 365 triệu tín đồ chính thức). Và còn các tín đồ rải khắp các tôn giáo nhỏ hơn khác. Số người không theo tôn giáo nào chiếm khoảng 13% dân số thế giới. Các thống kê này chỉ mang tính tham khảo, vì dân số thế giới luôn luôn biến động. Nhưng điều chắc chắn, những người theo các tôn giáo chiếm tỷ lệ cao hơn số người vô thần rất nhiều. Em không nói điều này là tốt hay xấu. Vì số liệu cô cung cấp là đúng, nhưng là đúng ở thời điểm các đây hàng thập kỷ trong các giáo trình cũ. Ở thời điểm tháng 11- 2015 này, số tín đồ tính chung trong các tôn giáo đã tăng lên nhiều.
* Ở luận điểm thứ 3, cô cho rằng Alexandre De Rhodes biến Công giáo thành Quốc giáo của Đế quốc La Mã. Luận điểm này em mong rằng cô đã nhớ nhầm vì tuổi cô đã cao, gần 70 tuổi. Nhưng em không mong cô lại giảng điều này cho bất cứ lớp Đại học hay lớp Sau Đại học nào nữa. Vì đây là thông tin không chuẩn xác. Alexandre De Rhoses là một Tu sĩ Dòng Tên, một Dòng tu nổi tiếng của Giáo hội Công giáo. Ngài có công rất lớn trong hệ thống chữ Quốc ngữ Việt Nam. Bởi vậy, Đế quốc La Mã khi xưa là một thời đại khác chứ không cùng thời với Tu sĩ này. Người đã công bố hợp pháp cho Kito giáo là vua Constantinus 1 (ông theo đạo năm 312) theo chiếu chỉ Milano. Năm 380 thời vua Theodosius 1, Kito giáo được công nhận là Quốc giáo với chiếu chỉ Thessalonica.
Còn nếu như cô biết một Alexandre De Rhoses nào đã biến Quốc giáo cho La Mã là Kito giáo, xin cô hãy gửi tài liệu ấy cho em. Như em đã viết, em mong rằng cô đã nhớ nhầm. Những điều này, thực sự em không thể không viết ra.
* Luận điểm thứ 4, cô có nhắc lại chuyện các giáo sĩ có gắn với chuyện người Pháp xâm lược Việt Nam. Luận điểm này cô chỉ nhắc qua, chứ không bình luận gì thêm.
Thưa cô, Công giáo được truyền vào Việt Nam từ thế kỷ XVI, trong khi người Pháp xâm lược nước ta vào thế kỷ XIX. Tại sao chúng ta nói các giáo sĩ kéo Pháp vào xâm lược? ( Lẽ nào khi xưa 1 phần Phật giáo được tỏa ra từ Trung Quốc xuống Việt Nam, khi Trung Quốc đánh Việt Nam, chúng ta cũng cho rằng tu sĩ Phật Giáo kéo Trung Quốc đánh chúng ta?- Bổ sung).
Có rất nhiều lí do để 1 nước xâm lược 1 nước. Nhưng lí do trên luôn được dạy như 1 trong ít lí do hàng đầu. Trong khi em thì cho rằng, chính sự bách hại, giết hàng trăm ngàn người Công giáo là cái cớ để người Pháp xâm lược là lý do không nhỏ. Tất nhiên em phản đối tất cả sự đô hộ của nước Pháp. Nước ta giờ đi theo con đường Chủ nghĩa Xã hội. Chắc chắn cô đã thấy những gì đã xảy ra ở đất nước Triều Tiên, Trung Quốc, hay chính nước mình.
* 2 luận điểm cuối cùng, là những gì em rất xót xa về những gì cô đã giảng về Kinh Thánh. Những gì em nghe được và ghi âm (chứ không dừng lại ghi chép) lại được là những vết thương lòng không nhỏ.
Không có chi tiết nào, dù là nhỏ nhất trong toàn bộ cuốn Kinh Thánh, chính xác là Kinh Thánh Tân Ước, nói rằng Chúa Jesus còn thở (tức là chưa chết), khi được người giàu tháo xác Chúa từ trên cây Thánh giá xuống. Jesus, Ngài đã chết một cách ô nhục trên cánh Thánh giá ( Thập giá) sau khi bị đánh đập, bị cười nhạo, bị sỉ nhục, bị đâm vào cạnh sườn bởi những người Do Thái hồi đó. Nếu cô tìm được một chi tiết nào nói Chúa còn thở, sau khi được tháo xác ra từ cây Thập giá, cô hãy chỉ cho em. Nếu không có, cô hãy đính chính lại trước cả lớp.
Bằng tất cả lòng nhiệt huyết với mấy chục năm trên giảng đường Đại học của cô, ấy là điều em vô cùng kính trọng cô. Tuy nhiên, những luận điểm mà em cho là chưa đúng, em cũng xin được góp ý với cô như vậy.
Trong tinh thần cầu thị và tôn trọng lẫn nhau, với mong ước bé nhỏ là cùng góp phần cho nền giáo dục nước nhà được tốt hơn, em mong ước nhận được hồi âm từ cô.
