TT Ngô Đình Diệm: Lịch sử sẽ trả lại sự thật, danh dự và công bằng cho ngài
Kể từ sau hiệp định Genève 54 chia đôi đất nước giữa Pháp và chính quyền cộng sản Hà Nội . Cuộc chia đôi đất nước đẫm máu đầy bi thương của dân tộc ! Miền Bắc thuộc quyền cai trị của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa , tức là thuộc về cộng sản . Còn miền Nam thuộc về Việt Nam Cộng Hòa (VNCH ), tức là thuộc về thế giới tự do .
Như mọi người đều biết , VNCH có nền Đệ I và Đệ II Cộng hòa. Đệ I Cộng hòa được thành lập vào ngày 07 / 07 / 1954 do Chí sĩ Ngô Đình Diệm bôn ba từ hải ngoại về nước sáng lập và lãnh đạo. Ông được dân chúng miền Nam từ vĩ tuyến 17 đến mũi Cà Mâu bầu lên, bằng một cuộc tổng tuyển cử tự do đầu phiếu làm Tổng Thống đầu tiên của nền Đệ I của nước Việt Nam Cộng Hòa cho đến ngày Tổng thống Ngô Đình Diệm bị Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng lật đổ ngày 01-11-1963.
Sau đó Đệ II Cộng hòa được thành lập cho đến ngày miền Nam rơi vào tay Cộng sản Bắc Việt .
Đây là một bước ngoặt đánh dấu cho một nền dân chủ đầu tiên của dân tộc, chấm dứt chế độ độc tài phong kiến cai trị đất nước cả hàng nghìn năm và một trăm năm đô hộ của người Pháp.
Sau khi hiệp định Genève 54 có hiệu lực. Một làn sóng người di cư tị nạn Cộng sản vĩ đại từ miền Bắc tràn qua sông Bến Hải xuống miền Nam Việt Nam. Đó là một cuộc di cư lánh nạn lớn nhất trong lịch sử, kể từ khi lập quốc. Hơn 1 triệu người từ bỏ tài sản nhà cửa ruộng vườn để đi vào Nam tìm tự do no ấm .
Trước đó những người dân miền Bắc đã sống trong vùng Việt Minh kiểm soát. Họ đã hiểu thế nào là Cộng sản. Thế nào là độc tài sắt máu. Thế nào là sự lừa bịp mị dân. Họ đã từng chứng kiến những cuộc đấu tố dã man. Con tố cáo cha, vợ tố cáo chồng. Những cuộc ám sát thủ tiêu bí mật. Những vụ thanh trừng bắn giết để tiêu diệt các đảng phái yêu nước đối lập như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt Cách Mạng Đảng… những người không chịu đứng chung trong hàng ngũ với Cộng sản. Tôn giáo được coi là mê tín dị đoan phải xóa bỏ. Chỉ có Bác và Đảng là trên hết .
Cả một xã hội bị ly tán và phân hóa chia rẽ giầu nghèo, người ta gây căm thù giữa hàng ngũ địa chủ và nông dân khiến họ xâu xé, tố khổ lẫn nhau , kể từ khi chính quyền của cái gọi là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa được thành lập từ mùa Thu năm 45. Mà người Cộng sản thường gọi là Cách mạng tháng 8.
Sau này khi đã lớn khôn , tôi được nghe mẹ kể lại những hệ lụy do cuộc Cách mạng tháng 8 mang lại những bi thương khổ ải cho cả đất nước và dân tộc. Đó cũng là sự nhức nhối ray rức, không chỉ riêng của người viết, mà là với mọi người Việt Nam yêu nước. Đó cũng là động cơ khiến người viết làm nên một bài thơ đã lâu. Nhân đây muốn xin được chia sẻ với bạn đọc. Bài thơ có tên là Một Chiều Thu Ấy như sau:
Có một ngày đã xa còn đó
Quên làm sao vết sẹo nghìn đời
Thân ngã sấp cõng hồn tím lặng
Vách núi sầu lãng đãng trời mây
Giữa ngọ dìm ngày không níu được
Thuyền không neo Trời nước mênh mông
Cứ lênh đênh từ đó tang bồng
Mẹ đứng khóc một chiều Thu ấy
Chưa mừng vui đã vội hao gầy
Kể từ đó tương tàn cốt nhục
Bắc Nam Trung chìm ngập đạn bom
Biết hận thù khi nao xóa được
Chảy biển Đông ngập máu chia lìa
Như chim Yến mỗi ngày thổ máu
Dán đời mình vách đá điêu linh
Ôm trần gian trợn tròn hai mắt
Đá xám đen nghẹn uất chiêm bao
Mùa Thu vàng xác người ướp lá
Nuốt âm thầm lênh láng đau thương
Trách làm chi Trời chập âm dương
Trụ lại thành con người vật vã
Trên trần gian chắp cánh vô thường
Nghe gió thổi rơi vào nghìn kiếp
Vàng rộm hong một chiếc lá bay
Xin ngàn sau thôi trở lại nơi này
Nhưng Trời hỡi ! Đất này tôi yêu quá.
Từ khi hiệp định Genève được hai bên ký kết, khắp miền quê xa xôi hẻo lánh đến các thành phố lớn nhỏ, đồng bào xôn xao bàn tán về chuyện di cư vào Nam. Nhất là đồng bào theo đạo Công giáo. Người ta loan truyền có “tầu há mồm khổng lồ” của Mỹ tới các hải cảng để đón rước đồng bào. Thế là dân chúng lũ lượt về thu xếp gia đình, bồng bế nhau già trẻ lớn bé chạyï trốn. Bất kể đe dọa, bắt bớ lẫn phủ dụ tuyên truyền. Cán bộ Việt Minh khuyên lơn đồng bào ở lại. Họ nói, “bây giờ đất nước đã được hòa bình độc lập rồi hãy ở lại làm ăn, đừng nghe theo đi làm tay sai cho địch” !
Theo nguyên tắc trong văn bản hiệp ước qui định, người dân Việt Nam có quyền ai muốn sinh sống ở đâu, thì được tự do lựa chọn. Nghĩa là ai theo Bác và Đảng thì ở lại miền Bắc. Còn ai yêu quí tự do dân chủ thì đi vào miền Nam sinh sống. Nhưng đó chỉ là trên văn bản giấy tờ, còn trên thực tế thì chính quyền Bắc Việt ra sức ngăn cấm. Nên ở các vùng xa xôi hẻo lánh, ai muốn đi tìm tự do ở miền Nam thì phải lén lút lẩn trốn. Họ chỉ tiết lộ tin tức ra đi cho những người thân quen và bạn bè với nhau mà thôi. Ngoài ra tất cả phải giữ bí mật. Nếu không muốn bị ngăn cản hay bị bắt giữ.
Cuộc di cư của hơn 1 triệu người miền Bắc lánh nạn Cộng sản vĩ đại nhất, từ trước đến nay ở Việt Nam như đã nói. Công lao lớn nhất phải được nhắc đến, là của anh em trong gia đình Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Suốt thời gian còn ở Hoa Kỳ chuẩn bị về nước chấp chánh lãnh đạo đất nước, Chí sĩ họ Ngô đã vận động trong khối Thế giới tự do, đặc biệt là sự giúp đỡ to lớn về tài chính, lương thực,thực phẩm các phương tiện vận chuyển của chính phủ Mỹ và giáo hội Công giáo Vatican đối với người tỵ nạn Cộng sản. Ân nhân của những người di cư tỵ nạn cụ thể nếu không được nói đến là một điều thiếu sót, là Đức Hồng y giáo chủ Spellman của Hoa Kỳ.
Những người tỵ nạn sau khi được các phương tiện đưa tới Sài gòn. Họ được tập trung vào các trại tạm cư, được giúp đỡ phương tiện chuyên chở, tiền bạc, thực phẩm thuốc men một thời gian dài, rồi sau đó họ được đưa về các nơi ruộng đồng phì nhiêu để định cư, tạo dựng cuộc sống mới. Những địa danh sau này nổi tiếng như vùng Cái Sắn Rạch Giá, Hố Nai, Gia Kiệm, Phương Lâm, Blao Bảo Lộc… không một người miền Nam nào là không biết đến .
Suốt 9 năm cầm quyền lãnh đạo miền Nam Việt Nam của Tổng Thống Ngô Đình Diệm, người dân có dịp sống trong thời gian đó và sống trong thời gian nhiễu nhương của các Tướng lãnh cầm quyền sau này. Khi chế độ Đệ I Cộng hòa bị lật đổ, người ta mới vô cùng tiếc nuối một vị lãnh đạo yêu nước, đức độ tài ba có một tinh thần độc lập quốc gia dân tộc, rất đáng kính trọng .
Ông đã bị một số Tướng lãnh thuộc hạ thân tín, cam tâm nhận tiền bạc, và bị mua chuộc của ngoại bang phản bội. Dưới chiêu bài, lật đổ Chế độ độc tài gia đình trị nhà Ngô, vào ngày 01-11-1963, cả hai anh em ông là Cố vấn Ngô Đình Nhu đều bị sát hại một cách thê thảm .
Sau hiệp định Genève 1954, khi ông Ngô Đình Diệm được Hoàng Đế Bảo Đại mời về làm Thủ tướng, công việc của ông lúc đầu thật là khó khăn đầy gian nan vất vả. Chính phủ của ông vừa được thành lập chân ướt chân ráo, ngoài việc tìm những nhân tài yêu nước, có tinh thần quốc gia dân chủ tham gia vào trong Nội các, Quân độI, chính phủ còn phải đối phó với những Đảng phái đội lốt tôn giáo như Cao Đài, Hòa Hảo, Bình Xuyên. Mỗi đảng phái chiếm cứ một vùng để kiểm soát sách nhiễu dân chúng. Những đảng cướp khác cũng nổi lên khắp nơi như hồi Thập Nhị Sứ Quân thời Đinh Bộ Lĩnh, chúng hà hiếp cướp bóc dân chúng , rất khó khăn cho việc ổn định an ninh trật tự. Đó là chưa kể đến sự phá hoại của phía Cộng sản Bắc Việt còn cài Quân đội và tình báo ở lại để đánh phá gây rối loạn cho miền Nam Việt Nam . Trong khi chính quyền còn phải lo xây dựng tổ chức một thể chế chính trị, như tổ chức Trưng cầu dân ý, Tổng tuyển cử bầu ra tổng thống, quốc hội Lập Hiến. Củng cố chính quyền và Quân đội được bàn giao từ phía chính quyền cũ do người Pháp thành lập theo hiệp định Genève qui định .
Kể từ tháng 8 năm 1945 khi Việt Minh chiếm được chính quyền từ tay thực dân Pháp , cho đến ngày miền Nam bị mất về tay Cộng sản 30-04-1975 . Dưới thời chính phủ của Tổng thống Ngô Đình Diệm , đời sống dân chúng rất là sung túc và thịnh vượng . Trong những năm đó đất nước có thể nói được là thanh bình an vui , sau vài năm giặc giã loạn lạc cướp bóc được quét sạch do hậu quả của chế độ thực dân phong kiến để lại .
Chưa có thời gian nào kinh tế của đất nước lại được độc lập và ổn định như vậy. Người dân ở vùng đồng bằng sông Cửu Long có tiếng là làm chơi ăn thật, vì đất đai ruộng đồng phì nhiêu bát ngát, thẳng cánh cò bay, nông dân canh tác không hết. Sông rạch thì tôm cá rất nhiều, bắt không xuể. Ở những miền quê khắp nơi đời sống thanh bình êm ả, nông dân ăn nhậu, đàn hát thâu đêm suốt sáng . Họ không phải lo toan đến cái ăn cái mặc. Cuộc sống tuy phải lam lũ với ruộng đồng , nhưng tinh thần thì rất là thoải mái , sự vô tư và tánh tình mộc mạc chất phát càng làm cho người nông dân Nam Bộ dễ gần , dễ mến hơn .
Ngày đó nền kinh tế của miền Nam rất là thịnh vượng. Đồng tiền Việt Nam rất là có giá trị. Người ta có thể xé đôi tờ bạc 1 đồng ra để mua bán, chi tiêu. Vì con cá, mớ rau được tính từ xu, từ cắc. Muốn rủ bạn đi ăn tô phở chỉ tốn có dăm sáu đồng bạc. Rồi cho đến những năm cuối thập niên 60, tình hình chiến sự ngày càng tồi tệ, do miền Bắc cho quân xâm nhập vào miền Nam, mỗi lúc mỗi gia tăng. Lúc đó chính phủ Mỹ nôn nóng muốn gửi quân sang can thiệp để giải quyết cuộc chiến cho mau lẹ. Biết được ý định đó của Mỹ, chính phủ Ngô Đình Diệm chỉ chấp thuận cho cố vấn Mỹ ở miền Nam và phản đối việc Mỹ đem quân chính quy sang tham chiến trực tiếp ở miền Nam Việt Nam .
Vào cuối những năm thập niên 60 người ta bàn tán , đồn đoán là ông Diệm đã bí mật cho người tiếp xúc với chính quyền Hà Nội để thương thuyết hòa giải giữa người Việt Nam với nhau. Sau này sự việc đổ bể không thành, khiến người Mỹ tức giận nên họ đã quyết định mượn tay các Tướng lãnh sát hại và lật đổ chính quyền của Tổng thống Ngô Đình Diệm vào ngày 01-11-1963 .
Trong thời gian 9 năm cầm quyền của Chính phủ Ngô Đình Diệm, những đảng phái đối lập cho rằng, Chính phủ của Tổng thống họ Ngô là độc tài gia đình trị, kỳ thị tôn giáo. Vì trong chính phủ có ông Ngô Đình Nhu là Cố vấn Chính trị , bà Trần Lệ Xuân vợ của Cố vấn Ngô Đình Nhu là chủ tịch Hội Phụ Nữ Liên Đới. Ông Ngô Đình Cẩn là bào đệ của Tổng thống được cử giữ chức Cố vấn đặc trách miền Trung Nam phần. Ông Ngô Đình Luyện là Đại sứ Việt Nam ở Anh quốc. Tổng Giám mục Ngô Đình Thục làm Tổng Giám mục Giáo phận Huế. Ông Trần Trung Dung cháu gọi Tổng thống Diệm là cậu được cử làm Bộ trưởng Bộ Quốc phòng….
Hồi đó phong trào chống đối mạnh nhất và dữ dội nhất phải kể, là của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Rồi của Sinh viên Học sinh các trường Đại học Trung học do Cộng sản đứng sau lãnh đạo giật dây. Lực lượng Thanh Sinh Công do các Linh mục Cấp tiến dòng Chúa Cứu Thế lãnh đạo.
Họ cho rằng Chính quyền Ngô Đình Diệm dành ưu đãi cho Giáo hội Công giáo như giúp đỡ xây dựng nhiều nhà thờ, các cơ sở Tôn giáo, Trường học… Đề bạt người Công giáo vào các chức vụ then chốt, và kỳ thị các tôn giáo khác, nhất là Phật giáo.
Có dư luận cho rằng những viên chức trong Chính phủ và Quân đội muốn được đề bạt từ cấp Tỉnh trưởng trở lên phải là người có đạo Công giáo. Nên hồi đó đa số Tướng Tá theo đạo Công giáo. Rồi sau ngày Đảo chính 01-11-63 khi Chế độ ông Diệm không còn, họ âm thầm bỏ đạo.
Người ta còn nhớ hầu hết những Tướng Tá, viên chức Chính phủ khúm núm nịnh bợ gia đình họ Ngô một cách thái quá. Thường trong cách xưng hô mỗi ngày khi vào yết kiến hay tiếp xúc, họ gọi ông Ngô Đình Diệm bằng cụ và xưng con. Gọi Ngô Đình Cẩn bằng Cậu cũng xưng con, tuy có người bằng tuổi hay hơn cả tuổi ông Cẩn !
Suy cho cùng Chế độ của Tổng thống Ngô Đình diệm bị sụp đổ và anh em ông bị giết thảm, ngoài bàn tay lông lá của ngoại bang ra, phần nào cũng là do những viên chức, tay chân trong Chính quyền bợ đỡ quá mức làm hại đất nước và gia đình ông.
*
Suốt một quãng thời gian khá dài, hơn 46 năm nhìn lại lịch sử cận đại Việt Nam. Trong hàng ngũ lãnh đạo. Người ta có thể bình tâm khách quan, phần nào đánh giá tư cách, công và tội của những vị đó. Sử sách đã nói rất nhiều thiết nghĩ không tiện viện dẫn ra đây.