Kính chúc cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và tiếp tục cống hiến tốt hơn nữa cho sự nghiệp giáo dục.
Học trò của cô.
Nguyễn Văn Thiên
ĐÔI LỜI VỚI BÀ MINH ĐỨC
Nói lẽ phải với các đảng viên cộng sản thì cũng như nói với đầu gối, vì khi đã tuyên thệ tự nguyện làm công cụ cho Đảng, chỉ đâu đánh đó, thì họ không còn cá tính và tính người nữa. Nhưng ngày nay đã có rất nhiều đảng viên phản tỉnh, quay về với tính người, với đạo đức và sự tồn vong của dân tộc, nên chúng tôi xin mượn mấy câu thơ trong bài “Trung Tân ngụ hứng” (Thơ ngụ hứng ở quán Trung Tân) của Trạng Trình Nguyễn Bĩnh Khiêm để nhắc nhỡ bà:
Kiền khôn tĩnh lý suy,
Cổ kim nhàn trung đắc.
Hiểm mạc hiểm thế đồ,
Bất tiển tiện kinh cúc.
Nguy mạc nguy nhân tâm,
Nhất phóng tiện quỷ quắc.
Quân tử cầu sở chỉ,
Chí thiện tư vi cực.
Tạm dịch ra tiếng Việt:
Khi tĩnh, suy lẽ tạo hoá,
Lúc nhàn, ngẫm việc xưa nay.
Không gì hiểm bằng đường đời,
Không biết cắt bỏ thì thành chông gai.
Không gì nguy bằng lòng người,
Buông phóng ra thì thành quỷ quái.
Người quân tử phải tìm nơi đứng vững,
Lấy “chí thiện” làm tiêu chuẩn tuyệt đối.
Xin chào bà.
Ngày 14.12.2015
Lữ Giang
© Đàn Chim Việt
Thế kỷ 21 rồi mà có bài viết của ông Lữ giang qua miệng cậu nhóc sinh viên năm 2 sao nghe sặc mùi “Thập tự chinh” của ngàn năm trước quá.
Khi Đảng và chế độ chỉ mong đào tạo những “robo” trung với Đảng, thì “robo” đó – tức con người mới XHCN – cchỉ cần thuộc sử Đảng, với anh hùng Lê Văn Tám và đạo đu61c Hồ Chí Minh “Vừ Đi Đường vừa Kề Chuyên” Bác Hồ như Trần Dần Tiên là đủ. Cần gì phải biết Sử Việt Nam. Do đó, không có gì ngạc nhiên khi Nữ Giáo Sư XHCN giạy Sử nhưng lại bị học trò dạy lại. Còn bọn ngu d6n này, tức đảng CSVN, đất nước và con người Việt Nam còn khốn khạn, càng ngày chỉ càng bệ rạc và ngu dốt đi mà thôi. ĐMCS!
Những người nói đi theo tôn giáo là bị lừa thì rất ít, nhưng rất nhiều người nói đi theo cộng sản bị lừa đau đớn, họ còn sống nhan nhản, họ bị tù đày trả thù trước mắt đó là bằng chứng cụ thể rõ ràng nhất. Chỉ tiếc rằng một số người vẫn bị cộng sản lừa và đố kỵ lẫn nhau vì khác biệt tôn giáo.
Cụ Lữ Giang thông thái ai cũng biết.
Em là một.
Người khôn ngoan không tranh luận về chính trị và tôn giáo.
Đàn anh Lữ Giang thông thái….nhưng không khôn.
Xin đừng giận em.
Người có “Thần” tin tưởng vào sự sắp đặt của Đấng Taọ Hóa. Kẻ “Vô Thần” cho cuộc sống là lẽ “Tự Nhiên”. Ngày nay các cháu trẻ từ Âu qua Mỹ lười biếng đến Nhà Thờ, nhưng chúng nó rất ngoan ngoãn, thật thà, sử sự văn minh và trái tim đứa nào cũng thật đẹp.
Thưa đàn anh Lữ Giang:
Nếu theo Đức Tin của người Hồi Giáo thì Chúa Jesus chỉ là một Tiên Tri “Sứ Giả của Trời” và Giáo Chủ Mù Ha Mật là Sứ Giả cuối cùng.
Trong khi Ki Tô Hữu lại cho rằng Chúa Jesus cũng là “Trời” (Ba Ngôi)
Tất nhiên Trời chỉ có một phải không ạ?
Thế cho nên, chuyện con mẹ “giáo sư tiến sĩ” với “thằng nhóc sinh viên” nên bỏ ngoài tai.
Chính Trị? Thưa, chỉ có Uýnh!
Tôn Giáo? Thưa, chỉ có Tin!
Kính đàn anh!