Riêng cá nhân của Tổng thống Ngô Đình Diệm, kể từ khi bị lật đổ và bị giết cho đến nay đã gần nửa thế kỷ trôi qua. Tư cách và đạo đức của một nhà lãnh đạo, chúng ta chưa thấy ai vạch ra những vết nhơ bẩn thỉu vấy trên người ông. Ngay cả những thế lực căm thù chống đối ông và Chế độ. Thí dụ: như tham nhũng, hối lộ, ăn cắp của công, tiền bạc gửi ở ngân hàng ngoại quốc, dinh thự chỗ nọ chỗ kia, vợ lớn vợ bé, làm tay sai cho ngoại bang phản bội lại quyền lợi của đất nước của dân tộc v.v… Tuyệt nhiên không có ai nói tới. Mà nhiều người giúp việc hay thân cận đã nói về đức độ, đời sống sinh hoạt thường ngày trong suốt cuộc đời gương mẫu của Ngài Tổng thống.
Hầu hết các Tướng lãnh tham gia vào việc hãm hại và lật đổ ông, sau này đã hối hận, có người đã cạo trọc đầu tu tập để sám hối .
Ngô Đình Diệm xuất thân trong một gia đình quan lại phong kiến. Bản thân ông là một quan Thượng Thư Bộ Lại. Sau này được cử làm Thủ tướng Chính Phủ, nhưng ông đã có công xây dựng nền Đệ I Cộng hòa đầu tiên cho Việt Nam tự do dân chủ. Chứ không thiết lập một nền quân chủ độc tài phong kiến để vinh thân phì gia, vinh hoa phú quí như những vua chúa trước đây. Thiết nghĩ đó đã là một nhân cách phi thường ít người nắm được quyền hành có được.
Hiểu như thế chúng ta lớp hậu sinh sau này, có thể thông cảm cho hoàn cảnh một đất nước, một Chí sĩ chân ướt chân ráo, mới bước chân đưa đất nước vào học tập để xây dựng một nền dân chủ đầu tiên cho Việt Nam mà trước đó đất nước đã hình thành hàng ngàn năm vua quan phong kiến. Và mới vừa thoát ra khỏi ách nô lệ Pháp thuộc một trăm năm không khỏi có những khiếm khuyết hoặc sai lầm. Lại phải đối phó với những thế lực ngoại bang áp đặt những điều kiện có nguy hại đến chủ quyền và quyền lợi đất nước .
Công và tội của Chính phủ Ngô Đình Diệm, chúng ta phải bình tĩnh chờ đợi lịch sử sau này phán xét.
Tôi kính phục tổng thống Ngô Đình Diệm về đạo đức và tinh thần dân tộc của ông .
Tôi biết ơn ông đã lập ra đại học Huế và trường đại học y khoa Huế ( Linh mục Cao Văn Luận đã làm việc này theo ý của tổng thống ) đào tạo ra hàng vạn bác sỹ giỏi cứu hàng triệu người miền Trung và miền nam.
Hàng vạn bác sỹ tốt nghiệp Y Huế sau này không được biết công sáng lập rất khó khăn của ông do cộng sản muốn dấu đi .
Ông rất cao cả và yêu nước . Về tính dân tộc tôi đánh giá ông hơn gấp nhiều lần các lãnh đạo cộng sản như ông Minh , ông Duẫn .
Ông Dương Văn Minh là phật tử được Ngài đưa lên và đã phản ông .
Riêng tôi ngày càng kính phục ông . Một vị lãnh tụ vì dân tộc hiếm hoi .
Chín năm trị vì của Ngô tổng thống là những năm yen bình nhất
Xin phép cho em wăng chái lựu đạn cho thằng Nghịch Nhĩ nó câm mòm lại … khỏi còn đòi dẫn chứng ….kakaka
TUYỂN TẬP CHẾ ĐỘ NGÔ ĐÌNH DIỆM
chapter 1-3
[url]http://www.flipsnack.com/flips/c33803916259f88486f5a81b6q234793[/url]
chapter 4
[url]http://www.flipsnack.com/flips/f3001390cb110ec8e6610754dq239543[/url]
Chapter 5 – 6
[url]http://www.flipsnack.com/flips/dcfbd37c20c4c98096c2980f0q244768[/url]
Chapter 7
[url]http://www.flipsnack.com/flips/cc1355ef8e7c1ca2866412dafq249013[/url]
chapter 8 end
[url]http://www.flipsnack.com/flips/2977fd813bf0078c54e61cb7fq249233[/url]
Tuyển tập 106 bài viết của 86 tác giả và những lời Phê phán của 100 Chứng nhân về chế độ Ngô Đình Diệm
Nó (Nghịch Nhĩ) đích thị dân Catholic di cư 1954.
Phải có những “trái lựu đạn” của Nguyễn mới “nổ tung” khối u (dốt) và sáng mắt ra.
Cẩn thận đó. Bọn này cực đoan hơn cả bọn Talaban, Muslim.
đám Việt Gian này 3 đời bán nước bao năm nay bỏ ra không biết bao công sức bôi xoá, cạo sửa lịch sử để chạy tội bán nước cho họ Ngô đó anh bạn ….anh bạn củng bảo trọng nha.
Chắc ông Nguyễn và ông Thích Sự Thật này là những thành phần chuyên đọc những bài viết của Giáo điểm, hận thù tôn giáo, hay là trước đây ở trong tổ chức Phật giáo Cứu quốc. nên quen tính hung hãn và quá khích đến thế?
Đuối lý thì dở thỏi chửi bới, khủng bố, bịt miêng?
Các ông vào đây không phải là để góp ý tranh luận, mà để chửi bới và xả rác?
Làm thế thì làm sao mở mang kiến thức ?
Ở VN thì đám “quần chúng tự phát” (do nhà nước mướn) đem cứt tươi trộn dầu nhớt vứt vào nhà những người phản đối chính quyền CSVN, (một trò bần thỉu và đê tiện).
Còn ở diễn đàn này hai ông không ném phân được thì dùng “lưụ đạn tịt” (không nổ), vì những ô tài liệu (Tuyển tập 106 bài viết của 86 tác giả và những lời Phê phán của 100 Chứng nhân về chế độ Ngô Đình Diệm) ở trên chẳng cái nào đọc được!
Tôi đoán chừng những tác giả ấy cũng chỉ nằm trong những tổ chức mà tôi ghi ở trên?
Tôi thương cho các Ông, đường rộng thênh thang không chịu đi lại thích chui vào bụi rậm!
Hoan hô Nghịch Nhĩ !
Trích: “Ngày đó nền kinh tế của miền Nam rất là thịnh vượng. Đồng tiền Việt Nam rất là có giá trị. Người ta có thể xé đôi tờ bạc 1 đồng ra để mua bán, chi tiêu…”—–>> vừa phải thôi, từ năm 1954-1963 miền Nam lúc ấy làm gì có kinh tế mà rất thịnh vượng ??? Pháp rút khỏi miền Nam sau khi vơ vét tất cả tài sản của miền Nam đem về Pháp sau 80 năm đô hộ (bằng chứng là vơ vét từng giọt cao su) và để lại miền Nam như 1 miếng vải rách nát. Trong suốt thời gian 54-63 là miền Nam sống chủ yếu vào viện trợ của Hoa Kỳ. Lịch sử mà cứ ca tụng thế này thì có khác gì CSVN ca ngợi chế độ XHCN ? Chúng ta người miền Nam nghèo đói vì bị Pháp đô hộ và anh hương thế chiến lần 2 (Nhật va CSVN gây nên nạn đói 1945) và không có gì là xấu hổ cho sự nghèo đói đó. Nhưng lịch sử thì nên trung thực cho các thế hệ sau này lấy làm bài học cố gắng lên.
“Ngày đó”Kimh tế vn càng ngày càng đilênĐống bạc có giá trị so với đồng Mỷ kim (!$=35 đốla chính thức.70 dôla chợ đen) .,Từ 54 đến 73 kinh tế miền Nam không nhừng đi lên .Viện trợ ào at của Mỷ và khối tự do cho 1 triêu dân di cư,lại là thòi buổi thanh bình,VC chưa quấy phá.Các phương tiện giao thông đều họạt động tích cực.Đường xe lửa nốiSaigòn tới Qtri và các tỉnh (nơi nào có đường rây,là ca xe chạy) chạy lại …Dân chúng no ấm hạnh phúc dù chỉ là tương đối thôi. . Đồng tiền sau này có trượt giá củng không quá đáng. …Cố nhiên công lao đó phải là do cụ Ngô biết dùng người trong v/đ kinhbang tế tế….
Pháp rút của cải và dề lại một miền nam rách nátlà không đúng.Và miền nam lúc đó nhận viện trợ vì nhửng khó khăn nhất định ,nhưng không phải là chủ yếu. VN trước 54 là thuộc địa Pháp không thể nói đói Nạn đói 45 do Nhật gây ra,miến Nam dư luá gạo ,miền Nam dư than đá nhưng ttuị Nhật không cho chở gạo ra Bác mà lấy lúa đốt để chạy máy thay vì chợ than đá từ miền Bắc vào.,nên gây nên Nạn đói năm Ất Dậu ở miền Bắc khiến triệu người chết..Nhưng qu hế chiến VN trong LHP cung dần dần hối phục, VN thịnh vương ,nhất là Miền Nam và Saigòn được đặt cho là Hòn ngọcviển đông vì miền Nam kinh tế khá hơn (lúagạo xuât cảng đứng hàng thư 2 trên thế giới)
Không có gì xấu hổ nếu nghèo đói,chỉ xấu hổ khi bịa chuyên để chê bai,đồng hoá với CSVN,hay với miền Bắc nghèo khó vì một chính sách độc tài tàn ác bất nghân thất đức của CSVN (54/75).Lịch sử nên tung thực,nhưng củng không phải cái trung thực bôi bác,bóp méo vo tròn lich sử.Thế hệ sau này sẻ học lich sử đàng hoàng hơn,không phải như lớp “lịch sử” 0 điểm của Hànội đả được nói ,nhắc tới và bàn tới trên ĐCV.
Sao nghe như VC nói trong các buổilên lớp chính trị cho dân miền Nam :nào là nghèo đói không có chén ăn cơm,nào là bị Mỷ đôhộ tàn ác gấp mấy lấn thực dân Pháp.,nào là “phôn vinh giả tạo”, chỉ nhờ vào viên rợ của đế quốc thực dân mới Mỷ , nào là…nào là…và vv và vv…Thật quả là “hết nước nói” luôn !!!!!
.
Nếu nói rằng ở thời kỳ 1954-1963 “kinh tế thịnh vượng” cũng không ngoa (so với miền Bắc). Ngưòi dân miền Nam thưở ấy ấm no, an cư lạc nghiệp. Đồng bạc xé ra làm hai để mua bán là có thật, (sau này ra nhiều bạc cắc hơn?). Một US$ trị giá 35 đồng VN (1 triệu đồng VN, theo hối xuất thời đó là trên 28,500 Mỹ kim)
Từ sau khi ông Diệm bị giết, chính trị hỗn loạn thì VC+CSVN phá hoại và khủng bố ở nông thôn, chiến tranh leo thang nên VNCH phải nhờ vào viện trợ Mỹ, nhưng nông dân và ngư dân vẫn sống thoải mái. Để biết rõ về ông Diệm và chế độ VNCH do ông lãnh đạo, hãy bấm vào đây ĐÔI DÒNG NHÌN LẠI Tổng Thống Việt nam Cộng hòa Ngô đình Diệm
“Về mặt đạo đức và thương người ông Diệm lại càng nổi bật. Nếu so sánh với Hồ chí Minh, thì, ông Ngô đình Diệm nhân từ mà Hồ chí Minh nham hiểm, độc ác. Còn nói về phẩm hạnh, ông Diệm là người đứng đắn, nghiêm trang thì Hồ chí Minh là tên lang chạ, nay ăn nằm với người này, mai lại người khác. Đếm con số không dưới 10 người, mà tồi tệ nhất là ăn nằm với Nông thị Xuân có con (Nguyễn tất Trung), không nuôi dưỡng mà còn đày đọa, rồi cho thuộc cấp Trần quốc Hoàn hiếp và giết chết.!
Xin lỗi, người Quốc gia ngu như…bò, cứ mang ông Diệm ra mà khoe
chống ông Hồ. Thật ra, cả hai ông Ngô, Hồ này đều là kẻ soán ngôi
Vua Bảo Đại, hầu làm tay sai cho đế quốc bên này, bên kia.
Cứ suy tôn ông Diệm mà hạ ông Minh, thì bên kia cứ đem ông Minh
mà hạ ông Diệm. Khôn nguôi! Chỉ bêu xấu hai ông ấy mà thôi.
Nhưng, này công dân ơi ! Nếu ta thông minh tí chút, thì gạt hai ông
cố nội ấy đi, mà chỉ so sánh hai xã hội Miền Nam và Miền Bắc, hai
chế độ đối kháng, tự nhiên chế độ của Miền Nam vượt xa hơn cái
chế độ Cs của Miền Bắc. Hãy lấy chế độ và xã hội hai bên mà so
sánh hay…cãi cọ. Chớ đem hai ông Hồ Ngô ra làm chi, nhá ! Phiền !
“chế độ của Miền Nam vượt xa hơn cái
chế độ Cs của Miền Bắc….” (trích)
Phải có người “cầm chịch” chế độ đó. Nhưng so sánh giửa 2 Ông Diêm và Minh thì không đúng lắm.Ai lại so sánh đồ tể với chính nhân .
Vua Bảo Đai bị Hồ cho “de.” Thành Quốc Trưởng,như Tổng thống.Nhưng TT này ăn chợi ở Mẩu Quốc,dưới sự bảo hộ của nước Mẹ. Có báo cáo của chính phủ VN thuộc pháp thì qua Pháp gặp Ngài. Ngài ra chỉ thị theo báo cáo,không cần biết đúng hay sai…
Mền Nam dưới cái tên Ngài chỉ là của các sứ quân ,coi như thổ phỉ, Cờ bạc rượu chè đỉ điếm,lưu manh ..đầy dẩy.Có vậy mới có tiền phụcvụ ngài ăn chơi ở Pha- lang- sa. Cho nên muốn thay đổi cái nếp sống “ăn chơi” ,và thế lực Pháp.thế lực các đảng phái,thế lực các”lương sơn bạc” chia nhau miền Nam để trị hùng cứ mổi người mổi nơi,thì phảithống nhất gaing san về một mối (01 chính phủ,một quân đội) thì chỉ có cách “cho ngài tiếp tục ăn chơi ở nước Mẹ”,cách chức Ngài…Và VN thời NĐD đả có nhiều TIẾNBỘ, dân chủ và tựdo…Cuốn HK của Bảo Đại vẩn không trách móc NĐD mà còn ca ngợi. Ít nhất Ông ta còn sáng suốt,và “biết” hơn nhiều người…
Vả lại,không biết nếu còn Bảo Đai thì dù là cụ Ngô có muốn làm gì tốt e củng khó
(Phápmuốn trở lại VN qua tương TVHinh.QĐ chia ra của từng “chúa” ở miền Nam. Và néu vậy thí làm gì có QĐVNCH ? Và có lẻ miền Bắc đả “đô hộ” từ lâu !)
Về cuộc đời và sự nghiệp của cố TT Ngô Đình Diệm đã “bàn nát cỏ gà” trên 50 năm qua. Tôi chỉ nêu những vấn đề nổi cộm trong cuộc đời chính trị của ông:
1-Sau khi dực lưng vào Mỹ, làm cú “lừa thày phản bạn, lật kèo Bải Đại” nắm được chính quyền, thành lập VNCH I, ông quay ra đàn áp tất cả các lực lượng, đảng phái.. những người đã cùng ông chống cộng xây dựng VNCH đệ I. Ong đã tiêu diệt Bình Xuyên, Cao Đài, Hoà Hảo, Đại Việt, Quốc Dân Đảng… và nhiều nhân sĩ yêu nước chân chính.
2-Chính phủ HCM có đảng Cộng Sản, ông cũng thành lập đảng Cần Lao Nhân Vị do Ngô Đình Nhu làm Tổng Bí Thư, đưa toàn người nhà làm thủ túc, năm chức vụ từ trên xuống dưới, cho nên dưới thời Ngô Đình Diệm đã được mệnh danh Ch`ế độ Gia Đình Trị. Người dân VN không ai bỏ bầu Ngô Đình Nhu, Ngô Đình Cẩn, Ngô Đình Thục… nhưng những người này quyền bính rất lớn, hầu như che khuất cả bóng dáng ông Diệm. Người ta hễ “mở miệng” đều phải nhắc tới “Ong Cố vấn, ông Cậu (Ngô đình Cẩn), bà Xuân…” họ như một thứ hung thần của nhân dân miền Nam.