Các Mác:”Tôn giáo là thuốc phiện của nhân loại”. Thuốc phiện làm cho con người u mê, lú lẫn, không làm chủ tâm trí, thể lực suy kiệt. Người nào biết thuốc phiện rất có hại mà vẫn lao vào thì là kẻ ngu si. Mác đã hạ thấp tôn giáo đến mức xem tôn giáo là thuốc phiện, đã khinh thường nhân loại như những kẻ ngu si thì tôi thấy triết gia này vô cùng trịch thượng. Ông ta tự xem mình là kẻ sáng còn nhân loại là những kẻ u tối. Mác rất chủ quan chứng tỏ ông ta chưa nghiên cứu kỉ tôn giáo trước khi bình luận và nhận định tôn giáo. Mác phải biết rằng con người có một trong những quyền tự do căn bản là quyền tự do tín ngưỡng và quyền đó phải được mặc nhiên công nhận và tôn trọng. Mác đã xúc phạm nhân loại.
HÂM HÂM
Cái anh Các Mác hâm hâm
Anh tung “biện chứng” ầm ầm thế gian
Hay đâu anh chỉ nói càn
Vật mà biện chứng quả toàn lài ngoa
Khác gì hòn đá cây đa
Đố ai khiến đá trỗ hoa trên đời
Cây đa chú cuội thường ngồi
Nó là sự sống mới thời lớn lên
Đúng là lý thuyết tênh hênh
Do mê đắm đuối Hegel vậy mà
Trở thành mê tín xót xa
Đấu tranh giai cấp quả là u mê
Trăm năm đường đá nặng nề
Cuối cùng mẻ trán u đầu mới thôi
Liên Xô giờ ở đâu rồi
Cả trên trăm nước ngậm ngùi tiêu luôn
LÝ NGÀN
(22/12/15)
Xin đọc “Vật mà biện chứng quả toàn là ngoa” Ý NGÀN
Cụ Lữ Giang nhắc đến Tiến sĩ Sử học Lê Cung và Trịnh thị Minh Đức, người đạt danh hiệu ‘Nhà Giáo Ưu Tú’ vừa bị sinh viên Nguyễn Văn Thiên phản biện khi nữ giáo sư nầy giảng về đạo Thiên Chúa Giáo .
Báo Người Việt đưa tin: Ngày 6 Tháng Ba năm 2014, tờ “m.vietnam.net” đăng bài “24.000 tiến sĩ Việt Nam đang làm gì?” trong đó cho biết số liệu thống kê mới nhất của Bộ Giáo Dục và Ðào Tạo (GD & ÐT), tính đến năm 2013 có 633 tiến sĩ là giảng viên các trường cao đẳng, 8.519 tiến sĩ là giảng viên các trường đại học” rồi đặt câu hỏi “Vậy 15.000 tiến sĩ đang làm việc ở những đâu?”
Ði nghiên cứu sinh là một việc ưu đãi, phải có lý lịch tốt, là cán bộ của các viện hay giảng viên trường đại học, nhưng nhiều khi cũng phải lo lót chạy chọt. Ra tới nước ngoài rồi thì đa số dành thời gian cho học và nghiên cứu thì ít, mà cho đi buôn thì nhiều. Không hiếm nghiên cứu sinh đến thời gian nộp luận án (thông thường sau 3 năm, trừ thời gian học tiếng) phải nhờ các sinh viên năm cuối viết giúp, học thuộc lòng và chạy tới giáo sư cố vấn (promotor) để tìm sự hỗ trợ. Khi bảo vệ luận án thì lúng túng, thiếu tự tin, nhưng rốt cuộc cũng đạt điểm trung bình nhờ sự đồng cảm và “hữu nghị”.
Giáo Sư Nguyễn Văn Hiệu, cựu viện trưởng Viện Khoa Học Việt Nam, là một trong số những nghiên cứu sinh hiếm hoi, có nhiều công trình khoa học ở Viện Nghiên Cứu Nguyên Tử Dupna, được Liên Xô (cũ) phong hàm giáo sư khi mới 30 tuổi.
Nhưng khi ông về nước, được cơ cấu vào Ban Chấp Hành Trung Ương Ðảng, thực hiện đúng đường lối tận dụng trí thức của đảng. Lo việc đảng, lãng chuyên môn, điều kiện nghiên cứu bằng không, rốt cuộc ông cũng trở thành một “con bò” khi tuyên bố một câu để đời; “cứ dắt một con bò sang Nga thì trở về là có một phó tiến sĩ”.
Chắc là nữ giáo sư tiến sĩ Trịnh thị Minh Đức cũng thuộc loại “tiến sĩ bò” ?
Hồi em học đại học, cũng có vị giáo sư kia giảng rằng ai theo tôn giáo đều là kẻ bị lừa, do chức sắc dụ dỗ thôi. Thế là em đứng lên hỏi, gần cả thế giói bị lừa sao thầy…mà em thấy ở Châu Âu toàn người trí thức theo tôn giaó. Vị giáo sư này bảo, họ cũng bị lừa….
LỪA
Con lừa nó vễnh đôi tai
Nó nghe cóc hiểu tiếng người là sao
Có người bảo nó bị lừa
Nó nghe Các Mác nên thừa hai tai
TƠ NGÀN
(20/12/15)