3-Miền Bắc sau quốc ca có bài hát ca ngợi HCN, thì miền Nam sau bài quốc ca cũng bắt dân chúng ca ngợi Ngô Tổng Thống.
4-TT Ngô Đình Diệm định Catholic hóa toàn dân VN, trấn áp Phật giáo. Người di cư miền Bắc theo đạo Ky-tô được TT rất ưa ái, hơn 1 triệu dân Catholic di cư làm hậu thuẫn cho chế độ gia đình trị. Chính vì thế dù anh em Diệm-Nhu bị giết đ4a #50 năm, người theo đạo Ky-tô vẫn thương nhớ ông khôn nguôi và vẫn mong 1 ngày nào đó đưa con cháu Ngô Đình Nhu về làm tổng thống!!!???
5-Miến Bắc có chính sách Quản Lý Hộ Khẩu, ông Diệm bày ra Âp Chiến Lược, dồn dân vào 1 khu như khu chăn nuôi gia súc, gia cầm. Một kế sách ngu chưa từng có trong lịch sử VN, nó có thể ví như Trại tập trung Do Thái mà thôi.
6-Ong Diêm nhiều lần có ý định phục hồi Nhà Nước Phong kiến, nhiều lần ông đã mặc phẩm phục Hoàng Triều, ông muốn lên “ngôi” hoàng đế!
Tội lỗi của ông Diệnm lớn gấp nhiều lần so với công của ông đối với dân với nước.
Bắt chước Tân Tử Lang, viết “Mao Trâch Đông Ngàn Năm Công Tội”. Tôi kêu gọi những nhà lịch sử chân chính người Vn hãy viết 2 cuốn sách lịch sử, phân tích tổng hợp 2 tên tội đồ của dân tộc Việt:
1- Ngô Đình Diệm Ngàn Năm Công Tội.
2- Hồ Chí Minh Ngàn Năm Công Tội
Có thế thế hệ sau mới hiểu lịch sử VN thế kỷ XX, một thời kỳ lịch sử đen tối của dân tộc Việt.
Trân trọng.
Ông dùng nick “Thích Sự Thật” nhưng lại ham nói điều gian dối, không chịu tìm hiểu lịch sử với tài liệu, bài viết của những người trong cuộc, mà chỉ suy diễn rồi nói càn!
Căn cứ vào đâu mà Ông nói;
4-TT Ngô Đình Diệm định Catholic hóa toàn dân VN, trấn áp Phật giáo?
6-Ong Diêm nhiều lần có ý định phục hồi Nhà Nước Phong kiến, nhiều lần ông đã mặc phẩm phục Hoàng Triều, ông muốn lên “ngôi” hoàng đế?
Ông có thể dẫn chứng tài liệu khả tín?
Tôi nghĩ Ông không hiểu gì về chính sách ấp chiến lược (5) mà chỉ nói cẩu thả như ở trên!
Hãy nghe ông Huỳnh Văn Lang, người trong cuộc nói về chế độ do ông Diệm lãnh đạo!
Sự Thật Lịch Sử:
Ông Ngô Đình Diệm có “soán ngôi” vua Bảo Đại?
Ai giết tướng Trinh Minh Thế?
Theo nghị Sĩ Lê Châu Lộc ; Vào năm 1959, khi đắc cử Tổng Thống nhiệm kỳ 2. Sau khi có kết quả bầu cử, Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Sĩ quan Tùy viên (Đại úy Lê Châu Lộc) cùng đi theo đã đến các chùa trong khu vực nội và ngoại thành Sài Gòn, để cảm ơn khối Phật giáo đã ủng hộ Tổng Thống. Trong đó, có chùa Ấn Quang. Hôm ấy, có thượng tọa Thích Quảng Liên đến chào Tổng Thống, và nói lời cảm ơn vì đã được Tổng Thống đặc biệt gửi đi học tiến sĩ giáo dục tại Michigan State University. Sau đó, trong khi đón tiếp Tổng Thống thì Thượng tọa Thích Thiện Hòa đã trách Tổng Thống rằng:
- Tổng Thống có chuyện vui, mà không cho anh em chúng tôi biết, để chúng tôi cùng được chung vui với Tổng Thống. Nghe vậy, Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã nói:
- Có chuyện chi vui, mà tôi giấu các Thầy mô?
- Dạ, thưa Tổng Thống, qua Tăng đoàn Tích Lan, chúng tôi được biết Tổng Thống đã tặng Đức Đạt Lai Lạt Ma một số tiến lớn.
Sau khi nghe Thượng tọa này nói, Tổng Thống ngồi lặng thinh một lúc, rồi nói:
- Vì là một việc tế nhị, tôi không muốn cho ai biết, chứ không phải tôi giấu các Thầy. Tôi có nhận được Giải thưởng Leadership Magasaysay 15.000 đô la, (giải thưởng dành cho người lãnh đạo xuất sắc tại Á Châu). Tôi thì không có nhu cầu chi. Gặp lúc này, Đức Đạt Lai Lạt Ma, vị tượng trưng cho sự tranh đấu bất khuất để bảo vệ niềm tin, bảo vệ tôn giáo của dân tộc Ngài, đang gặp nạn, phải sống lưu vong, cần nhiều sự giúp đỡ. Tôi thấy mình có bổn phận phải giúp Ngài, nên tôi nhờ Thủ tướng Nerhu chuyển số tiền này cho Ngài, nhưng Ông khước từ, có lẽ Ông ngại mất lòng Trung cộng. Tôi phải nhờ qua ngã Cơ Quan Tỵ Nạn để chuyển số tiền này đến tay Ngài. Các Thầy cũng biết, mình đang phải chống lại một chủ nghĩa vô thần rất tàn bạo. Nên chỉ có niềm tin tôn giáo, mới có đủ sức mạnh chống lại được với chủ nghĩa tai hại này. Vì thế, đối với việc phát huy, cũng cố, bảo vệ niềm tin tôn giáo, bất câu là tôn giáo nào, mình cũng có bổn phận phải khuyến khích và giúp đỡ.
Ngoài ra, Tổng Thống Ngô Đình Diệm cũng đã giúp đỡ để xây cất nhiều chùa ; trong đó, có chùa Xá Lợi. Người đứng ra nhận tiền và xây cất là Cư sĩ Mai Thọ Truyền. (Hàn Giang Trần Lệ Tuyền)
Đấy, ông Diệm đàn áp Phật giáo như thế?
Xin TST.trưng dẫn đâu ra tài liệu “hơn 1 triệu dân Catholic di cư làm hậu thuẫn…”,ngay tài liệu
tuyên truyền của VC.còn không dám nói mà ông ăn nói vô bằng chứng như thế được ư ?
Hãy bắt chước cách biện luận công bình của Võ Hưng Thanh (ít ra bài này ô.VHT.đã chứng tỏ
như vậy) vì đã ngót 1/2 thế kỷ đã trôi qua rồi khi HẬN THÙ bị VC.khai thác mà ông vẫn còn u mê
sân hận và chưa đủ bản lĩnh thoát ra được.
Nói thêm về việc phản bội Bảo Đại,xin qúy vị tìm đọc “Con rồng An Nam” hồi ký của chính vua
BĐ.để hiểu rõ vấn đề.Chính nhà vua là người trong cuộc KHÔNG HỀ kết án phản bội thì các vị có tư cách gì mà lên án TT.NĐD.Đúng là bảo hoàng hơn vua ! Dù vua BĐ.ăn chơi nhưng phải
thừa nhận ông là vị vua hào hoa phong nhã,không hề nói xấu người khác mà trái lại còn khen ngợi NĐD.và cũng dám nói thẳng khi nghiêm khắc lên án sự giảo hoạt của HCM.
Không đồng ý! Tôi nghĩ nhận xét của ông có những quá khích và sai lầm. Ông NĐDiệm có những sai lầm, nhưng có những điều ông qui về cho NĐD là do chính những người dưới quyền (với não trạng còn phong kiến, quan lại – tuy vừa mới bãi bỏ chế độ quân chủ) đã phạm phải. Điểm ông chỉ trích Ấp Chiến Lược thì tôi không hiểu căn bản con người ông ra sao nữa!?? Vì đó là chiến lược hiệu lực nhất để chống lại CS: ngăn chặn việc VC nằm vùng ra vào mật khu dễ dàng, quấy nhiễu, gạt dân nông để theo chúng vào bưng, đóng góp của cải gạo lúa cho chúng – nhất là về đêm. Trong chiến trach du kích, đây là chiến lược tuyệt diệu nhất, dù dân chúng có phải chịu kiểm soát đi lại vì chống CS là ưu tiên #1. Do đó việc xâm nhập và tấn công của VC đã hoàn toàn mất hiệu quả. Thắng việc đối chọi với miền Bắc, nhưng ông đã thất bại trong các chống đối bên trong, mà thất bại lớn nhất là giải quyết một thứ chiến tranh tôn giáo (với sự nhúng tay của CSVN).
Ông (và các độc giả khác) hãy đọc “Lý do lật đổ TT Ngô Đình Diệm” của ông Minh Cảnh (
http://baovecovang.wordpress.com/2011/08/07/minhcanh-ly-do-lat-do-ntt/) mà ông Trung Kiên (cám ơn ông TK) đã nêu ra trong comment trước. Bài viết rất chi tiết với dữ kiện chứng minh cho biện luận, tóm tắt về các điểm kết tội ông Diệm. Riêng có một điểm trong bài này mà tôi thấy là sai lầm hoàn toàn; trích: “Nhưng mục đích của TT Trí Quang không phải là tranh đấu cho Phật Giáo. Ông chỉ mượn danh nghĩa Phật Giáo, để tranh đấu cho cộng sản và cho quyền lợi của Mỹ …”. Theo tôi, TTQuang đã hoàn toàn tranh đấu cho Phật giáo vì ông ta vẫn coi đó như là một quốc giáo của VN, và Công giáo là ngoại giáo; ông ta không hiểu rõ chủ thuyết CS, nhưng tin tưởng đảng này hơn vì bị dụ ngọt với chiêu bài “dân tộc” (không ngoại giáo) và vì CS đã có công lớn đánh Pháp. Nếu TTQuang và Mỹ đã có hợp tác, thì cũng chỉ do cả hai bên thấy cái lợi nhất thời là lật đổ ông Diệm (a partnership out of convenience) chứ TTQuang không tranh đấu cho quyền lợi của Mỹ. (Việc Mỹ quyết định lật đổ ông Diệm, tôi có tóm tắt trong comments trước http://old.danchimviet.info/archives/5832/comment-page-1#comment-38633
http://old.danchimviet.info/archives/40467/comment-page-1#comment-37482 )
Thiển nghĩ, người lãnh đạo có tài giỏi, liêm khiết và đạo đức thì mới có thể lèo lái con thuyền quốc gia và tạo dựng một xã hội tốt đẹp được!
Vì quan niệm như thế nên tôi rất quan tâm từ khi TT Ngô Đình Diệm bị lật đổ và sát hại. Từ đó đến nay tôi cố tâm lưu ý đến những chánh khách VN và so sánh đời sống chính trị, kinh tế với nền Đệ Nhất Cộng Hoà cũng như tìm hiểu về con người cố TT Ngô Đình Diệm!
Tôi hoàn toàn đồng ý với tác giả Quỳnh Thi khi viết rằng;
“Riêng cá nhân của Tổng thống Ngô Đình Diệm, kể từ khi bị lật đổ và bị giết cho đến nay đã gần nửa thế kỷ trôi qua. Tư cách và đạo đức của một nhà lãnh đạo, chúng ta chưa thấy ai vạch ra những vết nhơ bẩn thỉu vấy trên người ông. Ngay cả những thế lực căm thù chống đối ông và Chế độ. Thí dụ: như tham nhũng, hối lộ, ăn cắp của công, tiền bạc gửi ở ngân hàng ngoại quốc, dinh thự chỗ nọ chỗ kia, vợ lớn vợ bé, làm tay sai cho ngoại bang phản bội lại quyền lợi của đất nước của dân tộc v.v… Tuyệt nhiên không có ai nói tới“. (muốn nói cũng không được, vì có đâu mà nói)!
Từ khi ông Diệm bị sát hại thì đời sống chính trị, xã hội VN trở nên hỗn loạn một thời! Cảnh thanh bình 9 năm cầm quyền của ông Diệm trở thành quá khứ, VC hoành hành khủng bố khắp nơi, ấp chiến lược bị xoá bỏ, những tu sĩ “Phật giáo” chống ông Diệm (vì cho rằng ông Diệm đàn áp PG) vẫn tiếp tục chống chính quyền và gây ra “Biến Động Miền Trung”.
Một số người lớn tiếng chửi bới và nhục mạ ông Diệm thậm tệ, nhưng lại không đưa ra được bằng chứng mà chỉ viết khơi khơi, sao chép lại những luận điệu tuyên truyền của csvn hoặc là những kẻ chủ mưu trong vụ lật đổ và sát hại ông Diệm!
Tôi đọc bài viết của tác giả Minh Cảnh với tựa đề: “Lý do lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm (mà tôi đã post link hướng dẫn ở dưới) và suy nghĩ khá nhiều về những lý do được nêu ra để lật đổ ông Diệm và đồng ý với nhận định của tác giả!
Để bổ túc cho nhận định của tác giả và của tôi, tôi đọc thêm bài “Tổng Thống Ngô Đình Diệm Và Phật Giáo” (của Hàn Giang Trần Lệ Tuyền) theo link ở bên dưới và thấy có sự tương đồng giữa hai tác giả;
tác giả viết; “Như mọi người đã biết, từ trước và sau khi Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã Vị Quốc Vong Thân, thì Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã từng mang tiếng là « kỳ thị Phật giáo ». Nhưng như thế nào để gọi là « kỳ thị Phật giáo »? Bởi, Phật giáo do Đức Thích- Ca-Mâu-Ni khai sáng, khác hẳn với Phật giáo Ấn Quang và cũng là « Phật Giáo Xã Hội Đảng » tại Việt Nam, là một tổ chức đã được mang nhãn hiệu là « Phật giáo », để hoạt động cho mục đích chính trị, với cuồng vọng là tóm thâu « Sơn Hà Xã Tắc » vào trong tay, như ngày xưa « sư » Vạn Hạnh đã làm.“.
Tôi suy nghĩ, ngày xưa Thích Trí Quang năng nổ “tranh đấu đề bảo vệ đạo pháp” chỉ vì “lệnh treo cờ tôn giáo”!
Nhưng ngày nay hầu như toàn bộ tài sản của Phật giáo bị tịch thu, hàng ngàn chuà chiền bị giải tán, rất nhiều tu sĩ bị bắt giam tù, Thích Trí Quang và những người “đấu tranh cho Phật Giáo”, Đoàn Phật Tử quyết tử… không một hành động phản đối chứ đừng nói là đấu tranh hay đánh trâu! Vậy những người mênh danh “Phật Giáo” để chống chính quyền VNCH là ai và với mục đích gì?
PG Ấn Quang là Phật Giáo VC, nói đích danh bọn đó chính là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam.
Trong Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam thì dĩ nhiên có những đảng viên nòng cốt của CS Hà Nội chỉ đạo trong đó, những thằng khác là những thằng tay sai cho CS Hà Nội. Có những loại theo CS Bắc Việt với hy vọng nó sau khi nó thắng thì thống nhất 2 miền và miền Nam sẽ được hoà bình, công bằng, tự do. Có những loại trong MTGPMN theo VC là vì không hiểu gì về CS Hà Nội cả, chỉ hy vọng theo tụi nó để chống ngoại bang (thời TT Diệm thì ngoại bang là Mỹ). Có những loại theo MTGP là vì bất mãn với chính quyền QG, loại này ít thôi. Nhưng đông nhất, họ theo VC là vì họ là dân ngu ngốc, không ý thức chính trị, và thành phần cặn bã của xã hội bị đào thải nên họ theo VC để trả thù đời. (Du đãng Bình Xuyên rút vào chiến khu theo VC, rồi sau đó thủ lãnh Bảy Viễn trốn ra nhưng bọn chúng đã để lại hầu hết đám du đãng đàn em trong chiến khu VC. Đó là những sự kiện khả dĩ giải thích vì ngày xưa người ta thấy VC tàn ác, gian xảo, lường gạt)… Khi tiến vào SG thì đám đi đầu là bọn Mặt Trận Giải Phóng đen đủi, hốc hác, quần áo dư bẩn, đi đứng không có hàng ngũ, trông như mấy thằng ăn cắp ngoài chợ. VC miền Nam chính là loại đó, ở quê thì chúng là nông dân ngu ngốc, ở thành phố thì toàn những dân đầu trộm đuôi cướp. Bởi thế chúng dễ dàng đem bom vào rạp chiếu bóng (Ở Thị Nghè), nhà hàng Mỹ Cảnh để giết hại dân lành sống trong chế độ QG.
Ngày nay thì VC vào Nam cướp hết của cải của dân lương thiện, cướp cả trường học để ưu tiên cho con cái của bọn VC học trong đó; dĩ nhiên nhờ có tri thức thì thế hệ con cháu VC có những thay đổi; nhưng không thể vì thế mà bọn chúng (và lịch sử) có thể xoá nhoà được những hình ảnh khủng bố, tàn ác, ngu độn, độc tài, hiếu chiến, dơ dáy, và lạc hậu của thế hệ VC thời chiến tranh mà dân miền Nam đã chứng kiến.
PG Ấn Quang đích danh là những thành viên bí mật của Mặt Trận Giải Phóng ngày xưa, và ngay 30/04/75 khi VC chiến thắng thì họ đã lòi mặt chuột để chính thức ra đón quân CS Bắc Việt tiến vào SG. PG Ấn Quang hay Mặt Trận Giải Phóng đều hy vọng theo VC để thống nhất đất nước và để dân miền Nam đóng góp vào công cuộc lãnh đạo và phát triển đất nước. Nhưng họ đã sai lầm, sau khi CS Hà Nội thanh toán được miền Nam thì bước kế tiếp là thanh toán những tổ chức chính trị đã từng góp công cho CS Hà Nội chiến thắng. Ai cũng biết, 2 kẻ “anh hùng” không bao giờ có thể sống chung một bầu trời với nhau; vậy thì 2 kẻ tham vọng thì và có ý đồ lợi dụng nhau thì làm sao có thể hoà bình sau khi họ đã diệt hết kẻ thù chung của họ.
Bởi thế những thành viên của Mặt Trận Giải Phóng từ từ chuồn hết, bọn còn lại là những tên chịu đấm ăn xôi, cam chịu nô lệ cho CS Hà Nội. PG Ấn Quang cũng thế, bị bắt bớ, thủ tiêu. Thượng toạ Thích Thiện Minh bị tra tấn chết trong tù, sao “Phật Tử VN” không đứng dậy chống lại chính quyền đi? Tiếc thanh trưởng đoàn THANH NIÊN PHẬT TỬ QUYẾT TỬ thời ông Diệm (Hoàng Phủ Ngọc Tường) bây giờ lại là văn sĩ ưu tú của chế độ VC, bởi vì họ là PHẬT GIÁO VC.
Tham vọng khác nữa của PG Ấn Quang là muốn phát triển Phật Giáo (thi đua với công giáo), nhưng lại muốn dùng chính trị để phát triển PG cho nên chính điều đó họ đã phá hoại Phật Giáo của họ. Họ đem VC vào chùa để hoạt động chống chính quyền QG với hy vọng VC lên nắm chính quyền để ưu đãi Phật Giáo hơn Công Giáo.
Dĩ nhiên ngày nay VC nó ưu đãi Phật Giáo hơn công giáo, nhưng chỉ Phật Giáo VC thôi. Phật Giáo VC ngày nay không phải là Phật Giáo của Mặt Trận Giải Phóng như Ấn Quang ngày xưa nữa, mà là Phật Giáo CS Hà Nội, Phật Giáo Quốc Doanh. Ấn Quang đã tiếp tay cho VC, nuôi giấu VC trong chùa để ngày nay sau khi chiến thắng thì VC nó lập ra PG Quốc Doanh. Và hiện nay ở trong nước tôi thấy hầu hết là chùa Quốc Doanh, nhà nước bỏ tiền quỹ ra xây nhiều chùa Quốc Doanh lớn và đẹp hơn chùa chính thống của PG, nhà nước còn xây cả học viện để đào tạo thầy chùa quốc doanh lớn nhất ở SG để lấn áp Phật Giáo chính thống. Con đường sai lầm của Ấn Quang ngày xưa, cốt để cạnh tranh với Công Giáo đã dẫn đến phân hoá Phật Giáo và biến PG (PGQD) trở thành công cụ chính trị của CS Hà Nội nga`y nay.
ĐẠO thì luôn tốt đẹp, chỉ có con người “lạm dụng” ĐẠO để tạo ĐỜI, hay “đội lốt thầy chùa” để làm bậy thì mới đáng bị lên án và nguyền rủa!
Thích Trí Quang là một trong những kẻ “lạm dụng tôn giáo” và “đội lốt thầy chùa” phá hoại chính thể VNCH và phá luôn cả giáo hội Phật giáo!
Rất tiếc nhiều người còn u mê, quá sùng bái tu sĩ nên vẫn chưa mở mắt ra được! Hoặc không dám nhìn thẳng vào sự thật?
xin gop them mot vai y kien,mot la vn dc ch khongdanh phap duoi nhat ma tiep nhan chinh qyen tu chinh phu vn doc lap dau tienla chinh phu tran trong kim mot cach hoa binh khong do mau,co vang ba soc do la co vn doc lap dau tien,hai la ong ngo dinh diem sang suot va co tam nhin sau rong nen ket than duoc voi mot hoc gia my la ong fishel o nhat ban nam 1948 ,hoc hoi duoc nhung ly luan ve van hoa hoc tu truoc khi sang my nho cay hong y spelman ,khi len chap chinh ong da moi doan co van michigan state universitat do fishel dung dau sang vn giup ong bien doi nen van hoa cs 9 nam khang chien chong phap voi the che dang tri thanh mot nen van hoa de cao ly tuong tu do qua dai hoi van hoa toan quoc nam 1957 va dai hoi giao duc toan quoc nam 1958 voi duong loi nhan ban dan toc khai phong la su ap dung cac ly thuyet hien dai ve van hoa hoc vao thuc tien viet nam cong hoa,mo duong cho 20 nam mien nam vn song trong tu do…xin tac gia luu y
MỘT CẢM NGHĨ THẬT VỀ ÔNG NGÔ ĐÌNH DIỆM
Ông Ngô Đình Diệm thực chất là con người yêu nước. Nhưng nói yêu nước thì có cả triệu người, không cứ chỉ một ông Diệm. Nhưng hoàn cảnh bản thân ông Diệm khác, những người yêu nước khác lại khác, chưa chắc có được hoàn cảnh thuận lợi như ông. Ông Diệm học trường hậu bổ ra, là để đi làm quan. Đó là thời thế và điều kiện bản thân đã thật sự chuẩn bị trước cho ông. Và quả nhiên, khi ra trường ông đã có điều kiện làm quan thành công, cũng phần nào nhờ bản chất tốt đẹp, năng lực và sự hiểu biết về hành chánh quản lý của ông. Trong hoàn cảnh xã hội lúc đó, ông Diệm không thể có con đường lựa chọn nào khác. Bởi không thể biểu ông làm nhà cách mạng bạo động hay tảy chay Pháp hoặc Nam triều băng mọi giá. Ông chỉ là người bình thường, gặp thời thế thế thời phải thế. Vấn đề là tấm lòng, là cái tâm yêu nước vốn có, không phải là sự biểu hiện hay thể lộ ra một cách miễn cưỡng hoặc giả tạo. Không thể đứng ý nghĩa người nay để đánh giá, kết luận về người khác. Vấn đề chính còn là ông là người công giáo, nhưng lại là người yêu nước theo tinh thần Khổng Mạnh cổ điển, truyền thống. Đó là nét nổi bật đáng kính, đáng yêu, đáng mến của ông. Thực tế ông Diệm vì thế mà không hợp tác với người Nhật, hay ông đã ngấm ngầm chống Nhât. Nếu so ông Diệm với ông Trần Trọng Kim, cũng không nên nặng ông nào mà nhẹ ông nào, trọng ông nào hay khinh ông nào. Bởi vì cùng hoàn cảnh, nhưng điều kiện, cá tính và cơ hội làm việc lịch sử của hai ông thật sự khác nhau. Ông Trần Trọng Kim thất bại trước thời cuộc, nhưng không phải vì thế mà ông bị đánh giá thấp hay đáng chê. Ông Ngô Đình Diệm tuy lúc đầu cũng phải chịu lùi trước hoàn cảnh, nhưng quả thật cơ hội lịch sử đã không tửng bỏ ông. Cho nên, nói đến hai ông Trần Trọng Kim và Ngô Đình Diệm, cũng không thể không nói đến ông Hồ Chí Minh. Ông Hồ quả nhiên là một nhà cách mạng quốc tế cộng sản. Còn ông Kim, ông Diệm quả là hai nhà yêu nước theo tư tưởng dân tộc kiểu tư sản. Thật ra, nếu ông Hồ Chí Minh không có hậu thuẩn của cách mạng cộng sản quốc tế khi đó, cũng chưa chắc đã thành một nhân vật lịch sử nổi cợm. Cả hai ông Trần Trọng Kim và Ngô Đình Diệm không nhờ sự ủy thác của Hoàng đế Bảo Đại mà đứng ra lập chính quyền quốc gia không cộng sản khi đó, cũng chưa chắc đã thành những nhân vật lịch sử nổi tiếng hay quan trọng. Như vậy, những người theo ông Hồ và theo ông Diệm sau này cũng đều thứ yếu. Bởi nếu không có hai gã khổng lồ đầu đàn dẫn đắt, các loại tép riu đàn em về sau thật sự cũng khó có vị trí trò trống gì. Chỉ nói bao quát như vậy để thấy nhân vật lịch sử và hoàn cảnh lịch sử tương ứng với nhau như thế nào thôi. Còn điều đáng nói nữa, hoàn cảnh VN khi đó đã rơi vào thế tranh chấp quốc cộng trên toàn thế giới, trong khu vực, cũng như trong nước. Cho nên hiện tượng Hồ Chí Minh và hiện tượng Ngô Đình Diệm cũng là con đẻ của lịch sử thế giới và lịch sử đất nước trong thời buổi và hoàn cảnh cụ thể lúc đó mà thôi. Người xưa nói người tuấn kiệt phải biết thời vụ. Còn hạng bình dân hay hạng điếu đóm tôn bên này, chưởi bới bên kia, tung hô người này, đả đảo người nọ, thì kể làm gì. Cho nên chuyện ông Diệm đi với Mỹ, còn ông Hồ đi với Liên xô, Trung quốc, và thế giới CS thì cũng là việc đại tượng của lịch sử được phân tuyến vào lúc ấy mà thôi. Cũng chính trong ý nghĩa phải đương đầu lẫn nhau như thế, mà thực chất ông Hồ phải có chế độ toàn trị ở miền Bắc, và ông Diệm lại có chế độ được coi là độc tài tại miền Nam. Bởi vì nếu không có chế độ kiểu ông Hồ ở miền Bắc, cũng chưa chắc đã có kiểu chế độ của ông Diệm ở miền Nam. Còn những trò lăng nhăng đả đảo ông Diệm, hoan hô ông Hồ lúc đó, của những người khuynh tả đủ loại mà ai cũng biết, cũng phần lớn đều là tay chân giấu mặt của ông ông Hồ lúc đó. Còn ngược lại, những người nâng bi ông Diệm, đả đảo ông Hồ, hay chống cộng kiểu cảm tính, cũng chưa chắc phần lớn đã có lý tưởng quốc gia thật như ông Diệm mong muốn. Có điều quan trọng nữa, có phải ông Diệm phản bội Bảo Đại khi truất phế vị quốc trưởng này hay không ? Nếu hiểu theo nghĩa tầm thường thì đúng là như vậy. Nhưng nếu hiểu theo cương vị của ông Diệm lúc đó, chẳng qua ông Diệm muốn biến miền nam VN thành một quốc gia theo kiểu tổng thống chế, dân chủ, tự do, tư sản theo kiểu Mỹ, nhằm ngược lại với chế độ CS của ông Hồ Chí Minh ở miền Bắc. Tất nhiên, ông Diệm, ông Nhu có lẽ chưa có chính sách nào cụ thể để chống lại ông Hồ ở miền Bắc. Nhưng ông Hồ ngược lại ngay từ đầu, đã có thể có những sách lược nhằm triệt hạ ông Diệm ở miền Nam. Việc ông Diệm bị lật đổ năm 1963, sau đó là một loạt các chính phủ quân nhân võ biền tại miền Nam, không ngoài là thế bị động của ông Diệm trước MTGPMN của ông Nguyễn Hữu Thọ, mà thực chất chỉ là môn đệ đàn em của ông Hồ Chí Minh mà thôi. Đả đảo, lên Mỹ Ngụy, đúng ra thực chất chỉ là phương thức chính chị khôn khéo để nhằm thực hiện cho được suông sẻ, tiện lợi cuộc cách mạng cộng sản tại miền Nam thế thôi. Thế nên, thực chất việc Mỹ nhảy vào miền Nam sau khi ông Diệm bị giết là một tai hại của Mỹ, tai hại cho VN nói chung, nhưng là điều kiện để ông Hồ chiến thắng trên toàn đất nước VN sau khi ông qua đời năm 1968. Đấy lịch sử thực chất là thế, và mọi khía cạnh râu ria khác nhau của lịch sử đích thực cũng chỉ như thế. Nói như vậy, chỉ có những người đúng nghĩa là cán bộ cộng sản, thì mới nhao nhao lên phản đối, cho là nói bậy, còn những người VN nào không cộng sản, tất nhiên phải thừa nhận đó là cách nói trung thực của một con người VN, với dân tộc tính và quan điểm dân tộc đúng nghĩa, mà không đảng phái, và cũng không thuộc bất kỳ những khuynh hướng chính trị nào chỉ có tính cách nhất thời và trước mắt cả.
Võ Hưng Thanh
(29/8/11)
Một ý kiến trung dung, nhẹ nhàng nhưng thuyết phục!
Lần này thì tôi ủng hộ ý kiến của ông Võ Hưng Thanh cả hai tay. Hoan hô!
Sự thật TT Ngô Đình Diệm là một chí sĩ yêu nước thương dân,sống một đời trong sạch hiếm hoi, luôn nhận được sự kính phuc trong tâm thức tất cả những ai có công tâm và lương thiện. Có ai có thể bôi nhọ lấp liếm được đâu mà phải trả lại. Có người lấy cái tinh thần dân chủ pháp trị của những nươc tiên tiến ở thế kỉ 21, đã có bề day dân chủ mấy trăm năm để phê phán ông lúc đó phải thế này thế nọ. Thật sự lúc đó ong khác chi một ông Tù trưởng của các bộ lác An nam vừa đối kém vừa ngu ngơ sau gần trăm năm “khai hóa” của Đại Pháp cọng với cái chế độ nử người nửa ngợm của bon Tống Nho phong kiến Nam Triều, rồi them cái đói Ất Dậu kinh hoàng , kịp tới nanh vuôt độc hiểm của bọn Quỹ đỏ ngoại lai giảo hoạt, ông tù trưởng AN nam chỉ kịp dạy cho họ biết được trên đời này còn có chức danh TỔNG THỐNG để họ được bắt đầu xưng hô thay vì cứ cúi đầu tung hô nhin Hoàng thượng nhọc lòng ban ân mưa móc cho hang trăm cung nữ ngọc ngà , rồi cha già lai láng ôm hôn tứng cháu gái nhi đồng thắm thiết mà them chảy nươc giải …cho tới nay thì công của ông cũng lớn lắm rồi , nói gì đến cần lao nhân vị, dân chủ văn minh. Người VN giờ có mặt ở khắp thế giới, có thể tiếp cận với tất cả các nơi lưu trử hồ sơ, hãy cố gắng tim kiếm biết đâu sẽ có được một “CÔNG HÀM NGÔ ĐÌNH DIỆM “ bán nươc cho Mỹ để nhận sự trợ giúp không chừng . Đề nghị nhà sử học DTQ và đám trí thức nô VN nên xin kinh phí nghiên cứu theo hướng này coi chừng được bỗng lôc lớn đó.